Dịch giả: hoangphu
Biên: Hàn Lâm Nhi
“Đúng vậy, nếu không có thay đổi nào bất ngờ thì Đổng mỗ có thể chắc chắn tới tám chín phần. Cho nên tại hạ mới nói, đây là cơ hội cuối cùng của chư tông Đại Huyền các ngươi. Chỉ cần bọn ngươi chịu rời khỏi Đại Huyền, lại có thể bảo tồn hơn một nửa thực lực, như vậy dù cho có di chuyển đến một quốc gia Nhân tộc khác, có lẽ cũng sẽ sống yên ổn.” Lão giả áo bào tím thản nhiên nói.
Lãnh Nguyệt sư thái nghe xong, thầm suy tính đôi chút sau đó hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lão giả một lúc lâu, mới lành lạnh đáp lời:
“Thân là một tông môn Nhân tộc, nếu không thể che chở cho con dân Nhân tộc, như vậy năm tông chúng ta còn có mặt mũi nào sống yên ổn ở Vân Xuyên nữa. Không cần nói lời thừa, trận chiến này nếu không phải năm tông chúng ta diệt môn, thì sẽ là ba tộc các ngươi trọng thương.”
Lão giả áo bào tím nghe vậy, nét mặt không khỏi lộ vẻ thất vọng, sau một lúc lâu mới khẽ thở dài một hơi trả lời:
“Tuy rằng lão phu đã sớm dự liệu được câu trả lời của đạo hữu rồi, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ đáng tiếc. Nếu đã như vậy thì hai tộc của chúng ta chỉ còn cách dùng đao thương để quyết định Đại Huyền thuộc về ai thôi.”
Lão giả áo bào tím nói xong, liền run tay áo, thân hình khẽ động chầm chậm quay về đằng sau.
Lãnh Nguyệt sư thái thì đứng yên tại chỗ lạnh lùng nhìn lão giả áo bào tím trở lại căn cứ của Hải tộc, rồi mới xoay người bay nhanh về phương hướng của Nhân tộc.
Một lát sau, trận doanh của hai bên không hẹn mà cùng bắt đầu có thay đổi. Bên trong trận doanh của Nhân tộc vừa vang lên tiếng trống, lập tức có từng trận tiếng chú ngữ từ trong các tông nổi lên, các loại màn sáng đủ mọi màu sắc xuất hiện tầng tầng lớp lớp, rồi chia thành từng phiến khu vực, bao phủ tất cả Nhân tộc phía dưới vào trong.
Phía đối diện, dưới sự thúc dục của tiếng kèn, nước biển dưới thân của những Hải tộc nhân bỗng nhiên cuồn cuộn cuốn lên, đồng thời bỗng dưng nhao nhao bám vào trên thân thể của mỗi một gã Hải Tộc nhân, biến thành từng tầng màn nước màu lam.
Tùy theo tu vi cao thấp bất đồng, mà số tầng màn nước trên thân của mỗi tên Hải Tộc nhân cũng sẽ khác nhau Một vài tên có tu vi thấp, chỉ có một vài tầng. Mà những tên có tu vi cao thâm, thì lại có tới bốn năm tầng, hầu như toàn bộ thân thể đều bị một đoàn màn nước màu lam óng ánh bao bọc lại. Đồng thời tốc độ thi pháp của phía Hải tộc bên này cực nhanh, vượt xa Nhân tộc bên kia.
Ngay khi trên thân của những Hải Tộc nhân vừa hình thành xong màn nước phòng hộ, lập tức đã có từng đoàn từng đoàn ánh sáng màu lam từ trong mặt nước phóng lên trời, ngưng tụ thành từng bàn tay lớn màu lam, bỗng dưng vỗ tới phía đối diện. Đồng thời những Hải thú đông nghịt kia cũng há rộng miệng lớn, tức thì các loại công kích thuộc tính thủy, nhỏ thì có thủy tiễn, lớn thì là cột nước, rậm rạp chằng chịt tuôn ra.
Nhân tộc ở phía bên kia cũng lập tức vang lên âm thanh oanh long long thật lớn, vô số hào quang hơi nước bỗng dưng nổ tung trên từng cái màn sáng, khiến cho lớp phòng ngự này nhao nhao chấn động run rẩy không thôi.
Một ít màn sáng có lực phòng ngự hơi yếu lập tức vỡ tan tại chỗ, đệ tử Nhân tộc ở bên trong lập tức bị các loại pháp thuật công kích bao phủ.
Đúng lúc này, sau khi một gã Linh Sư Nhân tộc giận dữ rống to, tức thì bên phía Thiên Nguyệt Tông bỗng nhiên có mười người từ trong màn sáng, không để ý đến công kích mà phóng lên trời, hơn nữa đồng thời giương một tay lên, nhao nhao thả ra một thanh phi kiếm tụ lại cùng một chỗ, sau đó kiếm quang cuồn cuộn ngưng tụ lại, một đạo cầu vồng dài vài chục trượng liền phá không bay ra, chỉ chớp lên một cái đã bay vào trong trận doanh của Hải tộc, hơn nữa còn chớp nhoáng lượn lờ. Bất kể là đám Hải thú da dày thịt béo hay Hải Tộc nhân với màn nước quanh thân, mỗi khi bị kiếm quang khổng lồ chớp loé đến gần thì đều lập tức nhao nhao hóa thành huyết vũ rơi lả tả xuống. Trong nháy mắt đã có gần trăm tên Hải thú, Hải Tộc nhân nhao nhao vẫn lạc dưới đạo kiếm quang này.
“Muốn chết ” Trên một tòa phù đảo, một tên cường giả Hải tộc thấy vậy liền giận dữ quát khẽ một tiếng, đồng thời một tay bấm niệm pháp quyết.
Lập tức, một vùng nước biển bên dưới kiếm quan, xuất hiện một cái bàn tay khổng lồ phủ đầy vảy có độ lớn gần mẫu, chỉ chộp một cái đã bắt được kiếm quang vào tay, sau đó năm ngón tay dùng sức bóp lại, kiếm quang vừa thô vừa to bị bóp nát thành từng khúc vỡ vụn ra, lại hóa thành mười lưỡi phi kiếm rơi tán loạn xuống.
Lúc này thân hình mười tên Linh Sư Thiên Nguyệt Tông đang thúc giục phi kiếm run lên, đồng thời há miệng phun ra một đoàn tinh huyết. Hiển nhiên là một kích này của tên Hải tộc cường giả đã khiến cho bọn hắn đều bị thương không nhẹ.
Nhưng vào lúc này, trên không trong cung điện huyết sắc bên Nhân tộc bỗng nhiên huyết vụ cuồn cuộn ngưng tụ, bỗng nhiên ngưng kết thành một thanh đao máu mênh mông rất lớn, dài bảy tám chục trượng, chém mạnh về không trung phía trước một cái.
“Phốc” một tiếng.
Một lưỡi đao ánh sáng màu máu cuốn lên một cái rồi biến mất, sau đó đã thấy nó nhảy vào trong trận doanh Hải tộc. Lập tức có tiếng kêu thảm thiết nổi lên!
Trong ánh sáng màu máu kia, vô số Hải tộc Hải thú đều biến thành huyết vụ. Hơn nữa những Hải thú và Hải tộc gần đó, ngay khi vừa tiếp xúc những huyết vụ này thì da thịt cũng nhao nhao bị hòa tan mà chết.
“Huyết Đao đại pháp! Huyết Linh đạo hữu, ngươi cho rằng Hải tộc chúng ta không có cường giả Hóa Tinh sao?”
Vừa dứt lời, trong một tòa đảo trôi nổi nào đó bên Hải tộc, một bóng người màu bạc phóng lên trời, lập tức giơ tay cách không đánh một chưởng về phía Nhân tộc bên này.
Lúc này, trên không trung giữa hai phe chợt chấn động lên, một cái hư ảnh bàn tay màu bạc khổng lồ như một ngọn núi chợt xuất hiện, hung hăng vỗ mạnh xuống phía Nhân tộc bên này. Nhưng mà cùng lúc đó, trên ngọn núi màu đen bên Nhân tộc lập tức có một cỗ khí tức cường đại phóng lên trời. Một luồng ánh sáng hai màu lóe lên, một cột sáng đỏ thẫm chợt bắn ra, chỉ thấy lên chớp một cái, vậy mà đã đánh trúng vào trên hư ảnh bàn tay khổng lồ màu bạc.
“Oanh” một tiếng nổ vang thật lớn.
Lúc này bàn tay khổng lồ màu bạc bị hỏa diễm cuồn cuộn bao bọc, sau đó cả hai cùng đồng thời lóe lên rồi biến mất.
“Xích Dương, thì ra là ngươi. Cũng tốt, lần đại chiến trước ta và ngươi đánh còn chưa đã, hiện tại lại vừa vặn đánh tiếp một phen.” Tên cường giả Hóa tinh của Hải tộc đang bị ánh sáng màu bạc bao bọc vừa thấy cảnh này, lúc này giận quá hóa cười nói ra.
“Hừ, nếu Ngân Ngôn đạo hữu đã có lời mời, vậy Xích Dương làm sao dám không nghe theo. Đi theo ta!” Lập tức trong ngọn núi màu đen truyền ra một giọng nam lạnh lùng, tiếp đó ánh lửa chợt lóe lên, một đoàn ánh sáng hai màu xanh hồng phóng ra, hướng về phía chân trời bắn nhanh mà đi.
Tên cường giả Hải tộc ở bên trong đoàn ánh sáng màu bạc thấy vậy thì cười hắc hắc một tiếng, sau đó cũng lập tức hóa thành một đạo cầu vồng màu bạc, mau chóng đuổi theo.
“Đổng đạo hữu, để cuộc giao chiến giữa những tên Hóa Tinh như chúng ta không gây ảnh hưởng đến tộc nhân hai tộc nơi đây, hay là toàn bộ chúng ta tìm một chỗ khác mà đánh nhau, ngươi nghĩ sao?” Tiếng nói của Lãnh Nguyệt sư thái truyền ra từ trong Mộc thành màu xanh.
“Hắc hắc, lão phu cũng đang có ý này.” Từ trong một tòa phù đảo bên phía Hải tộc chợt có một bóng người bay lên trời, đúng là lão giả áo bào tím, nét mặt không chút cảm xúc trả lời.
Cứ như vậy, toàn bộ cường giả Hóa Tinh của cả hai phe Nhân tộc và Hải tộc đều nối tiếp nhau mà bay lên trời, nhao nhao hóa thành các loại độn quang hướng về đủ mọi phương hướng khác nhau bay đi.
Bọn hắn cũng không cần phải lo lắng đối phương sẽ che giấu để lại một vài tên cường giả Hóa Tinh khác mà đại khai sát giới với phe mình. Bởi vì bọn họ lựa chọn chiến trường sẽ không cách nơi đây quá xa, cho nên chỉ cần vừa có tin tức gì đó thì bọn họ cũng có thể lập tức chạy về kịp thời.
Huống hồ đối với những tên cường giả Hóa Tinh như bọn họ mà nói, nếu có thể liên lụy, trọng thương hoặc giết chết một gã đối thủ Hóa Tinh Kỳ, so với quay về chiến trường đánh chết một ít đệ tử cấp thấp hoặc tộc nhân thì lại càng tốt hơn vô số lần.
Vì vậy, sau khi toàn bộ cường giả đều đi khỏi, kẻ có thể ra lệnh bên phe Nhân tộc đương nhiên là chưởng môn các tông, mà ở phía Hải tộc bên kia thì sẽ là một ít cường giả có tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ, gần tới Hóa Tinh.
Trong nháy mắt sau khi bóng dáng của các cường giả hai tộc biến mất ở phía chân trời, cả hai phe hầu như đồng thời triển khai những thủ đoạn áp rương của riêng mình. Chỉ thấy môn hạ đệ tử bên phía Cửu Khiếu Tông bỗng nhiên nhao nhao ném ra ngoài các loại quả cầu đủ mọi màu sắc, sau đó là một hồi tiếng lạch cạch vang lên, chúng liền biến thành từng con Khôi Lỗi thú với hình thể khác nhau, hung hãn không sợ chết mà chạy như điên về phía trận doanh Hải tộc. Đồng thời bên ngoài thân những cỗ Khôi Lỗi hình người ở trên thành trì Thanh Mộc tức thì có Linh quang chớp lóe, nhao nhao hóa thành đội hình chỉnh tề rồi cũng đằng không bay lên, cùng nhau xông về phía Hải tộc ở đối diện. Khi bọn chúng còn chưa thật sự vọt tới trong trận doanh Hải tộc, đã bắt đầu phối hợp với những Khôi Lỗi thú khi trước thả ra một mảnh mũi tên rậm rạp chằng chịt mà đi.
Mà bản thân Thanh Mộc thành thì lập tức vang lên một hồi tiếng động trầm đục, sau đó đã thấy trên một mặt tường thành của phe Hải tộc ở đối diện nứt ra nguyên một đám lỗ thủng đen sì, đồng thời từ trong đó thò ra từng bó ống bạc to như vạc nước.
Tiếng sấm rền vang lên!
Từng đoàn từng đoàn quả cầu lôi điện cực lớn lại từ trong những cái ống bạc kia chợt bắn ra, hướng về phía trận doanh Hải tộc ập tới, những nơi chúng rơi xuống đều có từng mảng hồ quang điện thật lớn lượn lờ. Mà trong đám mây máu xung quanh tòa cung điện màu máu tức thì có tiếng kêu kì quái vang lên, từng đám dơi lớn màu đỏ như máu từ trong đó bay ra. Mỗi một con đều dài hơn một xích (33 cm), đông nghịt, số lượng ước chừng bốn năm trăm con, như ong vỡ tổ xông về phía đối diện.
Chỉ có động tác của Man Quỷ Tông bên này xem như là chậm nhất, thế nhưng mà sau khi chưởng môn Man Quỷ Tông nghiêm nghị ra lệnh một tiếng, từng dãy đệ tử lần lượt móc ra từng tờ Phù Lục ném lên không trung, tiếp đó hai tay đồng loạt bấm niệm pháp quyết thúc giục. Lập tức những Phù Lục này đón gió nhoáng lên một cái rồi vỡ nát ra, hóa thành từng đoàn âm khí đen kịt tràn ngập ra. Trong nháy mắt, toàn bộ trận doanh Man Quỷ Tông đều bị Âm khí che phủ hoàn toàn.
Nhưng mà sau một khắc, một tiếng gầm khiến người ta sởn hết cả gai ốc từ trong Âm khí vọng ra, tiếp theo một cái quang trận màu xanh lá cực kỳ quái dị bỗng nhiên lóe lên xuất hiện ở trung tâm của khối sương mù màu đen.
“Phanh” một tiếng!
Một cái cự trảo đen nhánh từ trong quang trận thò ra, tiếp đó là một cái cánh tay màu đen cũng lóe lên xuất hiện, rồi lại đến thân hình một con Quỷ lớn không đầu cao bảy tám trượng chậm rãi bò ra. Mặc dù con Quỷ này không có đầu lâu, nhưng trên thân phủ đầy một lớp vảy to màu đen, đồng thời trên tứ chi cũng mọc ra từng đám gai xương màu đen, phần lưng thì phủ đầy lông bờm dài kỳ lạ màu xanh lá. Con Quỷ lớn không đầu vừa hiện thân, chỉ thấy hai tay nó chợt giang rộng ra giữa không trung, lập tức lại có một tiếng gầm to giống như lúc trước từ trong thân thể của nó truyền ra.
Cũng vào lúc này, trên một hòn đảo lớn nào đó thuộc hải vực Vân Xuyên Đại Lục, ở trung tâm một cái pháp trận bị tầng tầng cấm chế phong ấn, một cái đầu lâu dữ tợn có hai sừng bỗng nhiên có chút rung lên, khiến cho cả cái pháp trận phong ấn đều tỏa ra hào quang sáng rực. Mấy tên Hải Tộc chịu trách nhiệm giám sát và điều khiển pháp trận phong ấn thấy vậy biến sắc, cuống quít lấy ra từng chồng Phù Lục đủ mọi màu sắc, ào ào dán hết tất cả lên cái đầu lâu ác quỷ kia.
Khi từng tầng hào quang cấm chế chớp lóe lên, những rung động kỳ dị của cái đầu lâu rốt cục cũng bị ngăn chặn, lần nữa khôi phục bình tĩnh.
Mà trên chiến trường ở biên giới Đại Huyền, một màn rung động nhân tâm xuất hiện.
Ngay thời điểm ác quỷ phát ra tiếng rống to, lúc này Âm khí đang cuồng cuộn ở xung quanh chợt ào ào hướng về trước thân thể nó tụ tập mà đến, trong khoảnh khắc liền ngưng tụ ra một cây côn lớn đen nhánh dài hơn mười trượng.
Trong tay chưởng môn Man Quỷ Tông đang ở trên chiếc thuyền lớn đằng sau đã có thêm một quả lệnh bài đen nhánh, vừa thấy cảnh này, lập tức một tay bấm niệm pháp quyết, cầm lệnh bài hướng về phía cự Quỷ điểm một cái ra lệnh.
Con Quỷ lớn không đầu này dĩ nhiên là cái đã mất tích nhiều năm ở Man Quỷ Tông, Man Lực Quỷ Vương. Lúc này dưới sự thúc dục của pháp quyết trên lệnh bài, bước chân khẽ động, tay cầm côn lớn bước về phía đối diện mà đi.