Dịch giả: nila32
Ở một nơi sâu thẳm trong sơn mạch Vạn Linh, trong một không gian cùng loại với bí cảnh Tiểu Viêm Giới.
Ở một sa mạc hoang lương không nhìn thấy giới hạn, trên cát đầy những nham thạch và sỏi cuội to tướng màu xám hình thù kỳ quái, từng đợt cuồng phong thổi vù vù gầm gào khi xa khi gần.
Trên bầu trời, từng đám mây kì dị màu xám lơ lửng trôi, nhìn từ xa trời đất sa mạc như một làm cho người ta cảm thấy thiên địa hỗn độn như ảo giác.
Đó chính là cấm địa thần bí ở Thái Thanh môn.
Ở trung tâm sa mạc, chưởng giáo Thái Thanh môn Thiên Qua Chân Nhân dẫn theo hơn mười vị Thái thượng trưởng lão Thiên tượng trong tông, tất cả đang lẳng lặng đứng yên, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Ánh mặt mọi người tập trung vào tế đàn đồ sộ màu xám xịt phía trước. Tế đàn có bảy tầng, bốn bề có những thềm đá nối lên đỉnh.
Xung quanh tế đàn có tám cột đá to phải hai người mới ôm xuể có màu xám xịt giống hệt tế đàn, bên ngoài chớp động linh văn màu bạc, phân chia ở tám phương vị.
Tại đỉnh cao nhất tế đàn, một cột sáng màu trắng bạc khổng lồ phóng lên cao, nhập cả vào bên trong tầng mây màu nâu xám.
Cột sáng tầm hai ba trượng, như thể một cột trụ chống trời, nối thông thiên địa.
Từ trong tầng mây nâu xám đột nhiên vang lên một trận ùng ùng rồi quay cuồng kịch liệt, cột sáng tạo ra một vòng xoáy màu xám khổng lồ, từ sâu trong vòng xoáy mơ hồ nhìn thấy vật gì đen ngòm như thể khe nứt không gian, thỉnh thoảng từ trong vòng xoáy toát ra tia chớp loằng ngoằng, bộc phát những điện mang màu tím.
Mỗi một lần tia chớp lóe lên, lực lượng ẩn chứa bên trong cũng làm cho các trưởng lão Thiên tượng bên dưới không khỏi động dung.
“Chưởng giáo sư huynh, Thiên Quang của Hóa giới đã xuất hiện rồi, xem ra sự kiện kia hẳn sẽ bắt đầu nhanh chóng thôi.” Một nam tử mặc áo bào màu tro tiến lên một bước tới gần Thiên Qua Chân Nhân, hạ giọng nói.
Chính là Hàn trưởng lão đã dùng bí thuật kiếm đạo đổi lấy nửa túi Tinh Hà sa của Liễu Minh.
“Ừ, trước Thiên hội môn lần trước, Bắc đẩu các và người trong Thiên Cung đã tiết lộ một số đầu mối, nhưng không ngờ lại tới nhanh như vậy.” Thiên Qua Chân Nhân nhìn chằm chằm không chớp vào điện mang màu tím trong không trung, mắt phản chiếu những tia tử mang, mơ hồ lộ ra vẻ nóng ruột.
“Đưa tin này cho tất cả các chưởng tọa các phong để họ sớm đi chuẩn bị tiến cử người, sau đó…” Nét mặt Thiên Qua Chân Nhân khôi phục bình tĩnh rất nhanh, từng mệnh lệnh ngắn gọn ban bố ra. Mười vị Thái thượng trưởng lão đứng quanh rối rít độn quang đi.
…
Bên trong Thiên Dịch sơn Hạo Nhiên thư viện, ở một chỗ ít người lui tới, sâu trong sơn cốc hùng vĩ quanh năm bao phủ sương trắng xóa.
Tiếng sấm ầm ầm vang lên!
Một quang trụ lục sắc ngất trời giáng xuống, mây đen giăng đầy trên không vần vũ quay cuồng, ẩn ẩn có điện mang lóe lên.
Quang trụ lục sắc hiện ra tại trung tâm pháp trận lớn hơn mười trượng.
Đứng trước pháp trận là hơn mười người mặc nho bào như thư sinh, có người trẻ tuổi, có người trung niên có cả những lão giả đầu tóc trắng xóa.
Đứng đầu là một người trung niên mặc nho bào màu trắng nhã nhặn, người nọ nhìn chăm chú vào pháp trận hồi lâu rồi khẽ thở dài một hơi, từ tốn phán:
“Sớm hơn nhiều với dự đoán, xem ra chúng ta cũng cũng phải khẩn trương một tí.”
…
Ở vùng cực tây đại lục Trung Thiên, trong một phiến đen kịt, trong một sơn mạch hùng vĩ dài cả ngàn dặm.
Trên bình đài của ngọn núi lớn bao phủ bởi vần vũ hắc khí, từng trận âm phong, cát bụi cuộn lên.
Lúc này, một đạo quang trụ màu đen to lớn chẳng biết từ nơi nào mà phóng lên cao, xuyên tới tận trời.
“Hay! Hay lắm! Rốt cục ta đã chờ được đến ngày này!” Trên bình đài, một gã toàn thân đầy hắc khí căn bản chỉ thấy dáng vẻ cao lớn mà không rõ diện mục, cười ha hả.
Phía sau cũng có mấy thân ảnh hắc khí lượn lờ khắp nơi.
“Thế nào Vô quang, tên Long Hiên kia đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?” Đột nhiên, tiếng cười ngưng lại, thốt lên một câu hỏi.
“Tông chủ cứ yên tâm, qua lần bế quan vừa rồi, Thanh Dương ma hồn công của Long Hiên đã được củng cố, lần này nhất định sẽ đại phóng quang mang!” Bộ mặt đầy hắc khí người nọ xoay chuyển, vọng ra một âm thanh già nua đáp lại.
…
Cùng lúc đó, bên trong cấm địa của các thế lực nhất lưu ở Trung Thiên đại lục như Thiên Công Tông, Thiên Yêu cốc, Bắc Đẩu các đều xuất hiện thiên địa dị tượng, tình cảnh cũng giống hệt như ở Thái Thanh môn.
Các nhân vật đầu não của các đại thế lực gặp tình cảnh này cũng phải giao phó sự vụ cho nhau.
Mệnh lệnh từ tông môn phát ra không ngừng, trên dưới các đại tông môn đều rục rịch chuẩn bị.
Chẳng mấy chốc, các thế lực nhỏ hơn ở Trung Thiên đại lục cũng nhận thấy sự khác thường, tu luyện giới ở Trung Thiên đại lục khẩn trương cả lên.
…
Trong một sơn mạch cỡ vừa ở Trung Thiên đại lục có diện tích không lớn, cũng chỉ hơn ngàn cây số, nơi xung quanh có chín ngọn chủ phong như chín ngọn sóng trào trên biển, được gọi là Cửu Khúc sơn.
Giờ phút này trên đỉnh một ngọn chủ phong Cửu Khúc sơn, có một trận pháp màu vàng tầm mười trượng đang bao phủ non nửa đỉnh núi.
Bên trong pháp trận đang khốn trụ một con vật tầm bốn năm trượng, đó là con chuột lông vàng to như con trâu mộng, hai mắt đỏ rực như máu lạnh lùng đánh giá nhanh các nơi trong đại trận.
Nếu có tu sĩ khác trông thấy thì lập tức nhận ra con chuột lớn màu vàng này chính là dòng Kim Mao Độn Địa Thử Vương cảnh giới Chân đan.
Nếu chỉ bàn vệ lực công kích, Thử Vương này cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với các Yêu thú cấp bậc Chân Đan khác nhưng giống loài này trời sinh giảo hoạt đa nghi, lại thêm tốc độ vô cùng mau lẹ cộng với thiên phú độn thổ. Sinh sống tại khu vực đồi núi đối với bọn chúng giống như cá gặp được nước, vì vậy việc săn bắt loài Thử Vương này theo đó trở nên vô cùng khó khăn.
Giờ phút này, Liễu Minh tập kích thành công vẫn đang đứng yên giữa không trung, quanh thân hắc khí lượn lờ, hai tay khoanh lại, thần sắc nghiêm túc, đôi môi không ngừng mấp máy lẩm bẩm.
Bên cạnh pháp trận bên dưới, Hạt Nhi cùng Phi Nhi đều nắm trong tay cờ lệnh màu vàng kim, kiên nhẫn chờ đợi giữa không trung.
Đột nhiên, yêu thú hình chuột đang bị vây khốn trong đại trận khẽ động thân hình, hóa thành một đạo kim quang chói mắt bắn về phía một góc đại trận.
“Phanh” một tiếng vang thật lớn!
Pháp trận thình lình nổi lên từng hồi quang mang, thân thể yêu chuột kia cũng bị chấn ngược về sau. Nghe “Keng” một tiếng giống như âm thanh của chung cổ, trên mặt đất cũng thình lình nổi lên một tầng kim quang.
Hạt Nhi thấy vậy, càng trở nên tập trung hơn, liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết rơi lên cờ lệnh. Trận pháp màu vàng kim liền đó mới khôi phục trạng thái ổn định vốn có.
“Hạt Nhi, ngươi chớ nên lơi lỏng. Con chuột béo kia là do chủ nhân bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể dẫn dụ đến đây, không được để cho nó có cơ hội bỏ chạy.” Giọng nói non nớt của Phi Nhi tức thì vang lên.
“Ngươi không cần nhiều lời, ta tự biết phải làm gì!” Hạt Nhi nghe vậy liền bĩu môi trả lời.
Liễu Minh làm như không để ý đến tình hình bên dưới, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay đột nhiên xiết chặt, khí đen quanh thân theo đó cũng trở nên nồng đậm hơn. hắn giờ phút này đang chậm rãi chờ đợi thời cơ, đồng thời huấn luyện hai linh sủng kia điều khiển pháp trận Phổ Độ. Tuy rằng cả hai còn chưa thể thuần thục ngay được nhưng chỉ cần luyện tập nhiều lần về sau có thể giúp ích thật nhiều cho hắn trong lúc chiến đấu.
Đúng vào lúc này, cờ lệnh trong tay Hạt Nhi và Phi Nhi đồng loạt chỉ về phía đại trận kim sắc sau đó bắn ra một cột sáng vàng kim to cỡ miệng bát. Đại trận theo đó lập tức run lên bần bật, thể tích cũng nhanh chóng thu nhỏ lại một vòng đồng thời kim quang tản mát ra cũng trở nên nồng đậm hơn nhiều.
“Xèo… xèo!”
Yêu chuột màu vàng đang bị vây khốn lập tức phát ra từng tràng âm thanh “Chi chi” lo lắng. Thân thể của nó lập tức phát ra quang mang màu vàng đất so với trước còn mãnh liệt hơn, mưu đồ bỏ trốn vào bên trong lòng đất.
Phi Nhi cùng Hạt Nhi thấy vậy, nhanh chóng tụng niệm vài câu ấn chú. Chỉ thấy cờ lệnh lập tức tỏa ra hào quang chói lọi khiến cho kim quang trên mặt đất càng trở nên ngưng thực hơn vài phần.
Tội nghiệp con chuột béo mập kia chỉ vừa chui vào mặt đất nửa xích đã bị kim quang ngăn trở.
Trong lúc sinh mệnh bị uy hiếp, Thử Vương này lập tức phồng bụng lên, phát ra tiếng gầm gừ như trâu rống. Đám lông cứng rắn màu vàng trên người nó cũng như kiếm sắc không ngừng dựng đứng lên.
Sau một khắc, theo từng tràng “Xuy xuy” truyền đến, vô số sợi lông màu vàng nhanh chóng đập lên màn chắn của trận pháp phát ra những tiếng “Ầm ầm” “Đì đùng” vang dội, khiến cho cả tòa đại trận cũng không kìm được mà rung lắc một hồi.
Hạt Nhi cùng Phi Nhi thấy vậy liền không chút chậm trễ gia tăng Pháp lực. Kim quang phát ra từ cờ lệnh trong tay vì thế cũng được khuếch đại gấp mấy lần khiến cho màn sáng bao quanh pháp trận rất nhanh đã khôi phục sự vững chắc. Tiếp đó, mơ hồ có thể nghe được từng tràng Phật xướng như có như không vang lên, diện tích đại trận cũng tiếp tục xiết chặt không ít.
Yêu chuột lông vàng kia thấy vậy càng tỏ ra nôn nóng, rít lên từng tràng âm thanh chói tai sau đó mạnh mẽ đâm thẳng về phía đại trận. Lông cứng tua tủa trên người nó theo đó liên tục bắn ra.
Giờ phút này, đại trận Phổ Độ phát ra ánh sáng vàng kim càng thêm chói mắt, dần dần bao phủ toàn bộ thân hình mập mạp của yêu thú kia vào bên trong.
Giằng co như vậy kéo dài chừng hai canh giờ, diện tích đại trận đã thu hẹp còn lại chừng vài trượng, kim quang hầu như đã được ngưng tụ thành thực thể mà Kim Mao Độn Địa Thử Vương kia bị vây nhốt trong đại trận bộ dạng giống như đã tiêu hao hết pháp lực, khí tức trên người vô cùng uể oải, không còn bộ dáng hung ác như lúc trước.
Liễu Minh thấy vậy, khóe miệng liền nhếch lên, hai tay duỗi thẳng phóng ra hai đầu Giao Long đen sì như mực. Chỉ nghe trên không trung truyền đến từng hồi Long Ngâm thanh thúy, Giao Long trong chớp mắt đã dễ dàng xuyên thấu pháp trận Kim sắc, nện thẳng xuống đầu yêu thú hình chuột bên trong.
Thử Vương kia thấy vậy, đôi mắt liền tràn ngập sắc khí điên cuồng, kim quang trên người thình lình trở nên sáng ngời, pháp lực toàn thân nhanh chóng tập trung về Linh Hải ở bụng.
“Đến lúc này còn muốn tự bạo Chân Đan! Phi Nhi, Hạt Nhi không được phép lơ là!” Liễu Minh khẽ nheo mắt, nhanh chóng truyền âm phân phó cho hai linh sủng phía dưới một câu.
Ầm ầm!
Kim quang phát ra đại trận Phổ Độ thình lình có chút vặn vẹo, Yêu chuột kia chỉ cảm thấy không gian xung quanh bỗng dưng xiết chặt, kim quang trên người theo đó cũng trở nên đình trệ trong giây lát.
Ngay sau đó, một tiếng nổ vang truyền đến!
Chỉ thấy hai đầu vụ giao chuẩn xác đánh lên đầu lâu của Thử Vương. Thủ cấp bị đánh nát bấy, thần hồn của yêu thú cũng không kịp thoát ra, liền như vậy tiêu tán.
Liễu Minh thấy vậy mới nhẹ nhàng thở ra sau đó khẽ mấp máy bờ môi truyền âm với Phi Nhi cùng Hạt Nhi vài câu.