Dịch giả: nila32
“Tấm thuẫn này có phôi được chế tác từ bối giáp của yêu thú Man Hoang nghìn năm Quy Ngao Thú kết hợp với một khối Triều Tịch Mật Kim mà một vị tiền bối trong tộc năm đó may mắn đạt được, lại thông qua ngọn lửa Chân Nguyên luyện chế chín chín tám mươi mốt ngày mới thành, bên trong ẩn chứa ba mươi mốt tầng cấm chế. Sau khi tế luyện, mỗi lần thúc giục chẳng những có thể xuất ra màn nước bảo vệ toàn thân, hơn nữa còn gia tăng uy lực cho công pháp thủy thuộc tính!” Viêm Quyết vươn tay lấy tiểu thuẫn từ trong hộp ngọc ánh vàng ra tiếp đó chậm rãi giới thiệu với mọi người xung quanh, trong giọng lộ ra ý vị tự hào.
Theo như Viêm Quyết giới thiệu, bên trong cực phẩm linh khí Tịch Thủy Thuẫn ẩn chứa ba mươi mốt tầng cấm chế, mọi người trong động quật lập tức ồ lên kinh ngạc. Ngay đến Liễu Minh nguyên bản thờ ơ lạnh nhạt, trong nội tâm cũng nhấc lên chấn động không nhỏ.
Phải biết rằng, một khi linh khí ẩn chứa hai mươi tám tầng cấm chế trở lên, đã được xưng tụng là cực phẩm linh khí rồi. Huống hồ kiện linh khí trước mắt còn mang trong mình tận ba mươi mốt đạo nên có thể xếp vào cực phẩm linh khí trung giai.
Kim Nguyệt Kiếm trong tay hắn mặc dù cũng là cực phẩm linh khí, những chỉ miễn cưỡng có được hai mươi tám tầng cấm chế. Mà linh khí một khi bên trong ẩn chứa cấm chế vượt qua hai mươi tám tầng, tăng thêm mỗi một tầng, đều có thể khiến uy lực linh khí tăng lên không ít. Linh khí ẩn chưa nhiều tầng cấm chế như thế, Liễu Minh thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy qua, lúc này mắt cũng không chớp nhìn tiểu thuẫn trong tay Viêm Quyết, các loại ý niệm trong đầu nhanh chóng xoay chuyển không ngừng.
Số người giật mình giống hắn quả thật không ít. Dù sao bọn họ cũng cho rằng, cực phẩm linh khí lần này, nhiều nhất chỉ đạt hạ giai, chẳng qua là tài liệu trân quý hơn thôi, từ đó phát sinh uy lực mạnh mẽ hiếm thấy. Nào ngờ thứ được bày bán lại là một kiện cực phẩm linh khí trung giai hàng thật giá thật, đủ để tạo thành oanh động trải khắp toàn đảo Miết Nguyên… Dù cho bản thân không chủ tu công pháp hệ thủy, chỉ cần có được linh khí này, cũng có thể khiến cho thực lực bản thân tăng lên một khoảng thật lớn. Viêm Quyết tựa hồ rất hài lòng khi thấy biểu lộ khiếp sợ của mọi người, bèn ngừng một lúc lâu rồi mới vân vê chòm râu tiếp tục lên tiếng:
“Tốt rồi, cực phẩm linh khí Tịch Thủy thuẫn, giá khởi điểm một trăm vạn linh thạch. Mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn. Nếu mọi người không có ý kiến gì khác, ta tuyên bố đấu giá bắt đầu.”
Viêm Quyết vừa dứt lời, trong động quật lập tức vang lên từng trận hít lạnh. Nhiều người cảm thấy mức giá vừa rồi quả thật có chút quá mức tưởng tượng. Tuy nói cực phẩm linh khí bình thường ít khi xuất hiện bên ngoài thị trường, nếu có phần lớn là ở đấu giá hội, hơn nữa mức giá thường thấy cũng nằm ở mức trên dưới một trăm vạn linh thạch. Tịch Thủy thuẫn này đã là cực phẩm trung giai, vì vậy cái giá một trăm vạn linh thạch cũng không tính là cao.
Động quật nhất thời trở nên hoàn toàn yên tĩnh. Dường như mỗi người đều đang đợi người khác mở miệng đầu tiên. Viêm Quyết thấy vậy cũng không vội vàng lên tiếng mà chỉ lẳng lặng quan sát đám đông dưới đài.
“Một trăm vạn linh thạch. Các vị ở đây khách khí như vậy thì tại hạ mạn phép bêu xấu mở đầu.” Một lát sau, từ một nơi hẻo lánh trong động quật, một nam tử quanh thân bị sương mù màu xám bao phủ lạnh lùng phá tan sự im lặng.
“Một trăm mười vạn linh thạch.” Người kia vừa dứt lời, liền có kẻ không cam lòng yếu thế đứng lên.
“Trăm mười lăm vạn lần đầu tiên.”
“Một trăm hai mươi vạn linh thạch.”
Có người đầu tiên mở miệng, về sau giá cả liên tục tăng lên từ năm đến mười vạn khiến cho không ít người muốn đấu giá nhưng không đủ tài lực, đành ảo não từ bỏ ý định tranh đoạt. Liễu Minh mặc dù mặt không đổi sắc ngồi ngay ngắn trong đó, nhưng cũng không khỏi giật mình, không nghĩ tới giá trị của cực phẩm linh khí lại có thể kích phát đám đông bên dưới bạo chi đến mức này. Ắt hẳn những kẻ nêu giá kia đều đến từ một ít gia tộc hoặc thế lực hùng mạnh nào đó. Khiến hắn có chút ngoài ý muốn chính là phu nhân Hải tộc và ba gã tu sĩ hoàng bào cùng hắn tranh đoạt Trấn Hồn Tỏa, đến giờ vẫn giữ nguyên trạng thái trầm mặc. Sau khi giá cả đã là một trăm năm mươi vạn linh thạch, những người kia dường như bắt đầu đứng ngồi không yên. Số người vẫn có thể tiếp tục báo giá, đến lúc này cũng không còn bao nhiêu.
“Một trăm sáu mươi vạn linh thạch. Lệ mỗ lần này đại biểu Thương Hải Vương Tộc đến đây thu thập linh khí này, mong rằng các vị đạo hữu ở đây có thể nể mặt một chút.” Thanh âm già nua của lão giả khô gầy bên cạnh Hải Tộc phu nhân thình lình vang lên.
Uy áp của tu sĩ Hóa Tinh Kỳ phát ra từ người lão giả liền khiến một ít tu sĩ tu vi không cao, bắt đầu cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Mấy chữ “Thương Hải Vương Tộc” vừa báo ra, cùng với cảm nhận cỗ tinh thần uy áp như có như không, đã khiến đám người kiên trì báo giá thình lình trở nên im lặng.
“Một trăm sáu mươi lăm vạn. Hừ, ta còn tưởng là ai, hóa ra là Lệ Côn đạo hữu của Ngân Lân tộc. Cái gì Thương Hải Vương Tộc kia chứ. Ta muốn xem trước mặt Hải Yêu Hoàng bệ hạ, tại Thương Hải còn có kẻ nào cả gan tự xưng là Vương tộc.” Thanh âm của nam tử ra giá đầu tiên lúc trước lần nữa truyền ra, trong thanh âm lạnh lùng còn mang theo một tia đùa cợt.
“Ngân Lân tộc! Lệ Côn!”
Liễu Minh lập tức lại hoảng sợ, khóe mắt có chút run rẩy, thần sắc trên mặt âm tình bất định đứng lên, cũng may trên người hắc khí che khuất, không sợ bị người bên cạnh phát giác. Ngân Lân tộc tổng cộng có vài tên Hóa Tinh cường giả. Ngày đó sau khi bị đuổi giết ở đại chiến lưỡng tộc, Liễu Minh liền tìm hiểu một chút vì vậy biết rõ tên tuổi của Lệ Côn. Sau khi ổn định lại tâm thần, hắn quyết định yên lặng theo dõi kỳ biến.
“Hừ, không sai, đúng là lão phu. Các hạ đã có nhã hứng như thế, lão phu cũng xin bêu xấu phụng bồi. Một trăm bảy mươi vạn.” Lệ Côn hừ lạnh một tiếng trả lời, trong giọng nói lộ ra vài phần tức giận.
Chỉ thấy hắn một tay giơ lên, vầng sáng màu lam nhạt trên người liền tán loạn, lộ ra bên trong một lão giả khô gầy.
Đúng là Lệ Côn!
“Tại hạ chính là chiến tướng Thanh Cầm dưới trướng Hải Yêu Hoàng, đại nhân đã hạ lệnh thu lấy kiện linh khí đang được chào bán. Một trăm tám mươi vạn linh thạch.”
Sương mù màu xám nhạt trên người nam tử nói chuyện một hồi cuồn cuộn, từ đó lộ ra một đại hán đầu trọc mặc thanh bào. Chỉ thấy hai mắt của gã tỏa ra ngân quang lóng lánh hơn nữa trên người vị chiến tướng này không hề thua kém linh áp lão giả khô gầy phát ra lúc trước.
Thanh Cầm vậy mà cũng là cường giả đẳng cấp Hóa Tinh!
“Chỉ là một gã tán yêu trên biển có gì đáng kiêu ngạo đâu chứ.” Hải Tộc phu nhân bên cạnh Lệ Côn có chút khinh thường nói.
Thanh bào đại hán sắc mặt âm trầm đứng lên, liếc nhìn vị phu nhân kia một cái, nhưng cũng không nói lời nào.
“Hai trăm vạn linh thạch.”
Đang lúc Thanh Cầm cùng Lệ Côn tranh đấu quyết liệt, tu sĩ có dáng người khôi ngô trong số ba vị tu sĩ áo vàng, bỗng dưng hô lên một cái giá cao hơn hai mươi vạn linh thạch so với con số Thanh Cầm đưa ra.
“Thương Hải Vương Tộc cùng Hải Yêu Hoàng cũng phái người đến, xem ra sự tình có chút khó giải quyết.”
Gã cao gầy bên phải hướng hai người bên cạnh nhỏ giọng truyền âm nói, vừa nói xong, người bên trái lập tức tiếp lời:
“Không chỉ có như thế, đối phương đều có cao thủ Hóa Tinh Kỳ, sự tình sơn chủ đại nhân giao cho có thể…”
“Không sao. Lần này chúng ta phụng mệnh mà đến, vốn không biết trước hai thế lực kia giữa đường bất ngờ nhảy ra. Hơn nữa nhìn vào trận thế trước mát, cho dù chúng ta thành công thu được về tay, bọn hắn cũng chưa chắc từ bỏ ý đồ. Với tu vi chúng ta, một khi ra khỏi Thiết Hỏa cốc, chỉ sợ không có mấy người toàn thân trở về. Hiện nay, chúng ta chỉ cần hành sự tùy theo hoàn cảnh, xem linh khí rơi vào nhà nào cũng không uổng công đi một chuyến này, sau đó trở vệ báo cáo để sơn chủ tự mình định đoạt.” Người ở giữa trầm ngâm, liền hướng hai người nhỏ giọng truyền âm vài câu.
“Hai trăm linh năm vạn!” Lệ Côn không chút do dự nói ra.
“Hai trăm mười vạn!” Đại hán áo xanh cũng không cam chịu yếu thế.
Sau khi cái giá hai trăm hai mươi vạn được báo ra, gã mang áo choàng vàng kim ở giữa liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ nếu còn có người tăng giá y sẽ từ bỏ ý định tranh đấu.
Thanh bào đại hán lông mày bắt đầu nhăn lại, trong nội tâm tựa hồ tại suy nghĩ đến cái gì. Rõ ràng, giá tiền này đã là vượt xa dự định của hắn rồi.
“Hai trăm ba mươi vạn” Lệ Côn như trước không nhanh không chậm hô lên.
Đại hán áo xanh sau khi nghe xong hừ lạnh một tiếng, lập tức mở miệng:
“Hai trăm bốn mươi vạn.”
Hắn vừa nói xong, ánh mắt hình dao găm bắn lên người Lệ Côn, trong lúc vô hình lộ ra một cỗ khí tức khủng bố, lăng lệ đến cự điểm.
Lúc Hải Yêu Hoàng tiến giai Chân Đan Cảnh, trải qua Thiên Kiếp, tất cả linh khí bên người đều theo đó bị hủy, vì vậy y rất cần một kiện linh khí để tăng cường thực lực cho mình. Do đó, Thanh Cầm không tiếc hết thảy muốn thu lấy cái Tịch Thủy Thuẫn đang được chào bán. Nói cách khác, một khi Thương Hải Vương Tộc đạt được kiện cực phẩm linh khí kia liền có thể tăng trưởng uy năng công pháp hệ thủy này, nhìn theo góc độ, đối với Hải Yêu Hoàng cũng sẽ tạo thành một chuyện cực kỳ bất lợi.
“Hai trăm năm mươi vạn.” Lệ Côn tiếp tục đưa ra mức giá trên trời.
Lời vừa nói ra, trong động quật lại một lần nữa lâm vào một hồi yên tĩnh. Đại hán áo xanh nghe vậy bèn dừng một chút, thần sắc dữ tợn, rút cuộc không nói gì nữa. Rõ ràng mức giá vừa rồi đã vượt quá sồ tiền trong túi của y. Một màn này rơi vào trong mắt Liễu Minh, tự nhiên lần nữa lại để cho nội tâm của hắn nhấc lên chấn động không nhỏ. Nội tình những thế lực lớn quả nhiên làm cho người ta nghẹn ngào sợ hãi. Đấu giá một kiện cực phẩm Linh Khí vậy mà có thể ra cái giá trên trời hai trăm năm mươi vạn!
Bất quá hắn cũng cảm thấy vui vẻ khi nhìn bọn họ đấu túi bụi. Như vậy những người khác sẽ không rảnh để ý Trấn Hồn Tỏa của hắn rồi.
Viêm Quyết cười híp mắt nhìn qua ba phương thế lực dưới đài, cái giá trên trời này cũng vượt qua dự kiến của hắn, nhưng tại thời điểm hắn chuẩn bị tuyên bố kết quả.
Bỗng nhiên thanh bào đại hán cười “Hắc hắc” một tiếng, thân hình vẫn bất động ngồi ở chỗ cũ, nhưng một tay trong tay áo bấm niệm pháp quyết, cánh tay bỗng nhiên mơ hồ, hướng chỗ mấy người Hải tộc Lệ Côn như thiểm điện bắn đến, đồng thời trong miệng lạnh lùng nói:
“Muốn mang đi Tịch Thủy Thuẫn cũng được, trước hết phải để cho bổn đại gia nhìn xem, bọn ngươi có bổn sự hay không đã.”
Vừa dứt lời, trên đỉnh đầu đám Hải tộc, đột nhiên truyền đến một hồi lắc lư kịch liệt, sau đó một đại thủ màu xanh mơ hồ hiển hiện ra, năm ngón tay đè xuống phía dưới nhanh như chớp. Thanh Cầm bỗng nhiên ra tay khiến không người nào đoán trước được. Dù là Lệ Côn cũng không nghĩ đối phương lại to gan như thế, lúc này gầm lên giận dữ, đột nhiên tay áo run lên, một mảnh mây bạc ngút trời cuốn ra.
“Oanh” một tiếng!
Đại thủ màu xanh cùng ráng mây bạc trùng trùng điệp điệp chạm vào nhau, ánh sáng màu xanh cùng rạng mây bạc một hồi đan vào chớp động, lúc này một cỗ sóng khí cuồng phát ra, đem người ngồi trong động quật – phần lớn ngã trái ngã phải. Ngay cả là Liễu Minh vốn đã đạt đến cảnh giới Ngưng Dịch cảnh trung kỳ cũng phải vận chuyển pháp quyết khiến cho cả người trầm xuống, mới có thể miễn cưỡng trụ vững thân hình.