Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ma Thiên Ký

Chương 268: Đánh lén

Tác giả: Vong Ngữ
Chọn tập

Dịch giả: nila32

Biên: andreyquoc

“Chẳng lẽ Nguyên Ma đạo hữu đã đột phá bình cảnh Giả Đan để bắt đầu trùng kích cảnh giới Kết Đan sao chứ?” Cường giả Hóa Tinh của Huyết Hà Điện là Huyết Linh nghe vậy không khỏi giật mình hỏi lại.

“Điều này Hạ mỗ không dám khẳng định. Lúc trước nói như vậy cũng là một ít suy đoán của tại hạ mà thôi. Chư vị đạo hữu không cần xem là thật.” Hạ Kiên lơ đễnh đáp lời.

Những người khác nghe vậy đều liếc nhìn nhau. Bọn họ đều không mấy tin tưởng vào câu trả lời của nam tử mặc giáp đen.

“Tốt rồi. Cho dù Nguyên Ma đạo hữu thật sự có hy vọng ngưng kết Chân Đan để đạt đến đẳng cấp trong truyền thuyết thì nước xa cũng không cứu được lửa gần, không thể tạo thành ảnh hưởng trực tiếp đối với cuộc chiến trước mắt. Vì muốn đánh tan đại quân Hải tộc, chúng ta vẫn mong quý đạo hữu có thể đồng tâm hiệp lực.” Lãnh Nguyệt sư thái rốt cuộc khôi phục sự tỉnh táo đồng thời ngưng trọng nói ra.

“Đó là chuyện tất nhiên. Thế nhưng thành thật mà nói, chúng ta lúc này chia viện binh ra làm hai đường thì nhân thủ của phía Đại Huyền bên này chỉ gồm lực lượng của ba nhà, lại tương đối yếu hơn so với phía cánh quân còn lại gồm lực lượng của Hóa Nhất Tông cùng mười ba môn phái lớn nhỏ khác. Chỉ tính riêng số lượng tu sĩ Hóa Tinh Kỳ cũng đã có đến bảy vị. Cho nên ta đề nghị phía Đại Huyền bên này chỉ cần giữ vững thế bất phân thắng bại. Đợi khi viện quân bên kia hoàn thành việc tiêu diệt Hải tộc lập tức quay lại chi viện cho phía còn lại. Đến lúc đó, đám yêu nhân Hải tộc kia cũng lập tức không chiến mà bại. Tóm lại, ta đề nghị trận chiến sắp tới vẫn nên lấy ổn thỏa làm chủ thì tốt hơn.” Một nữ tu sĩ áo tím lên tiếng đề nghị.

“Thạch tiên tử nói vậy là sai rồi! Chúng ta đang phải đối mặt với lũ Hải tộc vô cùng hung ác, làm sao có thể ký thác tất cả hy vọng vào một cánh quân được chứ? Vạn nhất bọn họ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì phải làm sao bây giờ? Bất kể thế nào, ta nghĩ chúng ta vẫn nên xuất toàn lực cho trận chiến sắp tới thay vì níu giữ một chút hy vọng vào sự may mắn nào đó.” Diệp Thiên Mi nghe vậy bèn nhướng mày phản bác.

“Nếu như Diệp muội muội đã nghĩ vậy, thiếp thân cũng không có ý kiến gì khác. Bất quá đám đệ tử của Vạn Diệu tông chúng ta phần lớn đều không am hiểu tranh đấu trực diện, thiếp thân cũng không muốn khoanh tay đứng nhìn môn hạ đệ tử tổn thất quá nhiều, nếu không lúc trở về e là khó có thể giải thích với cao tầng tông môn.” Mỹ phụ áo tím nghe vậy bèn trả lời một cách lấp lửng.

Nàng ta vừa dứt lời đã khiến đám người Linh Ngọc thượng nhân không khỏi nhướng mày.

“Yên tâm! Việc chém giết chính diện cứ giao cho Nguyên Ma môn chúng ta. Đệ tử bổn tông am hiểu nhất là tinh tiến tu vi từ trong chém giết sinh tử. Vạn Diệu môn các nàng lại tinh thông mị thuật cùng ẩn nấp, đến lúc chỉ cần phối hợp thật tốt với nhân thủ bên ta là được rồi.” Hạ Kiên thấy vậy bèn đĩnh đạc khoát tay chặn, bộ dạng dường như chẳng hề để ý.

Mỹ phụ áo tím nghe vậy tự nhiên đáp ứng không chút do dự.

“Chiêu Đức tông chúng ta tự nhận không đủ dũng mãnh thiện chiến như chư vị đạo hữu Nguyên Ma Môn thế nhưng có chút tự tin đối với tạo nghệ của mình trong lĩnh vực trận pháp, tin tưởng đến lúc đó có thể cấp cho lũ dị nhân Hải tộc kia bài học khắc cốt ghi tâm.” Cố Trường Phong của Chiêu Đức Tông cũng cười mỉm góp lời.

“Hạ đạo hữu, môn hạ của các vị vừa hay có năng lực có thể bổ trợ lẫn nhau lại thêm hai bên chúng ta chưa bao giờ phối hợp với nhau trước kia vì vậy ta nghĩ đến lúc đó mỗi bên vẫn nên bày trận hành quân độc lập, không nên trộn lẫn môn hạ với nhau. Khi đó, ba phái các vị chỉ cần tận lực cầm chân một phần lực lượng của Hải tộc là được rồi. Về phần chính diện giao phong với đại quân của đối phương cứ giao cho năm nhà chúng ta là được. Bất quá nếu cao thủ Hóa Tinh Kỳ của đối phương xuất thủ, mong rằng ba vị có thể tự mình xuất thủ tương trợ.” Sau khi suy nghĩ một hồi, Lãnh Nguyệt sư thái rốt cuộc nêu lên ý kiến của mình.

Ngạn sư thúc cùng Linh Ngọc thượng nhân nghe vậy cũng không tỏ ra bất ngờ, hiển nhiên bọn họ đã sớm thống nhất từ trước.

“Cái này tuyệt không vấn đề! Khi cần đối phó với cường giả cấp Hóa Tinh của Hải tộc, ba người chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực.” Hạ Kiên nghe vậy không chút do dự đáp ứng.

Mỹ phụ áo tím cùng Cố Trường Phong cũng không có ý kiến gì khác, hiển nhiên kế hoạch lần này rất hợp với tâm ý bọn họ. Dù sao đối với ba phái của họ, độc lập bày trận có thể tránh việc trở thành tốt thí cho kẻ khác.

“Đáng tiếc, nếu có thể có thêm vài vị cường giả Hóa Tinh trợ giúp, trận chiến sắp tới sẽ càng nắm chắc phần thắng.” Ngạn sư thúc bỗng nhiên than thở một câu.

“Ngạn huynh, không phải mấy tông chúng ta không muốn toàn lực xuất thủ tương trợ các vị bên này chỉ là mỗi phía đều có kẻ thù chực chờ xâu xé. Vạn nhất cao thủ của chúng ta đều được phái ra ngoài, ở nhà không có ai bảo vệ sẽ tạo thành cơ hội tuyệt hảo cho các thế lực trong bóng tối ra tay đánh lén. Dù sao lúc này, không phải môn phái nào trong đất liền cũng gửi viện binh đến đây.” Cố Trường Phong nghe vậy bèn ngại ngùng giải thích.

“Đạo lý này mọi người đều hiểu vì vậy bần ni và các vị đồng đạo tại Đại Huyền quốc vô cùng cảm kích sự giúp đỡ của ba vị đạo hữu. Chỉ cần có thể tránh được kiếp nạn này, mấy nhà chúng ta nhất định nhớ kỹ đại ân viện thủ của các vị.” Lãnh Nguyệt sư thái nghiêm nghị đáp lời.

Tuy thần sắc của bà vẫn mang nụ cười hòa ái thế nhưng mọi người đều hiểu những lời vừa rồi quả thật xuất phát từ chân tâm của vị chưởng môn này. Ngạn sư thúc và mấy người khác nghe vậy cũng đồng loạt bày tỏ sự cảm kích của mình. Đối với tồn tại ở đẳng cấp của họ, căn bản không cần phát hạ lời thề gì đó liền có thể trực tiếp đại diện cho tông môn của mình nhận lấy nhân tình của ba nhà Nguyên Ma Môn.

Ba người mỹ phụ áo tím nghe vậy nhìn nhau cười cười sau đó thuận thế đáp lời một cách khách khí.

Thời gian tiếp theo, những cao thủ cấp Hóa Tinh này mới bắt đầu thương thảo đại kế chính thức để đối trận bay ngày sau. Vốn dĩ bọn họ đã chuẩn bị một bản kế hoạch thế nhưng hiện tại đụng phải phản ứng có chút kỳ lạ của đối phương, mỗi người đều muốn xem xét lại tất cả nội dung để đảm bảo trận chiến sắp tới không thể phát sinh bất cứ sơ hở nào.

Hai ngày sau, dưới sự bao phủ của cấm chế ẩn nấp, một đoàn người bắt đầu lặng lẽ đi ra từ phía sau đại thành tiếp đó đánh một vòng lớn rồi mới cẩn thận đằng không bay đến vị trí đóng quân của Hải tộc. Trong số những người này, có thể nhận ra ba người Liễu Minh, Trương Tú Nương và thanh niên họ Vân. Ngoài ra còn có một nam một nữ phát ra khí tức vô cùng cường đại của tu sĩ Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ. Dựa vào trang phục có thể đoán được bọn họ đến từ Phong Hỏa môn và Huyết Hà điện.

Trong đó người đàn ông thân vận huyết bào, khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt anh tuấn, tóc trắng đầy đầu, trên lưng là một thanh đơn đao phát ra khí tức âm trầm. Nữ tử vận trang phục xanh lục bên cạnh y lại có dáng người vô cùng nóng bỏng, chẳng những cao thấp lòi lõm, nước da lại vô cùng trắng trẻo khiến cho người nhìn không khỏi dâng trào thú huyết. Trong tay nàng ta là một chiếc mâm tròn màu vàng vô cùng tinh xảo, tản ra màn sáng nhu hòa bao phủ mọi người vào trong.

Lúc này, nếu có người từ xa nhìn lại sẽ không cách nào phát hiện tung tích của năm người Liễu Minh đang được màn sáng che chở, nơi đó thoạt nhìn chỉ là một mảnh hư không trống rỗng mà thôi. Cứ như vậy, sau nửa canh giờ, năm người rốt cuộc nhìn thấy một hồ nước rộng lớn có diện tích chừng vạn mẫu xuất hiện trước mặt.

Chính giữa hồ nước là một tòa thành có diện tích cực lớn với phong cách hình bán nguyệt cổ xưa tạo cho người nhìn cảm giác vô cùng thần bí. Bên cạnh thành trì, có thể nhận ra vô số Hải thú khổng lồ như ẩn như hiện. Trong lúc đó, bên trên mặt hồ lại xuất hiện vô số đội vệ binh Hải tộc điều khiển chim biển khổng lồ tuần tra cẩn mật khắp phạm vi mười dặm quanh hồ.

Nếu không phải đám người còn cách hồ nước một khoảng khá xa, hơn nữa còn có bảo vật ẩn thân yểm trợ, chỉ sợ hành tung của họ đã bị đối phương phát hiện vì vậy bọn họ quyết định tạm thời dừng chân tại đây.

Sau khi thấp giọng truyền âm thương lượng với nam tử huyết bào bên cạnh vài câu, nữ tử áo lục mới lặng lẽ vươn tay chỉ về một bãi đất vắng vẻ. Nhóm người chỉ cảm thấy màn sáng không ngừng hạ thấp, cuối cùng cả hội đã đáp xuống dưới chân một cây tùng trong rừng. Không đợi đồng bạn bên cạnh nói gì, nam tử tóc trắng bỗng nhiên khẽ động tay áo, thả ra một con Xuyên Sơn Giáp màu vàng dài chừng vài thước. Chỉ thấy y khẽ niệm vài câu, con thú này lập tức khẽ động tứ chi, đào hổng mặt đất xung quanh tạo thành động quật sâu hơn ba mươi trượng để bọn họ tiến vào.

“Tốt rồi, hiện tại đám người Hải tộc có lẽ không cách nào phát hiện hành tung của chúng ta, các ngươi cũng có thể mở miệng nói chuyện rồi đấy.” Sau khi cẩn thận bố trí mâm tròn màu vàng lên nóc động quật, nữ tử áo lục mới yên tâm thở ra một hơi. Không thể phủ nhận giọng nói của nàng khiến người nghe cảm thấy vô cùng dễ chịu.

“Mặc sư tỷ, bây giờ có thể cho chúng ta biết nhiệm vụ của chuyến đi lần này rồi chứ?” Thanh niên họ Vân sớm đã không còn kiên nhẫn, nghe thấy vậy bèn vội vàng thắc mắc.

“Trước khi lên đường, chẳng lẽ ba vị sư đệ lại không nhận được tin tức gì sao?” Nữ tử áo lục nghe vậy không vội trả lời mà mỉm cười hỏi lại.

“Không có. Ta chỉ bị Chưởng môn sư huynh gọi đến giao cho nhiệm vụ gì đó có quan hệ đến thắng bại của trận chiến sắp tới, hơn nữa về sau bảo ta chỉ cần nghe theo chỉ thị của Huyết Phong sư huynh và Mặc sư tỷ là được.” Thanh niên họ Vân không chút do dự trả lời.

“Ta cũng giống vậy!” Trương Tú Nương chậm rãi góp lời.

Tuy ngoài mặt không tỏ vẻ khác lạ thế nhưng trong lòng Liễu Minh lại âm thầm kêu khổ không thôi. Bởi vì hắn không những được chưởng môn Man Quỷ Tông phái đi mà còn buộc phải mang theo Vạn Cốt Nhân Ma bên người. Vì vậy dù không biết cụ thể nhiệm vụ sắp tới nhưng họ Liễu có thể đoán được quá trình bên trong nhất định ẩn chứa nguy hiểm khôn cùng.

“Xem ra công tác giữ bí mật đã được thực hiện không tệ. Trên thực tế, ngoại trừ ta và Huyết Phong huynh cùng tất cả tiền bối Hóa Tinh kỳ của chư tông, những người còn lại kể cả chưởng môn các phái cũng không nắm rõ tình hình cụ thể của nhiệm vụ lần này. Thật ra, chúng ta có mặt ở đây là vì tông môn có ý định huy động toàn bộ chiến lực gần với cao thủ Hóa Tinh để hoàn thành nhiệm vụ bí mật.” Mặc sư tỷ nghe vậy từ từ trả lời.

Ba người Liễu Minh nghe vậy không khỏi hai mặt nhìn nhau. Hiển nhiên bọn họ không ngờ bản thân lại được chư tông xếp vào hàng ngũ sở hữu chiến lực gần bằng cường giả Hóa Tinh.

“Không ngờ sự việc là như vậy, kính xin sư tỷ chỉ giáo một chút.” Sau một thoáng bất ngờ, Trương Tú Nương liền cẩn thận dò hỏi.

“Rất đơn giản, mục đích của chuyến đi lần này là để phá hủy đại bản doanh của Hải tộc, cũng chính là tòa thành lơ lửng giữa hồ mà các ngươi vừa thấy.” Thanh niên tóc trắng đứng bên cạnh rốt cuộc lạnh lùng mở miệng.

Chọn tập
Bình luận