Dịch giả: Khoivt
Lạnh lùng kiếm ý băng sương
Tú Nương ẩn hiện, vấn vương mộng hoài.
(vuongtuphuong)
Ngẩng đầu nhìn lại, trên lầu các dựng ba cột cờ cao hơn mười trượng, trong gió biển bay phấp phới, thoạt nhìn vô cùng bắt mắt.
Trên ba mặt cờ, bất ngờ minh khắc lần lượt tiêu chí của Nguyên Ma Môn, Thiên Nguyệt Tông, Huyết Hà điện.
Tại quảng trường phía trước, có một tòa đài cao bảy tám trượng; chung quanh đài cao, mấy trăm tán tu Nhân tộc vây quanh.
Trên đài cao, đệ tử ba đại tông phái đều đang bận rộn, thỉnh thoảng có tán tu leo lên báo danh.
Đoàn người Liễu Minh cũng dần dần đi tới gần khu vực đài cao.
“Vãn bối nghe nói lần này Đăng Tiên đại hội lấy tỷ thí đấu pháp làm chủ; tán tu muốn tham gia đại hội cần báo danh tại ba Đại tông phái, sau đó dựa theo tu vi, tiến hành tỷ thí lôi đài một đối một; thắng được ba ván là thông qua sàng lọc. Tiếp theo, tiền bối Ngưng Dịch kỳ ba Đại tông phái sẽ xem xét tư chất linh mạch; nếu được thông qua liền có thể trở thành người của những đại tông môn Vân Xuyên này.” Đại hán họ Việt lộ vẻ ngưỡng mộ nói.
Ánh mắt Liễu Minh rơi vào đệ tử tam tông trên đài cao, tu vi các đệ tử đều tại Linh Đồ kỳ, cao nhất chỉ có Linh Đồ hậu kỳ.
Ánh mắt hắn lập tức xoay chuyển nhìn về phía các tu sĩ Ngưng Dịch kỳ đằng sau lầu các cao lớn.
Lông mày hắn nhíu lại.
Tại cảm ứng thần trí bên trong, dường như có người quen ở trong đó.
Bên trong lầu các, một nữ tu áo trắng dáng người yểu điệu đứng gần cửa sổ đang nhìn qua đám người trên bãi đất trống đằng trước.
Nữ tu dung mạo tú lệ, thần sắc lạnh như băng, niên kỷ ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, trên lưng một thanh trường kiếm màu trắng, ẩn ẩn tản mát kiếm khí Băng Sương.
Một hồi tiếng chân truyền tới, nữ tu áo trắng xoay người lại thấy một gã thanh niên đang đi tới đầu bậc thang.
“Bái kiến Trương sư thúc.” Thanh niên thần sắc cung kính thi lễ với nữ tu.
“Tốt rồi, không cần đa lễ, sự tình tiến hành thế nào?” Nữ tu áo trắng khoát tay áo, hỏi.
“Hôm nay là kết thúc báo danh, số lượng tán tu tham gia đại hội đã vượt qua ba trăm người.” Thanh niên nghe hỏi vậy, liền nhanh chóng trả lời.
“Số lượng vậy là đã đạt tới mục tiêu, cũng nên chuẩn bị bắt đầu sàng chọn a; Hải tộc tại phụ cận Song Ngao Đảo gần đây có chút rục rịch, chúng ta phải tiến hành nhanh một chút, tránh đêm dài lắm mộng.” Nữ tu áo trắng gật đầu một cái, lập tức cất bước đi xuống dưới lầu, đồng thời trong miệng phân phó như thế.
“Dạ” Thanh niên đi theo phía sau, vội vàng đáp lời, lại vụng trộm liếc nhìn nữ tu áo trắng phía trước, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kính sợ.
Nữ tu áo trắng này không chỉ là người phụ trách cao nhất Vân Xuyên Liên Minh tại Song Ngao Đảo, mà còn là một trong Tam Chân Lục tử của Vân Xuyên Liên Minh, tu vi đã đạt đến Ngưng Dịch hậu kỳ Đại viên mãn, một tay Ngự Kiếm chi thuật xuất thần nhập hóa, chém giết Hải tộc vô số kể, danh tiếng vang xa; mà thể chất nàng lại là Thông Linh kiếm thể, do đó càng được trưởng lão Hóa Tinh kỳ các phái tại Vân Xuyên ưu ái. Nàng là ngưng dịch kỳ có hy vọng nhất tiến giai Hóa Tinh kỳ trong liên minh.
“Đúng rồi, tình hình Huyết Tàn đạo hữu bây giờ như thế nào?” Nữ tu chợt xoay đầu lại, mở miệng hỏi.
“Theo Huyết Hà điện, thương thế của Huyết Tàn sư thúc chưa có phục hồi như cũ, hiện vẫn còn đang bế quan chữa thương.” Thanh niên vội vàng đáp.
Đôi mi thanh tú nhíu một cái, nữ tu khẽ gật đầu, lập tức không nói gì nữa.
Hai người rất mau rời khỏi lầu các, đi tới đài cao phía trước.
Nữ tu xuất hiện, khiến cho tán tu tụ tập quanh đài cao lập tức nhao nhao nghị luận.
“Vị tiền bối này lưng đeo trường kiếm, có lẽ lần này người phụ trách Đăng Tiên đại hội là tiền bối Thiên Nguyệt Tông Kiếm tu Trương Tú Nương rồi.” Tại phụ cận đài cao, đại hán họ Việt nói với Liễu Minh.
Liễu Minh như không nghe thấy, sắc mặt có chút giật mình nhìn về phía nữ tử bạch y trên đài cao.
Đại hán họ Việt cảm thấy kỳ quái, liếc nhìn Liễu Minh, bất quá thức thời không hỏi nhiều, quay người lại cùng mấy người thủ hạ thương lượng về sự tình báo danh.
Rốt cục Liễu Minh thu hồi ánh mắt, trên mặt lộ ra một tia dị sắc.
Lúc trước trong thế giới biến ảo từ Mộng Oanh Cổ Trùng, hắn đã cùng Trương Tú Nương trải qua bảy kiếp duyên phận, khiến hắn có một cảm giác kỳ lạ đối với nàng.
Hôm nay đã trải qua trăm năm mới gặp lại, trong nội tâm tự nhiên có chút thổn thức.
Lại nói tiếp, trong đám đệ tử Thiên Nguyệt Tông hắn còn nhận ra tiểu nha đầu Càn Như Bình, nàng này trước đây cũng có vài phần giao tình với hắn.
Bất quá tình huống trước mắt không tiện gặp mặt trực tiếp, hắn tính toán đợi tìm một cơ hội sẽ đi gặp mặt nàng này một lần.
Trên đài cao, Trương Tú Nương cũng không chú ý tới Liễu Minh, nói nhỏ vài câu với thanh niên bên cạnh.
Thanh niên nhẹ gật đầu, tiến lên trước một bước, cao giọng nói ra: “Báo danh Đăng Tiên đại hội đến bây giờ là kết thúc, đã có hơn ba trăm tu sĩ tham gia, ngày mai bắt đầu lôi đài sàng lọc. Quá trình cụ thể sẽ được công bố vào hôm sau, chư vị đạo hữu đã báo danh tham gia nên nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cho cuộc chiến lôi đài sắp tới.”
Lời vừa nói ra, lập tức đám tán tu chung quanh đài cao nghị luận ồn ã.
“Vị đạo hữu Thiên Nguyệt Tông này, tại hạ có mấy vị hảo hữu cũng mộ danh Đăng Tiên đại hội, bất quá đến bây giờ còn chưa kịp chạy tới, không biết có thể đem thời gian báo danh trì hoãn mấy ngày?” Dưới đài cao một đại hán hôi sam cất giọng nói.
“Ha ha, chư vị không cần phải lo lắng, lần này Vân Xuyên Liên Minh chúng ta tới đây chiêu thu đệ tử cũng không chỉ báo danh hơn ba trăm người như thế, Đăng Tiên đại hội còn sẽ tiếp tục tổ chức nhiều lần, không cần nóng vội.” Thanh niên ha ha cười cười nói.
Nghe được chuyện đó, mọi người dưới đài lập tức an tâm.
“Còn một chuyện chắc hẳn chư vị cũng đều tinh tường, hôm nay Hải tộc trắng trợn khuếch trương thế lực, bốn phía bắt giết tu sĩ Nhân tộc chúng ta, cao tầng Vân Xuyên Liên Minh quyết định thành lập một cứ điểm tại Song Ngao Đảo. Phàm là tu sĩ Nhân tộc, chỉ cần thân phận thanh bạch, đều có thể trở thành ngoại sự đệ tử của Vân Xuyên Liên Minh, cùng chống cự Hải tộc xâm nhập, cung phụng tòng ưu.” Thanh niên ngừng lại một chút, tiếp tục cao giọng nói ra.
Đám tán tu chung quanh đài cao nghe vậy biến sắc, chỉ có một phần nhỏ lộ thần sắc hưng phấn, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, ngược lại đại bộ phận tán tu thoạt nhìn có chút sợ hãi.
Thanh niên xem thần sắc đám người chung quanh, nhướng mày, đang muốn nói vài lời, bỗng nhiên, xa xa truyền đến một tiếng cười dài.
“Chư vị đạo hữu Nhân tộc, các ngươi mượn địa bàn, tuyển nhận một ít đệ tử thì cũng đành, nhưng tại Song Ngao Đảo thản nhiên khuếch trương thế lực, có phải không đem chúng ta để vào mắt rồi hay không!” Tại sườn đông xa xa, một đám người áo đen hùng hổ đi tới, thanh âm trầm trầm từ trong miệng người đầu lĩnh vang lên.
Những người áo đen này đại bộ phận cao gầy, làn da màu trắng, con mắt hiện ra lam sắc quỷ dị; riêng tên đầu lĩnh có thân thể cao lớn dị thường, bên trên áo đen thêu viền vàng, hiển nhiên thân phận so với những người khác cao hơn không ít.
Đám người tán tu vừa nhìn thấy đám người đi tới, sắc mặt đều biến đổi, vội vàng thối lui.
“Là người Tinh Tuyệt Tộc!” Đại hán họ Việt sắc mặt cũng đại biến, vội vàng cùng mấy người hắn mang theo lui về sau hai bước.
“Tinh Tuyệt Tộc?” Liễu Minh khẽ hỏi.
“Bọn họ là dân bản địa, một thế lực dị tộc rất cường đại tại Song Ngao Đảo, trong tộc có mấy cao thủ Ngưng Dịch kỳ.” Đại hán họ Việt nhỏ giọng nói.
Liễu Minh nghe vậy, chậm rãi gật đầu, ánh mắt xoay chuyển nhìn về phía đám người áo đen, trong chỗ đó có mấy người khí tức khác hẳn với những người còn lại.
“Nguyên lai là Tinh Tuyệt Tộc Tộc trưởng, Trương Tú Nương xin bái kiến.” Đám người Tinh Tuyệt Tộc đi đến phụ cận đài cao, Trương Tú Nương vung tay lên, lại để cho thanh niên áo bạc lui xuống, trì hoãn nói.
“Trương đạo hữu khách khí.” Nam tử ao đen viền vàng vừa mới hung hăng càn quấy, nhưng đối mặt với Trương Tú Nương tựa hồ có chút sợ hãi, đồng tử hơi co rụt, có chút mất tự nhiên nói.
“Tộc trưởng đến chỗ này tựa hồ có ý kiến đối với Vân Xuyên Liên Minh chúng ta?” Đôi mắt Trương Tú Nương chợt lập loè hào quang lạnh như băng, từng chữ nói ra.
“Hừ, Tinh Tuyệt Tộc ta cũng mặc kệ Nhân tộc các ngươi cùng Hải tộc tranh đấu. Lúc này các ngươi chiêu mộ chút ít đệ tử thì cũng thôi, nhưng nếu thành lập đóng quân thì vạn lần không được.” Tinh Tuyệt Tộc tộc trưởng ngữ khí cường ngạnh nói.
“A, Nhân tộc chúng ta cũng không có ý tứ trở mặt với quý tộc, việc thành lập cứ điểm, cũng vì chống cự Hải tộc mà thôi.” Ánh mắt Trương Tú Nương lưu chuyển tinh quang một hồi, thản nhiên nói.
“Hắc hắc, Nhân tộc các ngươi nói thật dễ nghe, Hải tộc một khi biết rõ cử động của các ngươi, tất sẽ phái người đến đánh, đến lúc đó Song Ngao Đảo dân bản địa chúng ta cũng không tránh khỏi liên lụy.” Tinh Tuyệt Tộc tộc trưởng lạnh lùng nói.
“Vậy ý Tộc trưởng là muốn thế nào?” Trên mặt Trương Tú Nương tựa hồ hiện lên giận dữ, nhưng nhanh chóng tiêu thất, trầm giọng nói ra.
Nhân tộc thành lập cứ điểm tại Song Ngao Đảo, khả năng còn cần liên hợp với các thế lực khác trên đảo cùng chống cự Hải tộc, cho nên cũng không thể quá cứng rắn với Tinh Tuyệt Tộc.
“Nhắc tới cũng đơn giản, nghe nói Vân Xuyên Liên Minh lần này phái tới ba gã Linh Sư, đều là tinh anh trong các đại tông Vân Xuyên, Trương đạo hữu lại là một gã Kiếm tu, chắc hẳn thực lực kinh người; tộc của ta có cũng có mấy người muốn lãnh giáo ba vị một phen, dùng đấu pháp ba cặp ba, nếu là các ngươi thắng, bất kể tuyển đệ tử hay thành lập cứ điểm, ta sẽ tuyệt không hỏi nửa câu. Nhưng nếu như các ngươi thua, hắc hắc, từ hôm nay trở đi, tu sĩ Nhân tộc không được bước vào Song Ngao Đảo nửa bước.” Tinh Tuyệt tộc trưởng cười hắc hắc, lạnh lùng nói.
Trương Tú Nương lóe tinh quang trong mắt, liếc nhìn đánh giá Tinh Tuyệt Tộc trưởng trước mặt.
Tinh Tuyệt nhất tộc tại Song Ngao Đảo mặc dù có chút thực lực, nhưng kỳ thật nhiều nhất cũng chỉ tương đương một gia tộc tu tiên cỡ lớn, vậy mà cũng dám công khai trực tiếp đối kháng cùng Vân Xuyên Liên Minh, thật sự có chút vượt quá dự liệu của nàng.
Đám đông xunh quanh nghe vậy trên mặt cũng nhao nhao lộ ra thần sắc bất mãn, lớn tiếng phản đối.
“Cái gì, lại muốn cấm tất cả tu sĩ nhân loại tiến vào Song Ngao Đảo, Tinh Tuyệt Tộc các ngươi thực là quá đáng!”
“Đúng đấy, đây cũng không phải địa bàn riêng của Tinh Tuyệt Tộc các ngươi.”
“Lại nói, chúng ta chỉ là tán tu, cũng không phải là người của Vân Xuyên Liên Minh.”
Trong đám người, khóe miệng Liễu Minh khẽ nhếch, lộ ra một tia cười lạnh.