Dịch giả: nila32, Hàn Lâm NhiNhiều năm trôi qua, nàng ta cũng đã đạt đến cảnh giới Chân Đan. Về phần những đệ tử đang vây quanh họ Long lúc này chính là đệ tử Nội môn của Thiên Kiếm Phong. Một người quen khác của Liễu Minh là Sa Thông Thiên cũng có mặt trong đó, hơn nữa tu vi của y những năm gần đây cũng có tiến triển không ít, đã sớm đạt đến cảnh giới Hóa Tinh trung kỳ đỉnh phong.
Chỉ thấy Long Nhan Phỉ khẽ vẫy ngọc thủ, phi kiếm trong tay đệ tử Thiên Kiếm Phong phía sau lập tức đồng loạt phóng thẳng lên trời. Trong chớp mắt, hơn mười đạo kiếm quang đã tạo thành Kiếm Long phóng thẳng về phía bầy cự trùng Minh tộc đang xông đến. Thế tới của Kiếm Long quả thật vô cùng mãnh liệt, trải qua một hồi chém giết, âm thanh gào rú không ngừng vang lên. Đám cự trùng cao nhất chỉ có tu vi Hóa Tinh hậu kỳ, vừa khẽ chạm phải kiếm quang của tu sĩ Nhân tộc liền bị chém thành vài khúc.
“Long sư muội, không nghĩ mới có mấy năm không gặp mà tạo nghệ của ngươi trên lĩnh vực kiếm đạo lại có tiến triển không ít, lúc này đã có thể kết xuất Thương Long kiếm trận.” Đúng vào lúc này, một tiếng cười hào sảng chợt phát ra từ đội tu sĩ áo bạc đang bay tới.
Dựa vào ký hiệu ngọn núi màu bạc trên trang phục bọn họ thì có thể đoán được nhóm tu sĩ này là đệ tử Nội môn của Huyền Thiên Phong. Dẫn đầu bọn họ là một nam tử tuổi chừng ba mươi sở hữu làn da màu đồng cổ cùng những khối cơ bắp cực kỳ rắn chắc, giống như sắt thép ngưng kết tạo thành, mơ hồ ẩn chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa, vị tu sĩ này còn có tu vi rất cao, đã đạt đến cảnh giới Chân Đan hậu kỳ. Sau lưng y là một nữ tu tuổi chừng hai mươi, dung nhan tú lệ, trên đầu có đeo một sợi dây buộc màu xanh, nơi mi tâm điểm xuyết nốt ruồi màu đỏ thoạt nhìn giống như một viên tiên hồng bảo thạch khiến cho sắc đẹp của nàng càng thêm nổi bật. Cô gái này không ngờ cũng có cảnh giới Chân Đan sơ kỳ. Nhìn vào thái độ thân mật của bọn họ, có thể đoán được cả hai chính là một đôi đạo lữ song tu. Phía sau hai người là hơn mười gã đệ tử Hóa Tinh kỳ của Huyền Thiên Phong. La Thiên Thành cũng thình lình có mặt trong số đó.
“Thì ra là Thượng Quan sư huynh cùng Lăng sư tỷ.” Long Nhan Phỉ vừa khống chế Kiếm Long tiếp tục chém giết Minh tộc vừa nhìn về phía đội ngũ mới đến.
Trong lúc đó, những đệ tử Thiên Kiếm Phong nhìn thấy vị nam tử kia đều không khỏi lộ ra thần sắc kính sợ. Hai người Thượng Quan Yên Vũ cùng Lăng Y Y chính là trưởng lão của Nội môn đệ nhất sơn phong, Huyền Thiên Phong. Hơn nữa bọn họ còn là một đôi phu phụ song tu cực kỳ nổi danh trong số đệ tử Thái Thanh Môn. Nếu La Thiên Thành được xem là nhân tài mới nổi của Huyền Thiên Phong thì Thượng Quan Yên Vũ đã danh chấn toàn bộ nội môn Thái Thanh Môn với tu vi Chân Đan hậu kỳ của mình từ mấy trăm năm trước. Thậm chí Huyền Thiên Phong được xưng là chi phái mạnh nhất cũng có công rất lớn của vị tu sĩ này.
Hống hống hống!
Đúng vào lúc này, một áng mây đen cuồn cuộn kéo tới, bên trong ẩn hiện không dưới nghìn đầu Minh trùng. Mặc dù không có cự trùng đẳng cấp cao thế nhưng yêu vật Hóa Tinh Kỳ lại đạt đến con số mấy trăm, hơn nữa thực lực của chúng lại có chút cường đại. Đám mây đen kia tựa hồ là do thần thông nào đó của Minh tộc ngưng tụ thành, vậy mà có thể cứng rắn đối chọi với Kiếm Long do đệ tử Thiên Kiếm Phong thi triển, hơn nữa còn có thể đánh ngược Kiếm Long về sau để đè áp xuống dưới. Long Nhan Phỉ thấy thế lập tức cả kinh, vội vàng thúc giục pháp quyết lần nữa ngưng tụ kiếm quyết.
“Muốn chết!”
Phạm vi của mây đen quả thật vô cùng rộng lớn, không chỉ nhắm trúng đệ tử Thiên Kiếm Phong mà nhân thủ Huyền Thiên Phong cũng nằm trong phạm vi bao phủ của nó.
Thượng Quan Yên Vũ chứng kiến cảnh này bèn gầm nhẹ một tiếng sau đó phóng thẳng lên trời. Chỉ thấy thân thể của y không ngừng nổi lên từng đạo quang mang tím đồng, hai tay cũng theo đó liên tục biến hóa đánh ra từng đạo chưởng ảnh cuồn cuộn như sóng dữ oanh kích về phía mây đen. Trong hắc vân, Minh trùng đầy trời thấy thế cũng đua nhau phun ra vô số cột sáng nghênh đón công kích của đối phương. Nào ngờ, những cột sáng này chỉ kịp lóe lên một chút sau đó liền bị chưởng ảnh chôn vùi.
Ầm ầm!
Rất nhanh sau khi bị chưởng ảnh đánh trúng, mây đen lập tức nhộn nhạo không ngừng. Không ít Minh trùng bay ở trước nhất đã bị man lực xé làm nhiều mảnh. Có điều đám mây quỷ quái này vẫn miễn cưỡng giữ được hình dạng, chưa bị đánh tan hoàn toàn.
Thượng Quan Yên Vũ thấy vậy bèn hừ lạnh một tiếng, tiếp đó bàn tay bạo phóng xích quang, lấy ra một kiện Pháp bảo hình vòng, đồng thời trong miệng nhẹ nhàng thở ra vài câu chú ngữ tối nghĩa.
Ô…ô…ô…n…g!
Chỉ thấy vòng đồng trong tay Thượng Quan Yên Vũ không ngừng tỏa sáng, sau đó ngưng tụ thành hư ảnh đầu hổ bổ nhào về phía đám mây trên cao. Sau khi hoàn thành tất thảy, thần sắc của vị nam tử Huyền Thiên Phong bỗng nhiên lộ ra một tia cười lạnh.
Sau một khắc, mây đen khổng lồ đột nhiên bành trướng giống như bị ai thổi phồng đến sắp nổ tung. Tiếp đó, Minh trùng dày đặc liền bị sóng khí vô hình đánh cho tán loạn, chỉ còn lại vô số máu thịt không ngừng rơi rụng. Ngoại trừ vài con có thực lực cường đại miễn cưỡng trốn thoát một kích, hơn nghìn đầu Minh trùng xung quanh gần như bị tiêu diệt hoàn toàn chỉ trong vài nhịp hô hấp mà thôi. Chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Thượng Quan Yên Vũ, không riêng gì đệ tử của Thiên Kiếm Phong mà những đệ tử của các phong khác cũng đều lộ ra sắc mặt hoảng sợ cùng kính nể. Nhưng vào lúc này, Lăng Y Y vẫn luôn đứng cạnh phu quân của mình nãy giờ sau khi cười nói một hồi lại thình lình vung cao cánh tay trắng bóc, đánh vèo một tiếng!
Lăng Y Y vẫy nhẹ một cái.
Ánh sáng lam lóe lên, mấy đầu Minh Trùng Hóa Tinh hậu kỳ vừa bay tới phía trước được một quãng lập tức hóa thành bột mịn, bay tán loạn theo gió.
“Hổ Khiếu Hoàn của Thượng Quan sư huynh quả nhiên là vô cùng uy lực, còn Nhiễu Chỉ Nhu Ti Công của Lăng sư tỷ cũng đã tu luyện đại thành, trong trận chiến này nhất định sẽ lập được nhiều công lao, việc tấn chức đệ tử bí truyền cũng chỉ trong tầm tay mà thôi.” Long Nhan Phỉ thấy thế liền dịu dàng cười với hai người.
“Long sư muội nói đùa, đánh chết những Minh Trùng cấp thấp này có tính là gì. Kế hoạch tiêu diệt Minh tộc của bổn môn, bước quan trọng nhất chính là lẻn vào trong Lạc Hà Phong, phong ấn thông đạo mà Minh tộc đã mở ra kìa. Nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ này, công lao tích lũy được cũng đủ tiến vào Phù Đồ Cung ấy chứ. Vốn dĩ nhiệm vụ này định giao cho bí truyền đệ tử, thế nhưng ta nghe nói lúc sau Thiên Qua chưởng môn lại giao cho một đệ tử nội môn chấp hành, không biết Long sư muội có biết việc này hay không?” Thượng Quan Yên Vũ nhìn Long Nhan Phỉ, có phần thăm dò hỏi.
“Bằng vào địa vị của Thượng Quan sư huynh trong tông mà còn không rõ thì sao tiểu muội lại có thể biết đây?” Ánh mắt Long Nhan Phỉ lóe lên, cười nói.
“Long sư muội nói như vậy là quá đề cao Yên Vũ rồi.” Thượng Quan Yên Vũ nhíu mày, còn Lăng Y Y bên cạnh y lại mở miệng cười nói.
Giữa lúc này, một đợt quân Minh tộc lại tiếp tục tràn tới, đám người Long Nhan Phỉ thấy thế cũng không dám lơ là, vội vàng tập trung chiến đấu. Tại một nơi khác, trên không trung, giữa các đám mây không ngừng biến đổi màu sắc, thỉnh thoảng lại có những tia hào quang chói mắt hiện lên, vô số tiếng sấm rền vang dữ dội liên tục truyền xuống. Trên tầng mây, sáu bóng người đang từng đôi một chém giết lẫn nhau. Một bên là Thiên Qua Chân Nhân, một lão giả áo xám và một đạo cô áo trắng đang giao đấu với bên kia là ba đầu Minh tộc cấp Thiên Tượng khác. Sáu người đều là những tồn tại Thiên Tượng cảnh, pháp lực cũng sàn sàn như nhau nên trong nhất thời, người này cũng không thể làm gì người kia được.
Bỗng nhiên, bên dưới Lạc Hà Phong truyền tới hai cỗ Linh áp cường đại cấp Thông Huyền, dường như đang kịch liệt đấu pháp với nhau. Thấy vậy, sắc mặt sáu người này đều biến sắc, họ nhanh chóng nhận ra được Linh áp của phe mình. Thế nhưng chỉ một lát sau, hai cỗ linh áp này lại đột nhiên biến mất như chưa từng xuất hiện. Ba người Thiên Qua chân nhân liếc nhìn nhau, trên mặt lộ nét vui mừng. Còn sắc mặt ba tên Minh trùng bên kia thì đại biến. Lúc này, tất cả mọi người đều cảm ứng được bên dưới Lạc Hà Phong đột nhiên truyền đến một đợt chấn động không gian cực kỳ mãnh liệt và hai cỗ Linh áp đang kịch liệt va chạm vào nhau.
“Không tốt, mục đích thật sự của bọn Nhân Tộc này là thông đạo Trùng động!” Nam tử Minh tộc trên đầu có hai xúc tu đen trắng quấn vào nhau dùng ngôn ngữ Minh tộc rống lên một tiếng, thân hình khẽ động liền lao nhanh xuống dưới.
Lão giả áo xám đang giao đấu với hắn thấy vậy, cũng hóa thành một đạo tinh quang, mau chóng đuổi theo. Hai đầu Minh trùng kia cũng định bay theo thì Thiên Qua chân nhân và đạo cô áo trắng liền lao tới, ngăn ở phía trước chúng. Thiên Qua chân nhân vung tay lên, Pháp bảo Phất trần trong tay y rung lên nhè nhẹ, vô số đạo tơ bạc liền bắn ra, tạo thành một tấm lưới, mau chóng bao phủ toàn thân tên Minh tộc thân hình cao lớn. Đạo cô áo trắng thấy vậy, cũng đem chuỗi ngọc châu trong tay ném ra ngoài, mười tám viên châu liền sáng rực lên, xoay tròn rồi ngưng tụ lại, hóa thành một viên cầu khổng lồ. Từ đó bắn ra từng đạo hào quang trắng noãn, cũng che phủ tên Minh tộc lưng mọc cánh đen còn lại.
Chấn động pháp lực truyền đến dữ dội!
Tên Minh tộc đầu hai xúc tu như sao băng lao từ trên trời xuống, dùng độn quang của tu sĩ Thiên Tượng mau chóng bay vào sơn cốc có không gian thông đạo. Lúc này, gã đột nhiên thấy hoa mắt bởi không gian xung quanh đột nhiên biến đổi. Nơi này đâu còn là cảnh trong sơn cốc nữa, thay vào đó là mặt biển xanh thẳm vô biên vô hạn. Lúc này, một cỗ uy áp cực lớn liền từ trên trời ép xuống.
“Trận pháp!”
Tên Minh tộc giờ phút này đã hiểu trong lúc nhất thời không kiểm tra, mình đã lọt vào bẫy mà đối phương tỉ mỉ bố trí. Bóng người lóe lên, trước mặt y liền xuất hiện một thanh niên áo bào vàng, đúng là Kim Thiên Tứ. Thấy vậy, nam tử Minh tộc liền biến sắc, bởi y vừa cảm nhận được thanh niên vừa xuất hiện cũng là một tu sĩ Thiên Tượng Cảnh. Hôi quang lóe lên, lão giả áo xám cũng xuất hiện, cùng với Kim Liệt Dương một trước một sau ngăn lại tên Minh tộc kia. Thấy vậy, sắc mặt y liền đại biến.
“May mà ta đã khổ cực ẩn núp đi vào, bố trí bộ Bích Hải Chuyển Không Trận này, Từ lão, mọi người lề mề quá đấy.” Kim Thiên Tứ bất mãn nói.
“Những lời thừa nói sau đi, ta hỏi ngươi, Liễu Minh đã phong ấn được vết nứt không gian chưa?” Lão giả áo xám trợn mắt, không thèm để ý Kim Thiên Tứ mà mở miệng hỏi.
“Hắc hắc, Liễu sư đệ đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, lại còn dẫn đi một tên Minh tộc Thiên Tượng Cảnh nữa, làm chúng ta cũng giảm bớt không ít áp lực.” Ánh mắt Kim Thiên Tứ lóe lên, cười hắc hắc nói.
“Ồ, trước đây ta đã xem thường kẻ này.” Lão giả áo xám lộ ra một tia ngoài ý muốn.
“Bằng vào thực lực của Liễu sư đệ bây giờ, mặc dù không địch lại tên Minh tộc kia, thế nhưng bảo vệ bản thân cũng là dư sức, chúng ta cũng không cần lo lắng cho hắn làm gì, giải quyết chuyện trước mắt đã.” Hàn quang trong mắt Kim Thiên Tứ lóe lên, nhìn về phía đối phương, phất tay đánh ra mấy đạo pháp quyết.