Dịch giả: nhuannguyen
Biên: nila32
Màng sáng màu đỏ này dĩ nhiên là cấm chế của Thượng phẩm linh khí giáp da Giao long trên người Liễu Minh biến thành, tuy tu vi bị giới hạn, không cách nào triển khai toàn bộ uy lực nhưng vẫn thừa sức ngăn cản những bông tuyết sắc bén trước mặt.
Bất quá sau khi những băng phiến cực lớn bốn phía trước mắt ngưng tụ thành công, Liễu Minh không dám chậm trễ, hừ lạnh một tiếng, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, từng đoàn từng đoàn ánh sáng màu đỏ hiện ra từ bốn phía, một hơi ngưng tụ ra hơn mười đoàn hoả cầu đỏ thẳm cỡ nắm đấm, cũng dưới sự thúc giục của pháp quyết, nhanh chóng kích bắn ra bốn phương tám hướng.
Từng tiếng bạo liệt “Oanh long long” liên tiếp truyền ra.
Hoả cầu đánh vào bên trên miếng băng mỏng phụ cận hoá thành từng trận sóng lửa quét qua. Đúng lúc này, Vụ giao màu đen xoay quanh người hắn phát lên tiếng rồng ngâm, bay nhào ra, giương nanh múa vuốt, bay múa trên không một hồi, lúc này cuồng phong gào thét, cứng rắn cuốn những bông tuyết đang nhẹ nhàng rơi xuống thất tinh bát lạc. Bất qua lúc này, trên mặt thiếu niên phía xa hiện ra một tia tàn khốc, cánh tay khẽ động, một ngón tay mờ mịt điểm đến Liễu Minh.
Một tiếng nổ vang dột nhiên hiện lên trong bầu trời!!
Bông tuyết phấp phới hạ xuống lập tức biến mất không thấy gì, nhưng một khắc sau lại phát ra tiếng nổ lớn “Xuỳ… xuỳ”, vô số băng chùy óng ánh dài nửa xích, rậm rạp chằng chịt rơi từ trời cao xuồng dưới.
Mỗi một cây đều dài chừng nửa xích, dưới nhọn trên thô, từ xa nhìn lại như có vô số lưỡi dao sắc bén đồng thời kích bắn hạ xuống. Vụ giao màu đen tuy ngẩng đầu, vẫy đuôi liều mạng bay động xoay quanh,nhưng lập tức thân hình cũng bị xuyên thủng như tổ ong, cuối cùng sau một tiếng thảm thiết, hoá thành từng cỗ hắc khí lùi vào thể nội Liễu Minh không thấy bóng dáng. Từ đó, băng chùy không có gì ngăn cản đã rơi xuống bên trên màu đỏ màn sáng, hơn phân nửa bị trực tiếp bắn ra ngoài, một phần nhỏ tức thì hoá thành hàn khí bao quanh bạo liệt tiêu tán. Mặc dù lực phòng ngự của màn sáng sáng này kinh người, nhưng trong tình trạng nhiều băng chùy như vậy liên tục công kích dã hiện ra trạng thái chống đỡ hết nổi.
Đúng lúc này,Liễu Minh lại lần nữa ra tay. Hắn không nói một lời, một tay trảo vào hư không, lúc này, một đoàn sương mù màu đen bắt đầu vũ động, liền biến thành một viên châu mịt mờ màu đen, cổ tay run lên ném đi.
“Vèo” một tiếng!!
Viên châu chẳng qua chuyển động xoay tròn vài vòng liền biến lớn cỡ chén ăn cơm, đồng thời tràn ra từng tầng hơi nước màu đen, một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng… liên miên không dứt, trong nháy mắt liền biến thành một vòng xoáy màu đen lớn gần mẫu, điên cuồng quấy nát bấy những băng chùy rơi vào trong đó. Nhưng băng chùy rơi xuống từ không trung giống như vô cùng vô tận, giống như một trận mưa dốc sức rơi xuống phía dưới. Thiếu niên phía xa gặp tình hình này, ngưng lại ánh mắt, sau khi hơi trầm ngâm, bỗng nhiên tay áo run lên phía Liễu Minh. Một tiếng “phốc”, băng chuỳ trên không Liễu Minh dừng lại két lét, đồng thời hàn khí bốn phía cũng tán loạn biến mất.
“Rất tốt, ngươi có thể ngăn cản Phi tuyết thuật của ta, vậy có tư cách cùng ta tiến vào Trấn yêu tháp, hy vọng lúc đối đầu Yêu thú hậu kỳ kia, các hạ còn có thể tỏ ra anh hùng như vậy.” Thiếu niên nói một câu ngắn ngủi, lập tức không nói gì nữa, quay đầu rời đi, chỉ chốc lát đã hoá thành bạch quang đi xa.
Nhìn thần sắc Liễu Minh như không thay đổi, nhưng trong tay đã cầm chắc một thanh đoản kiếm màu vàng, giờ này lại chậm rãi buông tay, sau đó xuất một chiêu vào hư không. Màu đen vòng xoáy trên không lúc này lăng không tán loạn biến mất, viên châu cũng trở về nguyên lai rơi xuống, màn sáng đỏ thẩm cũng biến mất không thấy gì. Liễu Minh lúc này độn quang nhất khởi, hoá thành một đạo cầu vòng phá không đi xa. Những người bên ngoài bình đài thấy tình hình này, tự nhiên có một phen sợ hãi cùng thán phục, nhưng cuối cùng cũng tự mình giải tán. Chỉ có thiếu nữ tóc dài tên Nhu Nhi nhất thời còn đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng Liễu Minh phía xa, trên mặt hiện lên vẻ do dự không quá tương xứng với tuổi nàng. Sau mấy canh giờ, tại một đại điện màu đen bị vây quanh tầng tầng cấm chế trong lòng Cự ma sơn, thiếu nữ tên gọi Nhu Nhi lại im ắng xuất hiện ở đây, đi tới một cỗ quan tài đen nhánh đặt trong đại điện, nhẹ nhàng, cuối đầu hạ xuống.
“Nhu Nhi, sao ngươi lại tới nơi này, có chuyện gì quan trọng sao?” Quan tài màu đen bất ngờ truyền ra một giọng đàn ông trầm thấp.
“Tổ phụ đại nhân, ta mới gặp phải một một gã Linh Sư đến từ nơi khác, ma tâm hạch mà người ban thưởng không ngờ lại có một ít phản ứng với hắn.” Thiếu nữ ngẩng đầu, ngưng trọng trả lời, tiếp theo đặt hai tay ở một phần trước người mà mở, rõ ràng là một tảng đá đen nhánh giống như trái tim bình thường.
“Cái gì, Ma tâm thạch có phản ứng.” Nguyên bản âm thanh nam từ trầm ổn trong quan tài lại thất thanh kêu lên một cái, bên trong ẩn chứa vui mừng vô cùng.
“Nhưng kì quái là, phản ứng của Ma tâm thạch chẳng qua là trong nháy mắt, lập tức lại khôi phục như thường. Lúc sau, ta đã cố ý kiểm tra lại vật ấy nhưng vẫn không có bất kì dị thường nào.” Trên mặt thiếu nữ hiện một tia nghi hoặc trả lời.
“Ngươi hãy lại kể lại việc này cẩn thận cho tổ phụ nghe, để ta phán đoán một thoáng.” Sau một lúc lâu, thanh âm nam tử ngưng trọng hỏi.
“Vâng! Việc này chủ yếu do chưởng môn sư huynh cho một gã đệ tử Man Quỷ tông thay thế Quan sư huynh tiến vào Trấn yêu tháp đưa tới…” Lúc này, thiếu nữ dùng lời nói giòn giã đem chuyện phát sinh lúc trước cẩn thận giảng giải một lần, sau đó dừng lại lời nói, lẳng lặng đứng chờ.
Sau một lúc lâu mới vang lên nữa âm thanh nam tử chậm rãi từ trong quan tài:
“Nói như vậy, thời điểm Ma tâm thạch phản ứng đúng lúc Quan Chi Ương thi triển Triệu ma thuật gọi ra Di sát chi lực phủ xuống rồi. Nếu là như vậy, có hai loại khả năng: Một là Quan Chi Ương triệu hồi Ma thần chi lực, không biết duyên cớ gì lây dính một tia Chân ma chi khí. Nhưng dưới loại tình hình này, Chân ma chi khí không cách nào bảo tồn, tiến vào giới này sẽ lập tức tan ra thành Thiên địa nguyên khí bên trong, cho nên Ma tâm thạch của ngươi mới lập tức có chỗ phản ứng. Loại thứ hai, thì là Quan Chi Ương hoặc trên người tiểu tử Man Quỷ tông thực có Chân ma chi khí, nhưng không biết tại sao lại bị Ma thần chi lực kích thích, trong lúc vô tình lộ ra một điểm, nhưng lại lập tức bị thu liễm. Bất quá so sánh với loại thứ hai, tám chín phần mười phải là loại thứ nhất mới phải. Dù sao chỉ là một gã Linh Sư Ngưng dịch cảnh, nếu thật sự dù chỉ có một tia Chân ma chi khí tiết ra cũng có thể dễ dàng bị ma hoá, căn bản không có khả năng bảo trì bộ dáng vốn có. Ngược lại, Triệu ma thuật này lại có thể mượn dùng Ma thần chi lực, vậy mà cũng có thể nhiễm tới một tia Chân ma chi khí quả là một sự tình trước kia chưa bao giờ nghĩ tới.” Người đàn ông trong hòm chậm rãi nói ra.
“Nói như vậy, căn bản không cần để ý đến Quan sư huynh cùng đệ tử Man Quỷ tông này rồi!” Thiếu nữ nghe nói tới đó có hơi giật mình, nhịn không được hỏi một câu.
“Cũng không thể không để ý tới! Dù sao vừa rồi chỉ là phỏng đoán của ta vậy thôi, hai người này, ta vẫn phải tự mình nhìn một cái mới có thể chính thức xác định! Nếu hai người này thật sự có mang Chân ma chi khí, dù có bảo vật hoặc bí thuật che lấp, cũng không thể gạt được tai mắt của ta. Nhu Nhi, ngươi sau khi rời khỏi đây, hãy gọi Đơn Cam tới đây một chuyến!” Nam tử trầm ngâm một chút, trả lời.
“Cái gì, tổ phụ muốn dùng thủ đoạn kia rồi? Không phải lão nhân gia người đã nói lúc bất đắc dĩ mới có thể dùng đấy sao?” Thiếu nữ nghe vậy cả kinh, tựa hồ cảm thấy ngoài ý muốn.
“Tình hình hiện tại của ta chuyển biến nhanh hơn so với dự liệu, nếu không áp dụng kế sách tự cứu chỉ sợ cũng không cách nào vãn hồi được nữa! Trấn Yêu tháp dù không có gặp chuyện không may, ta cũng sẽ phân phó xuống dưới mở ra nhanh chóng. Đến lúc này mà nói, ta nhất định phải tìm được vật kia.” Thanh âm nam tử thoáng một phát âm trầm nói.
“Tổ phụ đại nhân yên tâm, Nhu Nhi biết làm như thế nào!” Thiếu nữ nghe đến đó, cung kính trả lời.
“Rất tốt! Đúng rồi, hiện tại Nhị thúc của ngươi như thế nào? Hiện tại một mình hắn nhận lấy tên tuổi Nguyên Ma, nghĩ đến sẽ thoả nguyện hết sức a.” Đột nhiên nam tử lại hỏi một câu.
“Hiện tại Nhị thúc mang theo Diệp sư huynh đi liên minh Chu xích tuyển chọn Tam chân Lục tử rồi. Tình hình cụ thể như thế nào, thật sự cháu gái không rõ!” Thiếu nữ nhe xong lời này, sắc mặt hơi đồi, trong miệng có chút hàm hồ trả lời.
“Cái gì Tam chân Lục tử? Chằng lẽ hắn cho rằng chỉ bằng một ít tài nguyên liền có thể tạo ra một gã tu sĩ Chân đan. Nếu thực sự đơn giản như thế, như thế nào ta lại rơi vào kết cục hôm nay. Nếu không cách nào kết thành chân đan, dù cho Vân Xuyên nhiều hơn nữa hai ba tên giả đan như hắn thì đối mặt Thương Hải vương tộc cùng Hải yêu hoàng có lợi ích gì. Toàn bộ Vân Xuyên, thậm chí đệ tử bình thường của bổn tông đều cho rằng Nguyên Ma chính là nhị thúc của ngươi, nhưng lại không biết chính ta, người đoạt danh hiệu Nguyên Ma, đệ nhất nhân của đại lục đã không tiếc tâm huyết giúp hắn cưỡng ép phá tan cảnh giới từ đó đạt được cơ hội tiến vào cấp độ Giả đan.” Nam tử hừ lạnh nói, trong lời nói mơ hồ có một tia ý vị trào phúng.
Thiếu nữ nửa quỳ trước quan tài, nhưng không dám mở miệng nói thêm gì.
“Tốt rồi, người đi xuống đi. Những việc hôm nay, không được để lộ cho bất kỳ người nào.” Thanh âm nam tử rốt cuộc khôi phục bình tĩnh, mơ hồ để lộ một tia mệt mỏi, phân phó nói.
Thiếu nữ lập tức cung kính đáp ứng, thối lui khỏi đại điện.
“Hắc hắc, Chân ma chi khí. Nguyên Ma! Nhị đệ, ngươi đừng cao hứng quá sớm, cũng ngàn vạn lần xem mình là hàng Nguyên Ma chân chính. Hiện tại, ngươi chỉ là vật thay thế của ta mà thôi. Chờ ta tìm được vật kia, chẳng những cũng có thể lập tức giải quyết tai hoạ ngầm từ công pháp, càng có cơ hội không nhỏ thành tựu Chân Đan, đến lúc đó, cái tên Nguyên Ma lại trở về tay lão phu, ngươi chẳng qua chỉ là cái bóng của ta mà thôi.” Sau khi thiếu nữ rời khỏi, nam tử trong quan tài thì thào lẩm bẩm, nhưng âm thanh càng ngày càng thấp, thời gian dần trôi qua cũng không có…chút nào nữa âm thanh.
Cũng khuya hôm đó, bên ngoài tại điện lại vang lên tiếng bước chân, có một thân ảnh khác bỏ qua phần nhiều cấm chế tiến vào đại sảnh, mặt mũi cũng tràn đầy cung kính quỳ trước quan tài.
“Đơn Cam bái kiến tổ sư, không biết lần này tổ sư triệu hoán đồ tôn là có việc gì phân phó, dù cho có chết muôn lần đồ tôn cũng không từ.” Người nói chuyện này rõ ràng là người đã dẫn Liễu Minh tiến vào Vạn ma môn, Đơn Cam.
“Đơn Cam, trước giờ sư tổ ta đối xử với ngươi như thế nào?” Một lúc lâu sau, mới truyền ra âm thanh ung dung của nam tử trong quan tài.