Dịch giả: Vong MạngBiên: nila32
Sa Thông Thiên dừng lại trước bậc thang, ánh mắt lóe lên nhìn linh kiếm tay đoạn liền niệm kiếm kiếm quyết đồng thời vỗ túi da màu trắng để bên hông, lập tức một đạo lục quang chói mắt phóng lên trời rồi xoay một cái. Lúc này một thanh kiếm màu lục trong suốt như nước hồ thu hiện ra nằm trước người.
Một khắc sau, Sa Thông Thiên nhanh chóng thi triển pháp quyết trong tay, thay đổi liên tục. Phi kiếm màu lục tỏa ra hào quang càng lúc càng thịnh, đồng thời trên người gã cũng tản mát ra một luồng kiếm khí lăng lệ, ác liệt. Thanh quang chợt lóe lên, kiếm quang mông lung màu lục liền bao bọc thân hình họ Sa vào trong. Một thanh âm lớn nổ ầm vang, kiếm quang còn mông lung giờ đã hình thành một thanh kiếm màu lục dài mấy trượng bao lấy Sa Thông Thiên rồi tiến thẳng lên bậc cầu thang.
“Nhân kiếm hợp nhất!”
Sa Thông Thiên sử ra Ngự Kiếm chi thuật, đúng là bí thuật Nhân Kiếm Hợp Nhất mà Liễu Minh mới luyện. Kiếm quang màu lục một phát vượt qua được ba mươi bậc thì phần còn lại của cầu thang liền hình thành tầng tầng ánh sáng nhàn nhạt năm màu chặn phía trước kiếm quang. Điều càng khiến cho người ta trợn mắt, há mồm là kiếm quang không hề dừng lại mà tiếp tục giữ thế chẻ tre, một mạch vọt lên phía trước. Màn sáng vừa mới hình thành bị kiếm quang quấy cho nát bấy.
Nhưng kiếm quang màu xanh khi lướt qua được bậc thứ tám mươi thì khẽ run lên, tốc độ cũng bị hãm lại. Kiếm quang màu lục lần nữa bộc phát hàn quang rồi tiếp tục lướt thêm mười bậc. Khi tới mấy bậc trên cùng, sau một hồi âm thanh ông ông nổi lên, mấy tầng màn sáng lại bỗng nhiên ngưng tụ trở thành một bức tướng ánh sáng ngũ sắc dày đặc, phảng phất như ngọn núi chắn cuối cầu thang. Một tiếng hừ lạnh của Sa Thông Thiên liền phát ra từ trong kiếm quang màu lục, nó bỗng nhiên biến nhỏ lại vài phần rồi chuyển sang màu xanh đậm, ánh sáng lúc này càng thêm chói mắt. Kiếm quang mơ hồ chớp động vài cái rồi đâm mạnh lên tường sáng ngũ sắc phát ra một tiếng nổ mạnh “Oanh oanh…” kinh thiên động địa. Quả cầu ánh sáng từ cú đâm phình to rồi vỡ tung. Vậy mà Kiếm quang màu xanh có thể mạnh mẽ đâm thủng một lỗ lớn trên màn sáng để tiến tiếp.
Lập tức, Sa Thông Thiên thu lại kiếm quang rồi trực tiếp xuyên qua màn hào quang màu trắng tiến vào đại môn của cung điện. Thời gian Sa Thông Thiên bắt đầu đi từ chỗ mọi người đứng tới đai môn cung điện tính ra chỉ mấy lần hô hấp, tốc độ cực nhanh như vậy khiến cho mọi người không khỏi kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.
Tựa hồ như bị việc thanh niên vận cẩm bào vượt qua khảo nghiệm một cách đơn giản tác động khiến lập tức có vô số người rồng rắn tiến tới cầu thang ngũ sắc muốn vượt qua khảo nghiệm. Chỉ đáng tiếc là những người này tuy hừng hực khí thế nhưng đa số thực lực yếu ớt, không đến nửa thời gian cạn chén trà, đều bị hất mạnh xuống.
“Kiều lão, chúng ta đi qua đi.”
Trong đám người, tử sam thiếu nữ của Âu Dương thế gia nhàn nhạt nói một câu rồi mau chóng đi ra ngoài, lục bào lão giả thấy vậy cũng không nói một lời cất bước đi theo.
“Là người của Âu Dương thế gia.” Trong đám người có người lập tức nhận ra thân phận tử sam thiếu nữ.
Tử sam thiếu nữ vẻ mặt lạnh nhạt, chậm rãi đi lên cầu thang. Không đến một lát công phu đã nhẹ nhàng vượt qua hơn mười bậc cầu thang rồi tiếp tục hướng bên trên chậm rãi đi đến, chỉ là tốc độ rõ ràng chậm lại chút ít.
Lục bào lão giả thấy vậy. Thần sắc ngưng tụ, cũng cất bước bước lên cầu thang ngũ sắc.
Kết quả lão giả này vừa mới bước lên bậc đầu tiên, cả cầu thang bỗng dâng lên quang mang ngũ sắc. Phía trên tử sam thiếu nữ khuôn mặt lập tức chuyển trắng nhợt, vội vàng điều động pháp lực trong cơ thể mới có thể đem thân liễu đứng vững.
Mà lục bào lão giả giờ lúc này tuy chỉ đứng ở bậc đầu tiên nhưng quanh thân lại có một màn sáng năm màu bay quanh vây lấy, tựa hồ giống như đã gặp phải một cỗ lực bài xích khiến thân hình có chút bất ổn. Lão giả sắc mặt hơi đổi, vội vàng lật tay lấy ra một chai thuốc, sau đó liên tiếp ăn vào mấy viên thuốc, hạ thân run run, bỗng nhiên một cỗ khí tức khổng lồ dâng lên. Cỗ khí tức này rõ ràng vượt qua trình độ Hóa Tinh sơ kỳ đạt đến Hóa Tinh trung kỳ mới giúp lão giả mới tạm thời ổn định thân hình, nhưng nếu muốn tiến thêm một bậc nữa lại là chuyện không thể.
Sau một khắc, Kiều Tự Nhất nhanh chóng lật tay lấy ra một cái ngọc thước màu trắng rồi trong miệng nói lẩm bẩm, ngọc thước vung lên, một đạo bạch quang sáng người bỗng nhiên bắn nhanh ra rơi vào người tử sam thiếu nữ, biến thành một cái một vòng sáng màu trắng nhạt.
Vòng sáng này nhìn bình thường nhưng trong nháy mắt lại giúp cho tử sam thiếu nữ buông lỏng thần sắc, bước chân lập tức nhẹ nhàng thêm vài phần, bước đi nhanh hơn, không lâu lắm liền đến được bậc thứ tám mươi và vẫn còn tiếp tục hướng lên đi tiếp.
Các tu sĩ thấy vậy không khỏi phát ra một hồi thán phục.
Nhưng từ khi tử sam thiếu nữ bước lên bậc thứ chín mươi trở đi, lực bài xích lên người lục bào lão giả phía dưới bỗng tăng lên mấy lần khiến lão toàn thân cuồng động, trên trán gân xanh nổi lên, hai mắt đỏ ngầu. Tuy vậy chú ngữ trong miệng lão không hề ngừng, ngọc thước theo tay cầm cũng lắc lư lên xuống.
Ở phía thiếu nữ, vòng sáng xung quanh cũng nhạt đi không ít, trên mặt ngọc hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, tay nàng bỗng điểm ra một đạo thanh mang mảnh nhỏ, đạo quang mang lập tức bắn nhanh tới đem luồng sáng năm màu ở phía trước mở ra. Lúc này thân hình tử sam thiếu nữ lóe một cái, hóa thành một đạo lưu quang xuyên qua màn hào quang màu trắng rồi chỉ sau một khắc đạo lưu quang này cũng tiến nhập đại môn.
Oanh!
Sau khi thấy tử sam thiếu nữ thuận lợi đi qua cầu thang năm màu, lục bào lão giả sắc mặt buông lỏng xuống, lúc này rốt cuộc không cách nào chèo chống thêm chút nào, ánh sáng năm màu đem khí tức đáng sợ xông tới đem lão giả ném mạnh xuống như liệng bao cát tới một bãi đất trống phía xa. Lão giả lồm cồm bò lên, sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy, lập tức ăn vào mấy khỏa đan dược rồi ngồi luôn xuống đất tiến hành điều tức.
Liễu Minh nhàn nhạt liếc nhìn lục bào lão giả thấy khí tức trên người lão yếu ớt tới cực điểm, không khỏi âm thầm lắc đầu.
Loại phương pháp này cũng không thể được xem là thủ đoạn cao minh, cầu thang năm màu rõ ràng có thể cảm giác được tu vi của người đứng trên nó thêm nữa loại này phụ trợ lại khiến độ khó khi vượt qua cầu thang tăng thêm nên người hỗ trợ phải có thực lực cao siêu để có thể trợ giúp tăng khả năng vượt qua khảo nghiệm mới có tác dụng, hơn nữa người hỗ trợ bản thân cũng sẽ bị cắn trả dẫn đến có thể thụ thương không nhẹ.
Chỉ là lão đã đánh giá hơi thấp sức hấp dẫn của việc thông qua được cầu thang năm màu, lúc này có vài tên Hóa Tinh Kỳ khác cũng buông tay đánh cược một lần, muốn phụ trợ môn nhân đệ tử mình xông vào cung điện, kết quả lại đều không thể tránh khỏi thất bại.
Trong đó liền có tên nho bào thanh niên của Hạo Nhiên thư viện, có được hỗ trợ từ trung niên nho sinh liền kiên trì tới bậc thứ chín mươi thì do thực lực không đủ nên đành chật vật từ cầu thang ngã xuống.
Bất quá Hạo Nhiên thư viện không hổ là một trong Tứ đại Thái Tông, trèo bậc thang không thành công nhưng trung niên nho sinh tuy cũng là bị luồng sáng năm màu đẩy bắn xuống, quanh thân lóe lên một tia sáng trắng, thân hình lập tức ổn định, ngoại trừ sắc mặt bên ngoài hơi có chút tái nhợt còn lại không có bị thương tổn nặng.
Nho sinh trẻ tuổi lại liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, thần sắc uể oải đi tới phía cạnh cầu thang, ủ rũ đứng trước người trung niên nho sinh, không nói một lời.
“Bạch sư đệ, ngươi vừa mới tiến giai Ngưng Dịch hậu kỳ, pháp lực cũng chưa có thực sự củng cố vững chắc, không thông qua khảo nghiệm cũng không nên nản chí.” Một gã thanh niên mặc áo vàng lúc này bỗng nhiên từ trong đám người đi ra, chậm rãi đi đến bên cạnh thanh niên nho sinh, thần sắc lạnh nhạt nói.
“Thương sư huynh.” Nho bào thanh niên vừa thấy thanh niên áo vàng, tuy có chút kinh ngạc nhưng vẫn cung kính thi lễ một cái.
“Bạch trưởng lão, tại hạ vừa khéo đang có một mảnh tàn phiến cổ kính, lần này cũng chuẩn bị đi thử khảo nghiệm tiến vào Bích Khung huyễn.” Thanh niên áo vàng mỉm cười, chợt quay đầu nói nho sinh trung niên.
“Thương sư điệt thực lực trong số Nội Môn đệ tử cũng có thể xếp nhóm thập cường nên tự nhiên ta không nói lời ngăn trở rồi.” Trung niên nho sinh vừa thấy áo vàng thanh niên, tự nhiên cũng vui mừng quá đỗi nói.
“Bạch trưởng lão quá khen.” Thanh niên áo vàng vừa nói xong liền nhảy lên cầu thang, nhanh chóng hướng lên trên mà đi.
Cùng lúc đó, một đạo kim quang sáng chói từ trong tay áo thanh niên tuôn ra, trong kim quang vô số phù lưu chuyển bảo hộ quanh người thanh niên, mặc cho luồng sáng năm màu từng đợt rồi lại từng đợt trùng kích vẫn bình yên.
Liễu Minh hai mắt ngưng tụ, rất nhanh phát hiện thanh niên áo vàng đang khu động Linh Khí. Linh khí này rõ là một quyển điển tịch màu vàng giấu trong tay áo, vô số kim quang phù văn ở trong đó không ngừng sinh diệt tuần hoàn, xem ra có chút thần bí.
Vị Thương sư huynh này đi từng bước cực kỳ vững vàng, không cần đến nửa thời gian cạn chén trà đã có thể lên bình đài rồi lóe thành lục mang tiến nhập màn hào quang bên trong.
Liễu Minh thấy vậy, trong mắt không khỏi hiện lên một tia dị sắc.
Thực lực của nho sinh họ Thương có thể nói là hơn xa so với gã trai trẻ của Ma Huyền Tông lúc trước, mà cuốn điển tịch màu vàng kia hẳn cũng là một kiện cực phẩm linh khí lợi hại.
Liễu Minh trong lúc còn đang cân nhắc thì trong đám người có một bóng đen lóe lên, hiện ra là một thanh niên mặc áo đen có phần kì dị, bộ dáng khoảng hai mươi tuổi, ngũ quan đoan chính, hai mắt tinh quang chớp động, nhưng hai hàng lông mày vẫn có nét ngây thơ. Nam tử này từ cách ăn mặc đến cái ấn ký cổ quái trên cổ tay khiến người ta liếc nhìn là nhận ra người của Bức Nhân Tộc. Gã khẽ nhoáng một cái đã thình lình xông thẳng lên cầu thang. Khí gã bước đi, mỗi bước dưới chân sẽ sinh ra một đoàn hắc khí lưu động giữ chân gã cách chừng một tấc so với bậc thang. Sau mấy lần hô hấp, dưới tình huống thân không hề chạm tới màn sáng ngũ sắc trực tiếp thông qua được khảo nghiệm với bộ dáng thành thạo khiến cho những người xem không khỏi một hồi thổn thức.
Tiếp đó liền có hơn mười người tiến lên thử khảo nghiệm nhưng chỉ có một gã thể tu dựa vào thân thể cường hãn mới miễn cưỡng thông qua khiến cho một đoạn thời gian sau đó không có ai tiến lên thử khảo nghiệm.
Liễu Minh trầm ngâm một lúc, thân hình mới khẽ động, đạp lên hắc vân hướng tới cầu thang năm màu.
Kết quả khi hắn bước lên bậc đầu tiên, luồng sáng năm màu phía dưới chớp lên, lập tức dưới chân có cảm giác như sa vào đầm lầy, đồng thời một luồng sức mạnh vô hình tại trái phải hai bên như kéo như xé muốn mạnh mẽ đem hắn đẩy văng ra ngoài.
“Thì ra là thế…” Liễu Minh cảm thụ được ảnh hưởng của luồng sáng năm màu lên thân thể liền khẽ mỉm cười.
Hóa ra lực cấm chế trên cái cầu thang này có phần tương tự lực từ trường nhưng chỉ có thể dựa vào pháp lực, linh khí hoặc thân thể cường hãn mà chống đỡ. Đối với thân thể cường hoành của Liễu Minh thì loại khảo nghiệm này tự nhiên sẽ không thể tạo nên quá nhiều khó khăn.