Dịch giả: _abcxyz_
Biên: nila32
Những năm gần đây, việc tu vi của Liễu Minh tăng tiến cực nhanh không chỉ khiến cho các tầng lớp cao thấp trong Man Quỷ Tông khiếp sợ, mà ngay cả những tồn tại cực cao như Ngạn sư thúc, Diệp Thiên Mi cũng phải để ý.
Nhưng lần trước, sự việc hắn suýt bị đoạt sá bởi một nhân cách khác của ‘chính mình’ vẫn như cũ tồn tại trong lòng Liễu Minh. Hơn nữa hắn còn bất ngờ gặp được cái khuôn mặt cực lớn trong thần bí không gian cũng như một sợi chỉ đen kì lạ tự nhiên xuất hiện trong thức hải. Cho dù tu vi có cao hơn nữa mà việc này chưa tìm thấy phương pháp giải quyết thì cuối cùng cũng như không mà thôi.
Lại nói lần trước, khi trợ giúp Trương Tú Nương thoát khỏi thế giới ảo do Mộng Oanh Cổ tạo thành, hắn được Diệp Thiên Mi ban cho ba tấm Phù lục đặc biệt có hiệu quả khắc chế việc đoạt xá. Do đó, những năm gần đây, hắn lúc nào cũng đem những tấm phù này để trong người nhằm đề phòng bất trắc.
Nhưng trong lòng Liễu Minh cũng biết đây chỉ là kế sách tạm thời.
Thứ nhất, những tấm Phù lục này đều là vật tiêu hao. Dựa vào những gì trước kia hắn thấy được trong quái mộng, đối với những bóng đen đoạt xá kia như là có tác dụng rất ít. Thứ hai, việc dùng những tấm Phù lục này đối phó với lần trước ‘người’ đoạt xá hắn, không biết có tác dụng như thế nào, trong lòng hắn cũng không nắm chắc. Nhưng trước mắt không có cách nào khác, hắn cũng phải tạm thời thử trước một lần.
Liễu Minh nghĩ đến những việc như thế, đột nhiên trong lòng cũng trầm xuống, sau một lúc lâu, khóe miệng có chút nhếch lên, hắn tỉnh lại trong trầm tư, ánh mắt một lần nữa lại nhìn vào Diệp Thiên Mi.
“Xem ra, Liễu sư điệt đã có quyết định.” Diệp Thiên Mi thấy vậy, đuôi lông mày hơi nhảy lên, chậm rãi nói ra.
“Đúng vậy, Diệp sư thúc. Tuy không biết chuyến đi này có nguy hiểm hay không, nhưng kiện Linh khí này đối với vãn bối là tình thế bắt buộc, cho dù phải trả một cái giá lớn cũng đành chấp nhận.” Liễu Minh trả lời, trên mặt hiện rõ sự kiên định.
“A, Liễu sư điệt kiên quyết như thế, ta tự nhiên cũng sẽ không phản đối. Nhưng mà chuyến này, khả năng nguy hiểm có thể vượt quá dự tính của ngươi.” Diệp Thiên Mi nghe hắn nói như thế, cũng có vài phần ngoài ý muốn, nhưng cũng lên tiếng tán thành.
“Kính xin Diệp sư thúc chỉ rõ.” Liễu Minh hướng Diệp Thiên Mi chắp tay, nói một cách thành khẩn.
“Ngươi cũng biết, sau trận chiến với Hải tộc mấy năm trước, dưới sự đề nghị của Nguyên Ma. chúng ta đã thành lập Vân Xuyên liên minh. Đoàn kết giữa các đại tông môn để có thể hỗ trợ lẫn nhau khi đối phó với cường địch. Hiện nay, việc tuyển chọn Tam Chân, Lục Tử cũng đã kết thúc, liên minh quyết định dốc toàn bộ tài nguyên của Đại Lục để tiến hành kế hoạch bồi dưỡng, mà công tác chuẩn bị, cũng đã hoàn thành được bảy tám phần. Nhưng tài nguyên tu luyện tại Vân Xuyên chính xác rất thiếu thốn, một ít trọng yếu mà khan hiếm tài liệu thực sự không có cách nào gom đủ.”
Liễu Minh một bên lắng nghe, cũng không có tiếp lời. Bởi vì hắn biết, Diệp Thiên Mi nếu như đem chuyện này nói ra, thì sẽ giải thích cho hắn rõ ràng. Quả nhiên như vậy, Diệp Thiên Mi dừng nói một chút, lông mày hơi nhíu, lại nói tiếp:
“Từ một năm trước, vì sự tình như thế, liên minh đã phái đi mấy đội ngũ rời Vân Xuyên để đi đến các hòn đảo trên biển mua sắm tài liệu. Trong đó, có hai vị Chấp sự mang theo một lượng lớn linh thạch đến Miết Nguyên Đảo, hướng đến ‘Tinh Cốc” thế lực mua một số lớn các loại cần thiết tài nguyên. Nhưng một tháng trước, sau khi bọn họ truyền về tin tức liên quan đến ‘Viêm Quyết’, một vị luyện khí tông sư của Tinh Hỏa tộc, chuẩn bị cho đấu giá vài kiện Linh khí, liền đột nhiên mất tích.”
“Lại có việc này!” Liễu Minh giật mình, khẽ đảo ánh mắt, tiếp tục nhìn về Diệp Thiên Mi.
“Những người có thể được chọn làm liên minh Chấp sự thì tu vi nhất định không kém, tối thiểu cũng là tu sĩ Ngưng Dịch kỳ. Hơn nữa, sự việc lần này quan trọng, hai Chấp sự đi Miết Nguyên Đảo một người đã đạt đến đẳng cấp Ngưng Dịch hậu kỳ, một người là Linh sư Ngưng Dịch trung kỳ.”
Vẻ ngoài luôn thong dong của Liễu Minh lúc này cũng có chút giật mình hiện ra. Phải biết rằng, Ngưng Dịch kỳ tu sĩ tuy không thưa thớt như Hóa Tinh kỳ tu sĩ, nhưng vị trí trong bất kỳ tông môn cũng vào loại hạch tâm, thực lực không thể xem thường. Nhìn khắp toàn bộ Vân Xuyên Đại Lục, trừ khi gặp phải Hóa Tinh cường giả, còn không bọn họ toàn lực chạy trốn chắc cũng có thể bảo mệnh.
Liên minh phái hai người Chấp sự này ra biển làm việc quan trọng như thế thì chắc hẳn họ cũng là những nhân tài kiệt xuất. Huống chi bọn hắn thân mang tu vi trung và hậu kỳ, cơ bản là có thể đảm bảo ít xảy ra sơ hở, nhưng mà sự việc bọn họ mất tích trên đảo lại không có dấu hiệu cũng như tin tức gì, điều này cho thấy rõ Miết Nguyên đảo cực kỳ hung hiểm.
Liễu Minh nghĩ tới đây, cũng chỉ có thể khẽ thở dài.
“Những nhân vật cấp cao trong liên minh vô cùng coi trọng hai người Chấp sự lần này, lo lắng xảy ra điều gì ngoài ý muốn, bởi vậy đã phái ta đi một chuyến đến nơi này điều tra, hy vọng tìm được tung tích bọn họ. Niệm tình ngươi năm đó không tiếc mạo hiểm thân mình cứu Trương Tú Nương, nếu nơi đó có tin tức vật ngươi cần tìm, lần này ta sẽ mang ngươi đi cùng. Về phần ngươi có lấy vật đó được hay không là tùy thuộc vào vận mệnh của ngươi. Ngươi có bằng lòng không?” Diệp Thiên Mi thần sắc không đổi, tiếp tục nói.
“Vãn bối xin đa tạ Diệp sư thúc.” Liễu Minh nghe vậy, trong lòng mừng thầm, không cần suy nghĩ lên tiếng đáp ứng.
Với thực lực của hắn bây giờ cộng thêm đi với một gã Hóa Tinh kỳ, tự nhiên là không có ý lùi bước.
“Vậy ngươi đi về trước, nửa tháng sau sẽ xuất phát, đến lúc đó ta sẽ phái người báo cho ngươi biết.” Diệp Thiên Mi nhìn Liễu Minh một thoáng, rồi hướng hắn khoát tay áo, thản nhiên nói.
Liễu Minh liền đứng dậy, chắp tay chào Diệp Thiên Mi rồi rời đi. Hồ Xuân Nương từ lâu được Diệp Thiên Mi phân phó đứng đợi ngoài cửa, thấy Liễu Minh đi ra cũng bắt chuyện với hắn vài câu rồi cùng rời khỏi động phủ của Diệp Thiên Mi, nàng tự sắp xếp cho Liễu Minh một chỗ ở tạm thời tại Thiên Nguyệt Tông.
Trong thạch thất, một thân màu bạc trang phục Diệp Thiên Mi đang ngồi xếp bằng, hai mắt trong suốt như sao, lấp lánh, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư. Từ khi Liễu Minh bước vào thạch thất, nàng như mơ hồ cảm thấy một tia Kiếm ý yếu ớt mà nàng đã từng cảm nhận lại xuất hiện lần nữa, nhưng lần này có lẽ mạnh hơn trước vài phần. Quan trọng là khí tức lần này khác với trước kia, tựa hồ như có như không. Nàng liền sử dụng bí thuật lén quét qua các nơi trên người Liễu Minh, một lần nữa xác định tia Kiếm ý này hoàn toàn chính xác xuất phát từ trong cơ thể của hắn. Điều này làm cho sự hiếu kỳ của nàng đối với Liễu Minh lại sâu hơn vài phần.
“Xem ra tiểu tử này thật sự có mấy phần bí ẩn, mặc dù không cụ thể, nhưng cũng có thể xác định một chút.”
Trong lòng Diệp Thiên Mi đã định đoạt xong, cũng không tiếp tục suy nghĩ nữa, hai mắt khép hờ, bắt đầu tĩnh tọa.
Liễu Minh được Hồ Xuân Nương bố trí cho căn phòng xây dựng ở một trong những ngọn núi tại Thiên Nguyệt Tông. Hắn lúc này đang xếp bằng ngồi trên giường, xuất thần suy nghĩ về những sự việc mấy hôm nay ở chỗ của Diệp Thiên Mi. May mắn là trên người hắn hiện nay ngoài một thanh cực phẩm Linh khí Kim Nguyệt Kiếm, một viên Trọng Thủy Châu đã thêm vào Kim Tinh Tức Thổ, còn có Xích Giao giáp da phòng ngự kinh người và Bạch Cốt Hạt cùng Phi Lâu cũng đã tiến giai đến Ngưng Dịch kỳ, nếu không chuyến đi này đến đảo Miết Nguyên chính xác có hơi miễn cưỡng.
Tuy rằng có một cường giả Hóa Tinh kỳ đã tung hoành khắp Vân Xuyên như Diệp Thiên Mi đi cùng, hi vọng cũng giúp mình trên đường đi không cần lo lắng đến tính mạng, nhưng chuyến đi này làm sao có thể so sánh với Vân Xuyên, chỉ từ những tin tức vừa lấy được từ đảo Miết Nguyên cho thấy tại đây có chủng tộc đa dạng, rồng rắn lẫn lộn, biến cố cũng xảy ra rất nhiều. Dù sao Diệp Thiên Mi chỉ là đồng ý việc đưa hắn đến đảo, nàng còn có nhiệm vụ của liên minh, không thể lúc nào cũng ở gần hắn.
Liễu Minh bước vào Tu Tiên giới hơn mười năm, sớm đã rõ ràng mọi việc nhất thiết phải dựa vào chính mình. Năm đó sự việc mấy đại Hóa Tinh cường giả đóng cửa sớm Bí Cảnh vẫn như ngày hôm qua rõ ràng trước mắt hắn. Đối với những cường giả này, việc đã ước định cũng có thể lật lọng nói chi là việc chưa từng hứa hẹn.
Trên mặt Liễu Minh thay đổi một lúc rồi bắt đầu cân nhắc đến việc tên luyện khí tông sư của Tinh Hỏa tộc tổ chức đấu giá Linh khí. Nghĩ đến kiện trung phẩm Linh Khí Trấn Hồn Tỏa, một kiện cực kỳ hiếm thấy phòng ngự Tinh Thần lực, lại có hiệu quả khắc chế việc đoạt xá, giá trị quả thật rất lớn, nếu là Hóa Tinh kỳ nhìn thấy cũng phải đỏ mắt. Nếu là đấu giá, tự nhiên sẽ thuộc về người trả giá cao. Tuy rằng mình cũng có tích góp một ít Linh Thạch nhưng nếu là so sánh với những đại gia tộc và các thế lực khác thì như là nghé con gặp trâu mộng, không đáng nhắc tới. Cũng may là tại Bí Cảnh trong Trấn Yêu Tháp, hắn lại đạt được một giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy, theo như lời tên Đại sư tại Huyền Kinh Vạn Luyện Các là một bảo vât cực kỳ quý giá, dùng để đổi một lượng lớn linh thạch chắc không thành vấn đề.
Nếu như thật sự không được, hắn cũng có thể cân nhắc đến việc đem tấm Hoàng Cân lực sĩ bí phù thậm chí cái trứng Thánh Thú lôi thuộc tính biến dị đi bán. Nhưng mà nếu làm như thế chỉ sợ sẽ gây ra không ít mạo hiểm. Dù sao hai thứ bảo vật này đều là đến từ tay một tên Hải Tộc Hóa Tinh cường giả, chắc cũng không phải là vật vô danh. Mà trên Miết Nguyên Đảo lại có Hải tộc chiếm giữ, Liễu Minh cũng không muốn người khác quá chú ý đến hắn, nên tự nhiên phải cân nhắc chu toàn mọi thứ mới được.
Một lúc sau, hắn mới than nhẹ một tiếng rồi nhắm hai mắt, bắt đầu lặng lẽ tu luyện.
Nháy mắt trôi qua đã hơn mười ngày.
Trong thời gian này, tiểu nha đầu Càn Như Bình thường xuyên ghé qua chỗ Liễu Minh. Đối với sự việc ra biển, Liễu Minh cũng không có ý giấu giếm, chẳng qua là dặn dò nàng không được truyền việc này ra ngoài. Hắn còn giảng giải sơ qua về sự tình Vân Xuyên Đại Lục và ngoài biển cho nàng. Những điều này khiến cho tiểu nha đầu kinh ngạc và hưng phấn nhưng lại lo lắng cho sự an nguy của Liễu Minh.
Còn hắn thì cảm giác có chút dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại ấm áp vài phần. Cảm giác được người khác quan tâm, hắn quả thật lâu rồi không được trải nghiệm. Còn Hồ Xuân Nương, nàng cũng có ghé qua một lần cùng hắn nói chuyện vài câu, tiện thể hắn cũng hỏi nàng một ít tin tức về phụ cận phường thị. Thời gian ở tại đây, Liễu Minh thân là khách nên hắn cư xử cũng rất trung thực, ngoại trừ một lần đến phường thị mua sắm một ít tài liệu, thì hắn đều ở trong phòng tu luyện.