Dịch giả: nila32Tướng quân ma đầu kia sau khi nhìn thấy bản thể của Phi Lâu, thần sắc liền không giấu nổi vẻ kinh ngạc. Hắn không kiềm được phải đánh giá lại kẻ địch trước mắt, sau một lúc mới chậm rãi mở miệng hỏi:
“Không ngờ tiểu bối như ngươi lại thu phục được một đầu Phi Lâu, hơn nữa trong cơ thể linh sủng này tựa hồ còn ẩn chứa một tia Ma khí bản nguyên! Rất tốt, đợi Bổn tướng quân dạy dỗ ngươi một phen, sau đó đem tên kia cắn nuốt hoàn toàn hẳn có thể giúp tu vi của ta tiến nhanh!”
Nói xong, Tướng quân đầu lâu ngẩng mặt cười điên dại. Chỉ thấy thân hình của hắn xoay tít một vòng trên không, một cỗ khí đen đậm đặc trong giây lát bao phủ toàn thân đồng thời không ngừng truyền ra tiếng quỷ khóc ma kêu.
Hắc khí sau một thoáng nhộn nhạo đã nhanh chóng ngưng tụ thành một khung xương không có thủ cấp. Thân xương có màu đen, tay chân đầy đủ, bề mặt khung xương lại mơ hồ ẩn hiện một ít linh văn.
Cùng lúc đó, trong miệng Ma đầu không ngừng vang lên những tràng chú ngữ cổ quái, khung xương hình người cũng theo đó run rẩy đứng lên đồng thời phát ra từng tràng âm thanh lách cách liên tiếp.
Sau một khắc từ trong đôi mắt hổ của gã tướng quân kia đã có ánh sáng màu đỏ lóe lên, một cỗ Ma khí kinh người từ trong khung xương cũng thình lình bộc phát mạnh mẽ, khí thế thoát ra không ngờ lại không kém gì so với bản thể của Ma đầu kia.
Liễu Minh thấy vậy không khỏi đề phòng, nhưng chỉ sau một lát lông mày của hắn đã giãn ra, khóe miệng không ngờ lại lộ ra một tia cười lạnh.
“Tiểu tử, chịu chết đi!”
Chú ngữ trong miệng Tướng quân ma đầu đã dừng lại, hắn điên cuồng cười to sau đó há mồm phun ra một cỗ hắc khí rơi xuống cốt thân bên dưới.
Động tác của khung xương khuyết đầu kia lập tức trở nên linh hoạt, hai tay lóe lên hắc khí trong nháy mắt đã nhiều thêm một thanh yển nguyệt cốt đao đen kịt dài chừng vài trượng. Sau đó khung xương không chút do dự phóng lên cao, hung hăng bổ một đao bài sơn đào hải về phía Liễu minh.
Sắc mặt của Liễu Minh vẫn bình tĩnh như nước, hai tay vốn đang buông lỏng tự nhiên đã nắm lại thành quyền, chỉ thấy hắc khí mạnh mẽ bộc phát, cánh tay đã nhanh chóng chuyển thành đen bóng giống như được hắc ngọc kết thành.
Đúng lúc này, yển nguyệt cốt đao trong tay khung xương không đầu kia đã như một đạo thiểm điện u ám mạnh mẽ hạ xuống thủ cấp của Liễu Minh.
Đôi mắt Liễu Minh trong khoảng khắc lóe lên ánh sáng màu xanh, chỉ thấy một tay hắn khẽ động, một quyền như sấm sét không chút yếu thế đối chọi với đao pháp hung mãnh của cốt khô bên trên.
Một quyền ảnh đen kịt khổng lồ xé gió lao vút đi, mạnh mẽ ngăn chặn cốt đao đang hạ xuống.
Quyền ảnh được Liễu Minh thi triển hiện tại đã khác với trước đây rất nhiều. Tuy kích thước nắm đấm đã bị thu nhỏ không ít nhưng bên trên quyền ảnh có thể nhìn ra vô số hoa văn tụ lại thành hình khớp xương vô cùng rõ ràng, trông giống như một nắm tay người được phóng đại lên nhiều lần.
Đòn thế hung mãnh va chạm vào nhau, chỉ nghe một tiếng “Phanh” đã thấy cốt đao vỡ nát thành vụn xương rơi rụng lả tả.
Quyền ảnh màu đen tuy cũng bị cắt một nhát thật sâu nhưng rất nhanh đã khôi phục nguyên dạng, hơn nữa thế tới của quyền ảnh không những không suy giảm mà còn hung hăng gào rít xộc thẳng về phía khung xương màu đen kia.
Tướng quân Ma Đầu thấy vậy không khỏi giật mình, vội vàng há mồm phun ra một đạo pháp quyết màu đen đánh lên cốt thân đen kịt. Chỉ thấy một vòng khí đen không ngừng lưu chuyển, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một thân chiến giáp đen sì khoác lên thân hình của khung xương không đầu.
Cùng lúc đó, cánh tay khung xương cũng không dám chậm trễ ngưng tụ hắc khí, huy động thêm vài thanh yển nguyệt cốt đao. Đao xương vung vẩy từng hồi, một đạo đao khí mãnh liệt cũng theo đó hiện ra. Một đao quỷ khốc thần sầu mạnh mẽ đối chọi cùng với quyền ảnh lăng lệ.
“Bành” một tiếng vang thật lớn!
Lần này, cả ánh đao và quyền ảnh đồng loạt tiêu tán, hóa thành từng sợi sương đen tiêu tán giữa không trung.
Khung xương không đầu chịu chấn động của dư lực phải liên tục lui về sau hai bước mới miễn cưỡng đứng vững được thân thể.
“Không nghĩ đến một tu sĩ nhân loại có tu vi không cao như ngươi lại đánh ra được công kích có thể đánh lui Thiên Sát Đồng Tâm Ma của ta!” Tướng quân ma sọ lạnh lùng nói.
Liễu Minh nghe vậy, trong mắt tức thì hiện lên vẻ trào phúng. Thân hình khẽ động, bỗng dưng biến mất không chút tung tích.
Tướng quân Ma Đầu lập tức cả kinh, chú ngữ trong miệng lần nữa nhanh chóng vang lên, gấp rút triệu hồi khung xương màu đen quét ngang yển nguyệt cốt đao trong tay chắn trước người hắn.
Những quỷ vật bên kia bỗng dưng hét thảm một tiếng, chỉ thấy đầu lâu của chúng không ngừng nổ tung tán ra vô số tia sét màu xanh ngưng tụ thành vài cự long bằng điện bao bọc Tướng quân đầu lâu vào giữa.
Đầu lâu cực lớn liền quay đầu há mồm phun ra một đoàn chất lỏng màu xanh biếc, một mùi tanh hôi khiến người ta chỉ muốn nôn ọe theo đó nhanh chóng truyền ra xung quanh.
Chỉ thấy tốc độ của chất lỏng màu xanh kia vô cùng nhanh chóng, trong phút chốc đánh vào ngực bóng đen phía trước.
Ma Đầu thấy thế cười như điên dại, nhưng chưa được bao lâu, nụ cười đã đông cứng trên khuôn mặt đáng sợ của hắn.
Thì ra độc dược màu xanh kia vừa chạm phải bóng người kia đã nhanh chóng hóa thành một đoàn hắc khí chậm rãi tiêu tán trong không trung.
Đúng vào lúc này, Liễu Minh chẳng biết từ lúc nào đã bất ngờ lặng lẽ xuất hiện bên cạnh thân thể của Ma Đầu kia. Thân thể còn được bao trùm trong một bộ áo giáp màu bạc.
Bốn âm thanh “Phốc” “Phốc” “Phốc” “Phốc” vang lên liên tiếp!
Theo đó, bốn xúc tu màu bạc sau lưng Liễu Minh nhanh như thiểm điện hời hợt quần nát Điện Long màu xanh quanh người Ma Đầu Phi Sọ kia.
Tướng quân Ma Đầu lúc này đã không còn giữ được sự bình tĩnh, hét lớn một tiếng. Yển nguyệt cốt đao trong tay khung xương bên cạnh cũng vì thế mà liên tục vung loạn, trong chốc lát mười đạo đao ảnh đen kịt bắn ra chằng chịt, ý đồ ngăn chặn xúc tu màu bạc hung ác kia.
Từ trên bốc xúc tu màu bạc kia chợt mọc ra chi chít những gai ngược thành hình móng vuốt yêu thú, mãnh liệt quấn lấy lưới đao màu đen.
Một tiếng “Vụt”!
Sau một tràng âm thanh chát chúa như kim loại va chạm, đao võng màu đen đã vỡ tan thành từng mảnh.
Cùng lúc đó, bốn xúc tu màu bạc đang không ngừng quấn chặt lấy khung xương không đầu kia, treo lơ lửng trước mặt Liễu Minh.
Tướng quân Ma Đầu kia thấy thế sắc mặt càng trở nên khó coi, chú ngữ trong miệng liên tục vang lên, tay chân khung xương theo đó không ngừng giãy giụa, phát ra từng tràng lách cách, ý đồ muốn thoát khỏi sự trói buộc của xúc tu.
“Cái gì gọi là Thiên Sát Đồng Tâm ma, chẳng qua chỉ là mấy khối xương khô Âm sát hợp lại thành một khung xương, lại pháp lực bản thân tế luyện nên phân hồn mà thôi! Buồn cười hơn nữa, ngươi lại khắc lên trên bộ xương khô này một ít Linh văn lộn xộn bừa bãi, khiến cho khung xương này đã không còn là Linh Khí lại chẳng đạt đến trình độ của phân thân, rốt cuộc trở thành một đồ vật nửa nạc nửa mỡ không có tí uy lực nào cả.” Liễu Minh liếc qua khung xương màu đen đang liều mạng giãy giụa sau đó lạnh giọng cười nói.
“Tặc tử chớ có nói bậy!”
Tướng quân Ma Đầu tuy vẫn mạnh miệng nhưng vẻ mặt đã không còn sự tự tin như trước. Hắn quát lớn một tiếng nhưng lại như có vài phần e ngại ném chuột vỡ bình nên cũng không tiếp tục phát động bất kỳ công kích nào khác.
“Cũng khổ cho ngươi không tiếc công sức tế luyện ra phân thân này, lại không ngại rút ra một bộ phận tinh phách phong ấn bên trong, chẳng lẽ có ý định khiến cho đầu – thân lần nữa hợp nhất hay sao? Nếu bây giờ ta đánh nát bộ xương này không biết chuyện hay ho gì sẽ xảy ra nhỉ?” Liễu Minh cười lạnh một tiếng, một đạo ánh sáng màu xanh bùng lên từ trên vai phải.
Một hư ảnh Thanh Ngưu theo đó hiện lên, sau khi gào rú một tiếng chợt há miệng tham lam cắn nuốt khung xương trước mặt.
Lập tức, hắc khí trên người khung xương như thủy triều ồ ạt chảy vào miệng hư ảnh Thanh Ngưu.
Khung xương từng chút một biến thành tro đen, động tác giãy giũa theo đó cũng dần dần trở nên đình trệ.
“Tặc tử, sao ngươi dám!”
Tướng quân Ma Đầu thấy vậy không kìm được giận dữ quát to một tiếng. Điện long màu xanh quanh người hắn liền kết hợp với nhau tạo thành tấm lưới điện cực kì kín kẽ chụp xuống Liễu Minh.
Những nơi lưới điện đi qua đều bị đốt cháy thành từng đoàn tro khí màu xanh.
Tiếp theo ma đầu này hé miệng phun ra một mũi tên màu vàng bằng xương lớn chừng ngón tay.
Tiếng xé gió truyền đến!
Cốt tiễn màu vàng thế tới như thiểm điện, chớp mắt đã không thấy tung tích. Khi nó lần nữa hiện ra không ngờ chỉ còn cách người Liễu Minh không đến hai trượng, tốc độ quả thực nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bằng vào hai đạo công kích vừa rồi, Ma Đầu kia rốt cuộc đã hiển lộ ra tu vị Chân Đan Cảnh.
Nếu là tu sĩ Hóa Tinh hậu kỳ bình thường tuyệt đối không thể dễ dàng tránh khỏi một kích thần tốc như vậy.
Thế nhưng Liễu Minh lại mang theo khung xương không lùi mà tiến về phía trước, thân hình phiêu hốt thoáng động.
Một tiếng “Phốc”!
Cốt tiễn màu vàng nhẹ nhàng xuyên thủng qua đầu của hắn, nào ngờ chỉ thấy thân hình “Liễu Minh” từ từ tán loạn, thì ra vừa rồi chỉ là một đạo hư ảnh của hắn mà thôi!
Sau một khắc, thân hình Liễu Minh lần nữa hiện ra cách đó mấy trượng. Khung xương đang bị trói buộc cũng bị đồ đằng Xa Hoạn hấp thụ hơn một nửa.
Lại nghe một tràng “Leng keng” truyền đến đã thấy lưới điện kia đã chụp xuống.
Liễu Minh không nói hai lời, nhấc một cách tay khẽ đánh về phía trước. Ngay lập tức một hư ảnh cự hổ đen sì to lớn hiện ra sau đó điên cuồng nghênh đón lưới điện màu tím!
Dưới thế tới mãnh liệt của cự hổ, lưới điện ngập trời lại chỉ giống như một miếng vải thô bình thường, nhanh chóng bị xé toạc, tạo thành một lỗ hổng thật lớn trên bề mặt.
Vèo!
Một bóng người nhanh chóng thoát ra từ trong lỗ hổng của lưới điện, chính là Liễu Minh!
Hắn vừa thoát khỏi vòng vây liền vung tay phải đâm vào khung xương đang bị bốn xúc tu màu bạc kềm chặt trước mặt.
Khung xương bị hư ảnh Xa Hoạn hấp thụ phần lớn Âm khí, cơ thể đen sì đã chuyển thành màu xám trắng, sớm trở nên yếu ớt không chịu nổi làm sao cản nổi năm ngón tay như lợi kiếm của đối phương xâm nhập vào bên trong cơ thể.
Chỉ thấy hắc quang lóe lên, Liễu Minh nhanh chóng thu hồi tay phải. Trong tay hắn thình lình đã nhiều thêm một ánh lửa màu xanh lập lòe bất định bị hắc khí cuồn cuộn bao lấy.
“Ngươi…” Tướng quân ma sọ thần sắc đại biến, muốn ngăn cản nhưng đã không kịp nữa rồi.
Liễu Minh cười lạnh một tiếng, tay phải mạnh mẽ nắm chặt đem ánh lửa màu lục kia bóp cho nát bấy.
Sắc mặt Ma Đầu kia càng thêm u ám, hắn há mồm phun ra một búng máu.
“Ngươi dựa vào cơ duyên xảo hợp mà tu luyện đến cảnh giới Chân Đan nhưng yêu ma quỷ quái vốn không nên thuộc về nơi này, để Liễu mỗ tiễn ngươi một đoạn xuống địa ngục!”
Liễu Minh sau khi quát khẽ liền vung mạnh hai tay. Trên người hắn đột nhiên có vô số hắc khí tuôn ra tạo thành năm đầu Vụ Giao Hắc Hổ bổ nhào về phía Tướng Quân Ma Đầu kia.
Một tiếng nổ vang!
Long Hổ còn chưa chạm đến Ma Đầu đã chủ động đồng loạt nổ tung. Chỉ thấy hắc quang cuồn cuộn bao vây ma vật này vào giữa.
Bất hạnh cho tên kia vừa rồi bị đả thương thần hồn còn chưa kịp phản ứng đã bị giam vào không gian Minh Ngục.
Khi Ma Đầu này lần nữa trở lại tỉnh táo đã thấy xung quanh khí đen ngập trời, tiếp theo đột nhiên có hơn mười bóng người kỳ dị màu đen như sói đói nhào về phía y.
“Muốn chết!”
Tướng quân Ma Đầu tuy rằng bị thương nhưng kẻ địch quỷ dị đang lao tới lại chỉ mang tu vị Linh Đồ.
Một tiếng nổ thật lớn vang lên!
Đầu lâu của ma tướng kia đột nhiên ánh lên vô số tia chớp màu xanh hợp thành một quả cầu điện khuếch tán ra bốn phương tám hướng, dễ dàng chấn nát những sinh vật quỷ quái bên cạnh.