Dịch giả: Khói
Buổi chiều, tại đại sảnh dưới lòng đất của cứ điểm Thái Thiên.
Đại sảnh hình tròn ước chừng rộng hơn trăm trượng, xung quanh có khoảng hơn trăm chiếc ghế đá vây bọc vùng đất trống vào giữa. Giờ phút này, có hơn một nửa số ghế đá đang ngồi là tu sĩ của Kim Quang Quân, Liễu Minh cùng Hiểu Ngũ cũng nằm trong đội ngũ này.
Phần đông tất cả mọi người đang tốp năm tốp ba thấp giọng trò chuyện gì đó, cũng có mấy người phối hợp nhắm mắt dưỡng thần.
“Ở chỗ này có lẽ đều là thành viên tham gia lần hành động đặc biệt này a, có ít người thoạt nhìn không quen mặt.” Liễu Minh tùy ý nhìn bốn phía mọi người một cái, nhẹ nói ra.
“Cũng không hẳn vậy, Liễu sư đệ tiến vào Ác Quỷ Đạo mặc dù năm năm rồi, bất quá đối với trong quân mà nói chỉ có thể coi là người mới, không biết bọn hắn cũng không có gì kỳ quái. Những người có mặt ở chỗ này có một ít chính là tất cả tiểu đội trưởng của Kim Quang Quân, còn lại cũng đại khái là Giả Đan kỳ cường giả. Tên lâu đời nhất đã sống ở Ác Quỷ Đạo không dưới trăm năm rồi, không ít người đã lập được chiến công hiển hách trong quân đội, lại có kẻ từng tham gia đại chiến cùng Quỷ quân hơn trăm năm trước.” Hiểu Ngũ nghe vậy chỉ mỉm cười rồi quay sang Liễu Minh giải thích.
Đúng lúc này, một tiếng bước chân mạnh mẽ từ xa truyền đến, là một tên thanh niên tóc bạc, khuôn mặt thanh tú đang chậm rãi đi vào trong đại sảnh, thân hình hắn dừng lại tại chỗ ghế đá chính giữa mảnh đất trống.
“Tại hạ Tào Trường Hạc là đội trưởng tạm thời của đội ngũ.” Thanh niên tóc bạc dùng ánh mắt chậm rãi đảo qua mọi người, hắn mỉm cười hướng mọi người nhẹ gật đầu.
“Tào huynh, không nghĩ bên trên lại phái ngươi đến, ta còn tưởng ngươi đã ly khai Ác Quỷ Đạo rồi.” Một tu sĩ trung niên nhân tóc quăn thấy vậy vội vàng đứng dậy cung kính chắp tay thi lễ nói.
Mọi người còn lại cũng nhao nhao dừng lại sự tình đang bàn, phần lớn đứng lên thi lễ.
Tựa hồ Thanh niên tóc bạc danh khí rất lớn a.
“Giờ này là thời kì phi thường quan trọng chúng ta không cần khách sáo trực tiếp nói đến vấn đề chính đi. Chắc hẳn mọi người cũng nghe nói, lần này Ác Quỷ quân đoàn đột kích quy mô to lớn hơn hẳn những lần trước đây. Mà mấy ngày nay tứ đại chủ thành thay nhau bị vây công tình thế cực kì nghiêm trọng. Trước mắt Thái Thiên vẫn chưa bị tập kích nhưng xét theo tầm quan trọng của nơi đây một khi bị công phá thì liên lạc giữa Tứ đại chủ thành sẽ bị chặt đứt, đến lúc đó khả năng lớn là chúng ta sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận, bởi vậy chúng ta quyết không thể mang tâm tính lười biếng.”
Tào Trường Hạc vừa nói vừa khoát tay ý bảo mọi người ngồi xuống, hắn cũng dừng một chút sau đó nghiêm nghị nói:
“Căn cứ theo mấy vị Thiên Tượng Trưởng lão thảo luận, chiến thuật phối hợp của chúng ta lần này cũng được phân công rõ ràng. Một khi đại chiến bắt đầu, Kim Quang Quân mặt chính chủ yếu phụ trách là cấm chế đại trận của Thái Thiên cứ điểm, chính là vòng bảo hộ bên ngoài cứ điểm. Mà tiểu đội chúng ta không chỉ chịu trách nhiệm về cấm chế đại trận còn có nhiệm vụ khác chính là một chi quân tinh nhuệ bất kì lúc nào đều có thể xuất kích tiêu diệt Ác Quỷ Cao Cấp Tướng Lĩnh.
“Tào sư huynh, khởi động Kim Quang đại trận cần nhân lực lớn chủ trì a, theo ta được biết, Kim Quang Quân tính cả chúng ta nữa cũng chỉ có mười mấy tên tu sĩ mà thôi, dù có tiêu phí lượng lớn tài nguyên miễn cưỡng kích phát trận này, chỉ sợ duy trì cũng không được bao lâu?” Bên kia, một thiếu phụ xinh đẹp mang theo gương mặt nghi hoặc hỏi.
“Về điểm này, các vị cũng không cần lo lắng quá mức, Hạo Nhiên Thư Viện sẽ có một số đạo hữu chịu trách nhiệm tăng cường duy trì toàn bộ Kim Quang đại trận. Mấy ngày trước, Kim Quang Kính cũng đã giao đến, chắc hẳn mọi người ít nhiều đã hoàn thành việc tế luyện. Tiếp theo, ta sẽ giải thích thoáng qua một chút cách vận hành đại trận này cho mọi người.” Tào Trường Hạc vừa nói vừa huy động một tay bắn ra một đoàn kim quang, ở trên không quay tròn rồi ngưng tụ thành quang kính màu vàng to cỡ một xích, kim quang chuyển động chiếu rọi khiến chính giữa đại sảnh rộng rãi trở nên sáng sủa.
Liễu Minh thấy vậy, trong nội tâm khẽ động, nơi lòng bàn tay liền xuất hiện một mặt tấm gương nhỏ màu vàng, mặt ngoài mơ hồ có Linh quang chuyển động, trông rất có linh tính. Hắn cầm tấm gương trong tay ngắm nghía một phen, trong đầu liền hiện lên tin tức về Kim Quang Trận.
Kim Quang trận là từ Tạo Hóa Bát bố trí xuống một loại công thủ hợp nhất cấm chế đại trận, từ chỗ Tạo Hóa Bát bắn ra một đạo cột sáng và lợi dụng nhiều Kim Quang Kính chiết xạ nhiều lần để hình thành một mảnh đại trận hình lưới màu vàng, có thể xua tan Quỷ vật trong phạm vi lớn.
Kim Quang Kính cũng là một loại linh khí cực phẩm đặc thù, bên trên nó khắc rất nhiều cấm chế cùng hiệu quả tăng phúc trận bàn, lại thông qua phương pháp bố trận phối hợp, có thể đem cột sáng phát ra từ Tạo Hóa Bát triển khai uy năng hùng mạnh nhất.
Bất quá trận này cũng có một cái rõ ràng khuyết điểm, chính là mỗi một lần thúc giục không thể duy trì quá lâu, dẫn đến kim quang bắn ra cũng chỉ có khoảng cách nhất định
“Kim Quang trận chính là một bộ liên hoàn pháp trận, trong đó mỗi sáu người là tạo thành một cái mắt trận loại nhỏ, sáu sáu ba mươi sáu trọng liên hoàn giam cầm, có thể đem uy năng pháp trận triển khai đến mức tận cùng, trong đó ở tại trung tâm pháp trận chính là mắt trận, là chỗ mấu chốt của pháp trận sẽ do ta chịu trách nhiệm. Đây là phương pháp bố trí trận pháp, mọi người cần phải ghi nhớ trong lòng.” Nam tử tóc bạc giọng điệu bình thản giải thích cho mọi người hiểu đồng thời tay áo giơ lên từng đạo bạch quang bay ra chuẩn xác rơi vào trong tay chúng chi nhân ở nơi đây từng miếng bạch quang mịt mờ ngọc giản.
“Kim Quang trận này có chút huyền diệu, một khi kích phát hết tiềm lực có thể khởi phát uy lực vô cùng, ta đề nghị thừa dịp đại chiến chưa bắt đầu chúng ta vẫn nên luyện tập một phen đem hiệu quả của trận pháp tăng lên lớn nhất.” Sau khi sử dụng thần thức nhanh chóng quét qua ngọc giản trong tay, Liễu Minh liền mở miệng đề nghị.
“Vị này chính là trong tông môn mới tới không lâu, Liễu sư đệ. Ngươi nói không sai, chỉ có điều trận này tiêu hao pháp lực rất nhiều, hôm nay Quỷ quân đang rục rịch tùy thời bọn chúng đều có khả năng phát động tập kích, đã không có thời gian để cho chúng ta thao luyện rồi, các ngươi trước đem nội dung trong ngọc giản nhớ kỹ, đến lúc đó chính thức sử dụng và cụ thể chỗ đứng thế nào ta sẽ an bài sau.” Nam tử tóc bạc nghe vậy nhìn Liễu Minh vừa cười vừa nói.
“Tào huynh phân tích cực kỳ đúng.” Trung niên nhân tóc quăn phụ họa theo.
Ngay sau đó những người còn lại đều không hẹn mà cùng tỏ vẻ đồng ý.
Vì vậy mọi người thương thảo một lúc sau, xác định một ít kế hoạch cụ thể cũng liền nhao nhao cáo từ ly khai.
Liễu Minh cũng không phản bác gì thêm, khi hắn và Hiểu Ngũ đang chuẩn bị theo mọi người rời đi thì lại bị thanh niên tóc bạc gọi lại.
“Liễu sư đệ, ta đã nghe nói qua chiến tích của ngươi những năm gần, tuy rằng hôm nay còn ở Giả Đan kỳ nhưng thực lực chân thật chỉ sợ tuyệt không yếu hơn tu sĩ Chân Đan cảnh. Bất quá đại chiến lần này không hề giống với những nhiệm vụ thường ngày, đối mặt quy mô Quỷ quân cực lớn mặc dù thực lực có mạnh hơn nữa cũng phải cẩn thận làm trọng, tại lúc thực hiện nhiệm vụ tập kích phải nhớ không được ham chiến.” Thanh niên tóc bạc dặn dò hai người một cách cẩn thận.
“Đa tạ Tào sư huynh đã nhắc nhở!” Liễu Minh ôm quyền rồi quay đầu hướng đại sảnh đi ly khai.
“Kẻ này khí tức trầm ổn, dao động pháp lực mà y phát ra dường như không phải tu sĩ Giả Đan bình thường có thể so sánh, quả nhiên bất phàm, Diêu trưởng lão nói đúng không có sai.” Tào Trường Hạc đưa mắt nhìn Liễu Minh rời đi, trong miệng thì thào lẩm bẩm.
…
Tại một căn phòng phong tỏa kín mít bên trong chủ tháp tại Kim Quang Thành.
Trên mặt đất căn phòng có vô số Linh văn phác họa ra một cái hình tròn pháp trận, pháp trận phía trên có phù văn phiêu động hiện ra màu xanh nhàn nhạt ánh sáng âm u.
Diêu trưởng lão đang cùng một gã nam tử tóc xám trắng kề vai nhau đứng ở một góc pháp trận, quanh thân có thanh quang nhàn nhạt bao trùm.
Mặt khác ba phương hướng khác của pháp trận phân biệt nổi lên ba mặt quang bích cũng phát ra màu xanh ánh sáng âm u, mỗi một mặt quang bích bên trên đều hiện ra một hoặc hai cái bóng người.
“Đối với đại chiến vừa rồi, chư vị Trưởng lão có ý kiến gì không?” Diêu lão giả đột nhiên mở miệng ánh mắt chậm rãi đảo qua ba mặt quang bích.
Những người xuất hiện ở chỗ này đều là người chủ sự ở tứ đại quân đoàn tại Ác Quỷ Đạo, đều là Thiên Tượng cảnh Đại năng tu sĩ.
“Tuy nói là chúng ta thu hoạch toàn thắng, bất quá chiến thắng có chút quá mức dễ dàng… Có phải tất cả mọi người đều có cảm giác này?” Bên trên một cái quang bích phía bên trái là một gã Thiên Công Tông Trưởng lão, một trung niên nam tử đầu đầy tóc trắng, vóc người cao gầy.
“Ân, ta cũng cho rằng là như thế đấy.” Phía bên phải quang bích bên trong, Hạo Nhiên Thư Viện Thiên Tượng trưởng lão là một gã thoạt nhìn chỉ có hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt nam tử anh tuấn mặc trên người 1 thân nho bào, tại chỗ mi tâm có một cái điểm đỏ giống như Chu sa của những mĩ nhân.
“Hai vị có hay không suy nghĩ quá nhiều? Chúng ta Tứ đại quân đoàn vì trận chiến tranh này, đã phải mất công chuẩn bị đầy đủ mấy chục năm, tuy rằng thắng lơi đạt được có chút dễ dàng, nhưng thật ra cũng là lẽ thường tình.” Chính giữa bên trên một mặt quang bích, đứng cạnh nhau là hai gã mặc trang phục Ma Huyền Tông, nói chuyện chính là bên trái một gã thanh niên lông mày dài mặc áo đen thoạt nhìn hình như là người trẻ tuổi nhất ở đây, bên cạnh còn đứng một trung niên mỹ phụ nhìn như đã ngoài tứ tuần.
“Chư vị đã ở Ác Quỷ Đạo chinh chiến nhiều năm, Ác Quỷ quân đoàn thực lực cuối cùng như thế nào, trong nội tâm mọi người đều rõ ràng, quả quyết không phải quả hồng mềm dễ dàng để người khác đùa giỡn như vậy.” Diêu lão giả lắc đầu nói ra.
“Diêu huynh chẳng lẽ là nhìn ra điều gì đang xảy ra hay sao? Kính xin vui lòng chỉ giáo.” Trung niên mỹ phụ Ma Huyền Tông liếc bên cạnh thanh niên lông mày dài một cái, hình như có chút bất mãn rồi quay đầu nhìn về phía Diêu lão giả nói ra.
Thanh niên lông mày cau lại, nhưng tựa hồ đối với trung niên mỹ phụ có chút kiêng kỵ, hắn cũng không nói gì thêm.
“Không dám, chẳng qua là lần này công kích Kim Quang Thành Ác Quỷ quân đoàn số lượng mặc dù nhiều những mà theo ta thấy mấy tên Thống Lĩnh Quỷ vật lại tựa hồ như cũng không nhiều, nếu không cũng sẽ không dễ dàng bại lui rồi.” Diêu lão giả thản nhiên nói.
“A? Ác Quỷ quân đoàn đang mưu đồ sự tình gì, Diêu huynh còn có đầu mối?” Trung niên mỹ phụ lông mày nhíu lại, nhanh hỏi tiếp.
“Kỳ phu nhân quá đề cao lão phu rồi, ta cũng là không có đầu mối, bất quá là trong nội tâm suy đoán mà thôi.” Diêu lão giả lắc đầu cười nói.
“Hừ!” Thanh niên áo đen phát ra hừ lạnh một tiếng, giống như thầm mang theo đôi chút khinh thường
Diêu lão giả trong mắt dị sắc lóe lên, nhưng trên mặt thủy chung bảo trì dáng tươi cười nhàn nhạt, phảng phất như không nghe thấy thanh niên áo đen phát ra tiếng hừ lạnh. Trung niên mỹ phụ thấy vậy, sắc mặt lại trầm xuống rồi quang bích màu xanh đột nhiên trở nên một hồi mơ hồ, không thấy rõ bên trong đang xảy ra chuyện gì.
Những người còn lại thấy vậy, đều riêng phần mình im lặng.
Một lát sau, Quang bích màu xanh của Ma Huyền Tông mới khôi phục nguyên dạng, lần nữa lộ ra thân ảnh thanh niên lông mày dài cùng trung niên mỹ phụ, chẳng qua là thanh niên lông mày dài thần sắc thoáng có chút mất tự nhiên, hắn chỉ đúng khoanh tay dựng ở một bên, không nói gì.
“Sư đệ ta mới tiến cấp Thiên Tượng không lâu, tâm tính tự nhiên còn mang chút cuồng ngạo, mong rằng Diêu huynh đừng nên trách.” Trung niên mỹ phụ sắc mặt hơi áy náy nói ra.