Dịch giả: Tiểu Băng
Biên: nila32
“Cái tên nhà ngươi, độ kiếp thôi mà cũng làm tốn thời gian nhiều như vậy! Nếu còn chưa trở lại, thiếu chút nữa là ta đi tìm ngươi đó.” Liễu Minh dù giật mình vì sự thay đổi của Cốt hạt, nhưng vẫn thò tay vuốt vuốt lưng Cốt Hạt, nét mặt không giấu vẻ vui thích.
Cốt hạt đã đi cùng hắn một thời gian không ngắn, cùng hắn trải qua không ít nguy hiểm, đương nhiên cũng phải có chút tình cảm.
Đúng lúc này, trong rừng lại có một bóng người nhoáng lên, một chiếc đầu lâu đã vô thanh vô tức xuất hiện, chính là Ma Đầu Phi Lâu.
Phi Lâu phiêu đãng bay đến chỗ Liễu Minh, vẻ mặt cung kính.
“Để ta xem rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà các ngươi ở bên ngoài lâu như vậy.” Liễu Minh để Cốt Hạt lên vai sau đó đặt tay lên đỉnh đầu Phi Lâu.
Hắn nhắm mắt lại. Những đợt hắc khí trên người cuộn lên dựng về sau, một nhúm Tinh Thần lực chui thẳng vào trong thần thức hải của Phi Lâu, vì đối phương chủ động mở rộng thần thức, nên chỉ trong tích tắc, hắn đã nhìn thấy hết mọi chuyện xảy ra với ma đầu trong khoảng thời gian qua.
“Cái gì, quá trình biến dị của tiểu gia hỏa này mà mất cả một năm thời gian. Chẳng những vậy, lúc độ kiếp còn có cả thiên lôi màu đen giáng xuống hơn nữa ngươi còn hút một mớ thiên lôi đó vào trong người nữa!” Liễu Minh giật mình, hai mắt mở to, rúng động nhìn Cốt Hạt.
Quỷ vật hình như cũng nhìn ra sự nghi hoặc trong lòng Liễu Minh, cái đuôi sau lưng rung lên, đầu rắn há ngoác ra, một tia điện màu đen bắn ra, mục tiêu chính là mảnh rừng trước mặt cách đó không xa. Điện quang lóe lên, bắn trúng vào một cây đại thụ, cả cái cây cũng lóe lên một cái! Sau đó, cây đại thụ lại đứng yên, hệt như lúc ban đầu, không hư hại chút nào cả. Liễu Minh thấy vậy, nhướng mày, đang định đi qua xem, thì cái cây đã “Phốc” một tiếng, hóa thành một đạo khói xanh biến mất, để lại trên mặt đất một cái hố to sâu mấy thước. Cảnh tượng quỷ dị làm Liễu Minh kinh hãi, vội đưa tay bấm pháp quyết, phóng một luồng Tinh Thần lực khổng lồ đến chỗ cây đại thụ bị hủy, để kiểm tra.
“Ồ, cái năng lượng này là cái gì, hình như là lôi điện chi lực, nhưng lại có chỗ không giống, bên trong hình như có trộn lẫn một loại sức mạnh khác, có khả năng xâm nhiễm tinh thần chi lực, không thể đẩy nó ra được.”
Liễu Minh vừa thì thào, vừa dùng Tinh Thần lực chậm rãi phân tích nguồn lực lượng còn sót lại trong hố. Đột nhiên hắn biến sắc, lập tức thu Tinh Thần lực về, kêu lên một tiếng nghẹn ngào như gặp quỷ. Hắn rõ ràng cảm nhận được, trong tinh thần lực vừa mới thu hồi, có lẫn một tia năng lượng dị thường trộn lẫn bên trong, làm cho tinh thần lực bên trong Thần Thức Hải sau khi tiếp xúc với nó, đều trở nên ngưng trệ hẳn đi. Điều này khiến cho họ Liễu lập tức cả kinh. Cốt hạt trên vai Liễu Minh nhúc nhích, đầu rắn cắn vào cổ hắn một cái, một luồng năng lượng quỷ dị chui thẳng vào trong thức hải của hắn. Liễu Minh giật mình, nhưng lập tức cảm nhận được hai luồng năng lượng đều từ bên ngoài vào này sau khi chạm vào nhau, thì đều lập tức biến mất. Cốt Hạt kêu lên đắc ý “Tê tê…ê…eeee”, nhả đầu rắn ra khỏi cổ Liễu Minh.
“Làm giỏi lắm! Chưa nói những thứ khác, chỉ bằng thần thông này, cũng đủ chứng tỏ bản lĩnh sau khi tiến giai của ngươi.” Liễu Minh rất vui, sờ sờ Cốt hạt, vô cùng cao hứng.
Sau đó, Liễu Minh lại hiếu kỳ tiếp tục thí nghiệm kỹ năng công kích kia của Cốt hạt. Kết quả, hắn phát hiện, ngoại trừ đòn công kích bằng lôi điện màu đen, những thủ đoạn công kích khác chẳng thay đổi gì mấy, chỉ là tốc độ công kích và mức độ bền bỉ của thân thể là cách biệt một trời một vực với trước kia mà thôi. Những thứ khác không nói, chỉ riêng lớp lân phiến hồng trên thân Cốt hạt cũng đủ cho thấy có liên quan tới việc thôn phệ Giao lân da thuồng luồng trước mia. Tuy còn chưa bằng giao lân thật sự do Liễu Minh tạo ra, nhưng linh khí bình thường cũng không thể nào phá vỡ được, đương nhiên điểm lợi hại nhất, chính là cái ‘đầu rắn’ hình dáng như cái đuôi móc câu.
Lúc này, ‘đầu rắn’ đằng sau lưng Cốt hạt đang co lại hết cỡ, với tu vi hiện giờ mà Liễu Minh cũng không nhìn ra được rõ ràng động tác công kích kia, chỉ nghe trong hư không vang lên một tiếng nổ đùng, trên mặt đất bỗng xuất hiện một cái rãnh dài nhỏ. Liễu Minh càng thêm mừng rỡ, kiểm tra chấm dứt, tay bấm pháp quyết điểm vào thân Cốt hạt một cái. Lập tức Quỷ vật “Phanh” một tiếng, biến thành một đoàn hắc khí, như một trận gió chui vào cái túi da bên hông Liễu Minh. Về phần Phi Lâu, thì chẳng cần phải làm cái gì cả, chỉ cần ra lệnh bằng thần thức, Ma Đầu lập tức biến thành ngọn gió chui vào trong một cái túi da khác.
Sau khi hoàn thành tất thảy, họ Liễu liền phóng lên trời, bay nhanh về phía sơn môn.
…
Hơn mười ngày sau, trong Âm khí chi huyệt dưới mặt đất Man Quỷ Tông, Liễu Minh ngồi xếp bằng yên lặng tu luyện, trên thân thể xuất hiện một con giao bằng khí đen trông rất sống động, quay quanh người hắn mấy vòng, dáng vẻ thoạt trông vô cùng lười biếng. Trên đỉnh đầu hắn, một con hổ bằng khí đen dài hơn trượng, khi rõ khi mờ, hình dáng chưa được thành hình vững chắc. Một chỗ khác cách Liễu Minh không xa, Cốt hạt biến thành một con quái vật khổng lồ to năm sáu trượng, trong miệng phụt ra từng cuộn Âm khí, rõ ràng cũng đang tập trung tu luyện.
“Phốc” một tiếng!
Con hổ trên đầu Liễu Minh run run, rồi vỡ tung, hóa thành đoàn khí đen cuồn cuộn. Liễu Minh thở dài, mở mắt, con giao bằng khí đen cũng đã chui vào trong người, không còn thấy bóng dáng.
“Không ngờ Âm Hổ chi lực, lại khó ngưng tụ như vậy! Lúc ngưng tụ Âm Giao chi lực có thấy khó khăn gì đâu? Chẳng lẽ cái đó và Giao lân chi lực có quan hệ? Dựa theo điển tịch, nếu ngưng tụ Long Hổ chi hình không thuận lợi, thì có thể sử dụng ngoại lực và dùng phương pháp khác.” Hắn lầm bầm, nét mặt trầm ngâm.
Sau đó không lâu, Liễu Minh rời khỏi Âm khí chi huyệt, chạy lên đỉnh Cửu Anh Sơn.
“Cái gì, sư đệ muốn tìm chỗ cổ yêu thú loại hổ lợi hại ở Vân Xuyên?” Khuê Như Tuyền nghe xong yêu cầu của Liễu Minh liền tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Tuy Cửu Anh Sơn Chu Xích đã chết, Chung đạo cô đau lòng, từ lúc trở về hiếm khi xuất hiện, nhưng vì có Liễu Minh ngang trời xuất thế, cộng thêm mấy mạch khác cũng bị tổn thất không ít Linh Sư, nên làm cho thực lực của Cửu Anh nhất mạch tăng mạnh không ít. Điều này làm cho khí sắc của Khuê Như Tuyền thoạt trông tốt hơn trước kia không ít.
“Đúng vậy, tốt nhất là yêu thú loại hổ có cảnh giới Ngưng Dịch cảnh. Sư đệ đang tu luyện một loại công pháp, cần phải có thi cốt của yêu thú loại này để dùng.” Liễu Minh cũng giấu giếm.
Khuê Như Tuyền ngắm nghía đánh giá Liễu Minh, rồi cười khổ đáp.
“Sư đệ chắc hẳn cũng biết Vân Xuyên Đại Lục chúng ta, kỳ thật chẳng qua chỉ là một hòn đảo lớn trên biển mà thôi. Muốn nói Yêu xà, Yêu cầm thì nhiều, Lang Yêu cũng có thể tìm được không ít, nhưng Hổ thì khác, rất là hiếm có. Sư đệ nếu thật muốn tìm, thì hãy đến Trấn Yêu Tháp của Nguyên Ma Môn mà tìm. Môn này từ khi lập tông, có thói quen đưa yêu thú bên ngoài vào trong tháp để phong ấn, qua nhiều năm, bây giờ trong đó có rất nhiều yêu thú, không chừng sẽ có yêu hổ cấp Ngưng Dịch.”
“Trấn Yêu Tháp! Nếu Yêu thú bị phong ấn ở bên trong đó, chẳng phải là đã sớm chết, thi cốt đều không còn hay sao, đi đâu mà tìm Hổ Yêu?” Liễu Minh giật mình hỏi ngược lại.
“Ha ha, sư đệ không biết rồi. Công dụng trấn áp Yêu thú của Trấn Yêu Tháp chẳng qua chỉ là chức năng phụ mà thôi, chức năng chính của tháp là liên thông tới cánh cửa của một tiểu Bí Cảnh, nên Yêu thú trong Trấn Yêu Tháp không bị chết đói, chúng được Nguyên Ma Môn dùng để rèn luyện đệ tử, là nơi thu thập các loại tài liệu yêu thú tuyệt hảo.” Khuê Như Tuyền đáp.
“Ra vậy. Nhưng nếu tháp quan trọng với Nguyên Ma Môn như vậy, ta muốn vào, chắc là không dễ.” Liễu Minh nhướng mày.
“Nếu là trước kia thì đương nhiên không dễ, nhưng hiện giờ Nguyên Ma Môn đã chủ động yêu cầu chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực đối kháng Hải tộc, xây dựng thành liên minh, nên họ không dám mở miệng cự tuyệt đâu. Cùng lắm thì, đến lúc đó sư đệ giao thêm chút ít Linh Thạch là được. Đương nhiên, sư đệ nếu có thể lấy được một lá thư từ Ngạn sư thúc, thì càng chắc ăn hơn.” Khuê Như Tuyền mỉm cười trả lời.
“Ngạn sư thúc đang ở liên minh tổng bộ, đối với Nguyên Ma Môn là nghĩ một đường, làm một nẻo, nếu nhờ sư thúc, chỉ tổ lãng phí thời gian. Hay ta tới Nguyên Ma Môn nhìn trước một cái rồi tính.” Liễu Minh ngẫm nghĩ, rồi quyết định.
“Chuyện này đương nhiên làm theo ý sư đệ rồi. À, lần trước ngươi có đưa ra một quả trứng thú màu tím, ta về đã tìm đọc rất nhiều điển tịch, phát hiện đó hình như là trứng của Hải thú Bát Túc Hải Yêu. Nhưng mà khí tức trong trứng yếu lắm, căn bản không thể ấp nở ra được, nếu không chỉ cần dựa vào Lôi thuộc tính biến dị của nó, là đã có giá trị cực lớn rồi.” Khuê Như Tuyền gật đầu, nói với vẻ tiếc nuối.
“Bát Túc Hải Yêu?” Liễu Minh nghe xong, có chút ngoài ý muốn.
“Bát Túc Hải Yêu, hầu như có thể nói là Hải thú cường đại nhất trên biển! Là Hải Yêu cao giai, chẳng những cực mạnh, tám cái chân dễ dàng vỡ núi nát đất, đáng sợ nhất chính là khả năng tự lành, nghe nói cho dù bị chém thành hai khúc, cũng có thể trong tích tắc khôi phục lại như lúc ban đầu. Đúng rồi, nghe nói trong bộ lạc ba đại Hải tộc Vân Xuyên hình như có thờ một con Hải Yêu Thánh Thú. Nghe nói con Hải Yêu này đã từng nuốt sống một cường giả Hóa Tinh Dị tộc hơn nữa không chỉ mỗi lần đó.” Khuê Như Tuyền nghiêm túc nói.