Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ma Thiên Ký

Chương 326: Ngưng Dịch trung kỳ

Tác giả: Vong Ngữ
Chọn tập

Dịch giả: mạc trần

Biên: nila32

“Kỳ thật thực lực của Cao Trùng cũng không tính là yếu, chẳng qua so với nhân vật như Trương Tú Nương tất nhiên vẫn còn thua kém một chút. Đáng tiếc lúc này đây chư tông tuyển chọn Lục tử, đối với thực lực mạnh như thế nào cũng không đánh giá quá cao, chủ yếu là lấy tiềm lực tư chất làm điều kiện chủ yếu, tối thiểu phải có tỷ lệ tương đối tiến giai Hóa Tinh Kỳ mới có thể xem như có giá trị để được bồi dưỡng. Giả như chúng ta lúc trước có đề cử Liễu sư đệ, với tư chất của hắn thì trước sau cũng bị thượng tầng của liên minh Vân Xuyên bỏ qua mà thôi.” Hoàng sư huynh trầm ngâm thoáng một chút rồi liền lắc đầu nói.

“Chưởng môn sư huynh, ngươi cảm thấy Liễu sư đệ thật không có khả năng tiến giai Hóa Tinh Kỳ sao?” Lâm Thải Vũ nhìn nhìn đỉnh núi cách đó không xa, bỗng nhiên hỏi lại một câu.

“Lâm sư muội, vậy ngươi cảm thấy thế nào?” Man Quỷ Tông Chưởng môn, không có trực tiếp trả lời, phản hỏi một câu.

“Khanh khách, lời này coi như ta không nói qua đi. Nếu như biết dị tượng nơi đây là do việc tu luyện công pháp của Liễu sư đệ dẫn đến thì tiểu muội cũng liền có thể giải thích nghi hoặc rồi. Mặc kệ Liễu sư đệ cuối cùng có thể đi đến một bước kia hay không, với thực lực kinh người của hắn chỉ cần có thể tiến giai Ngưng Dịch trung kỳ, ta tin tưởng một gã Ngưng Dịch hậu kỳ bình thường, hơn phân nửa cũng không thể đánh bại được vị sư đệ này. Điều này đối với bổn tông mà nói, tự nhiên vẫn là một tin tức tốt. Tiểu muội cùng Lôi sư huynh còn có một số việc cần thương lượng một chút, phải cáo từ một bước rồi.” Lâm Thải Vũ khẽ cười một tiếng rồi cùng với đại hán họ Lôi cáo từ rời đi.

Chưởng môn Man Quỷ Tông nhìn theo hai thân ảnh đi xa dần, lông mày lại có chút nhăn lại.

“Nhìn bộ dạng Lâm sư muội và Lôi sư huynh ngại ngùng như vậy, nói không chừng không bao lâu nữa, chúng ta có thể nghe được tin hỷ của hai người rồi.” Hoàng sư huynh lại nở nụ cười.

“A, quan hệ của hai người Hoàng Lâm sư muội cùng Lôi hệ đã khôi phục như thường rồi sao?” Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy, thần sắc khẽ động mà hỏi.

“Tình hình cụ thể, ta cũng không rõ lắm. Bất quá hai người bọn hắn sau khi cùng nhau kề vai sát cánh trải qua trận chiến Hải tộc, dường như đã sớm cởi bỏ khúc mắc năm đó rồi.” Hoàng sư huynh rung đùi đắc ý nói.

“Thì ra là thế! Năm đó Lôi sư đệ cùng Lâm sư muội giống như một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, chỉ là bởi vì một điểm nhỏ hiểu lầm, mới riêng phần mình độc thân đến bây giờ. Hôm nay nếu thật có thể gương vỡ lại lành cũng là một sự kiện thật đáng mừng.” Chưởng môn của Man Quỷ Tông vân vê chòm râu, có chút giật mình nói.

Lão giả áo đen cũng liên tục gật đầu xưng “Vâng”.

Hai người hàn huyên thêm vài câu nữa rồi cũng bay lên không, thoáng chốc đã rời khỏi nơi đây. Cùng một thời gian, Liễu Minh tại trong huyệt Âm khí chi đem từ trên trời giáng xuống một cỗ hắc khí thu nhập thể nội rồi từ từ mở mắt ra, trên mặt tràn đầy biểu lộ đầy cảm xúc cuồng hỉ. Hắn đứng dậy, hai tay nhẹ nhàng nắm chặt, lại lập tức truyền ra hai tiếng không khí chính là làm nổ đùng thanh âm, lúc này toàn thân cốt cách đều truyền ra một hồi pháo giống như âm thanh giòn vang. Sau khi phục dụng đầu lâu Huyết Hổ ngâm chế trong linh dịch, hắn đã thình lình tu thành tầng thứ nhất của Long Hổ Minh Ngục Công.

Liễu Minh giờ phút này tu vi cũng không phải là như Man Quỷ Tông Chưởng môn tưởng tượng là cách Ngưng Dịch trung kỳ còn cách một đoạn, mà là đang tu thành Long Hổ Minh Ngục Công tầng thứ nhất đồng thời, liền nước chảy thành sông giống như tiến cấp trung kỳ, hơn nữa còn không hề đụng phải bình cảnh mà các Linh Sư khác đã đề cập tới. Điều này làm cho hắn có chút ngoài ý muốn, lại có chút ít giật mình.

Long Hổ Minh Ngục Công không hổ là công pháp dòng chính Thái Thanh tại đại lục Trung Thiên, vậy mà có thể cho hắn không để ý đến tu luyện bình cảnh, đơn giản cẫn có thể liền tiến cấp tới trong thời hạn cảnh giới như vậy. Nếu không, dựa vào tư chất ba Linh Mạch của hắn, đổi sang tu luyện một công pháp khác chưa biết chừng cả đời này cứ bị vây mãi ở Ngưng Dịch sơ kỳ cũng không biết chừng. Xem ra Thái Thanh Môn này ở Trung Thiên Đại Lục nếu không là đại tông thì cũng không dễ dàng có thể tùy tiện xuất ra một quyển công pháp, có thể huyền diệu đến loại trình độ này. Không biết khi hắn tu luyện xong tầng thứ hai Long Hổ Minh Ngục Công, còn có thể dễ dàng đột phá bình cảnh hậu kỳ như vậy hay không?

Liễu Minh trong nội tâm một phen sợ hãi và thán phục, nhưng lại không biết nguyên nhân khiến hắn tiến giai một cách thuận lợi như vậy ngoại trừ Long Hổ Minh Ngục Công này cho dù ở Trung Thiên Đại Lục cũng coi như một pháp môn tu luyện thượng thừa còn do thân thể của hắn lúc trước bị tên kia đoạt xá lại mượn nhờ Hóa Tinh Kỳ Xích Giao tinh hoa, dùng một loại bí thuật Nhân tộc hiếm thấy để cải tạo một phen. Dù sao tên đoạt xá kia cũng có ý định đem thân thể Liễu Minh làm thành thân thể của mình để dùng, tất nhiên hắn cũng sẽ không để cho thân thể này có tư chất quá kém như vậy.

Mặc dù lúc trước hắn chỉ là vội vàng cải tạo một phen, nhưng lại để cho Liễu Minh bên ngoài thoạt nhìn là ba Linh Mạch, trên thực tế không cân nhắc đến nhân tố thiên phú nhất tâm nhị dụng ngoại hạng mà nói, đã không thua gì so với một tu luyện giả sáu Linh Mạch rồi. Hơn nữa loại công pháp này lúc đầu cũng chưa nhìn ra quá nhiều biến hóa nhưng càng về sau mà nói, mới có thể chính thức triển khai ra hiệu quả. Loại công pháp này mượn nhờ ngoại lực để cải tạo tư chất tu luyện. Bí thuật Nhân tộc tuy rằng cũng có vài loại, nhưng không có chỗ nào mà không phải là điều kiện hạn chế thập phần hà khắc, di chứng thật lớn, sử dụng phụ trợ ngoại vật cũng đều là Linh dược trên đời khó tìm, căn bản không cách nào cùng người đoạt xá sử dụng bí thuật có thể so sánh được

Tự nhiên Liễu Minh không rõ ràng lắm tất cả mọi việc, nhưng vẫn có thể cảm ứng rõ ràng được thân thể chính mình so với thời hạn cảnh giới ban đầu lại có phiên thiên địa phúc biến hóa. Ánh mắt của hắn quét xuống vùng phụ, một tay liền vung ra một trảo nhắm đến một khối màu đen nham thạch cách đó không xa

“Oanh” một tiếng.

Mấy nham thạch màu đen liền bạo liệt mà nổ mạnh biến thành một đống đá vụn. Đuôi lông mày Liễu Minh nhảy dựng, một tay năm ngón tay hợp lại, rồi đến vài chục trượng bên ngoài thạch bích, nhẹ nhàng vỗ lên.

“Phốc” một tiếng.

Một cái thủ ấn thật sâu, đao khắc rất rõ ràng xuất hiện ở trên thạch bích. Liễu Minh đưa bàn tay về sau, trên thạch bích liền thấy thủ ấn chợt bộc phát ra một cỗ lực vô hình chấn động. Khắp cả thạch bích liền xuất hiện một tiếng trầm đục, toàn bộ biến thành màu trắng bột phấn rồi dần tróc ra rơi xuống. Liễu Minh gặp tình hình này, trên mặt tất cả đều là biểu lộ sự hài lòng. Thân thể của hắn bây giờ rất cường đại, dù là Luyện thể sĩ hậu kỳ thật sự chỉ sợ cũng theo không kịp. Trong đó đại bộ phận là bản thân hiệu quả của Long Hổ Minh Ngục Công, một bộ phần khác là nhờ Minh Cốt Quyết bổ sung thêm Luyện thể để tăng thêm hiệu quả. Hiện tại Pháp lực của hắn càng thêm thâm hậu, càng có thể cảm nhận được chỗ tốt kinh người mà Minh Cốt Quyết mang lại. Điều này làm cho Liễu Minh mỗi khi nghĩ đến việc thiếu mất phần sau của công pháp, tự nhiên càng cảm thấy tiếc nuối.

Nếu không dùng Minh Cốt Quyết mang lại Luyện thể làm gì có thể gia tăng hiệu quả được như thế. Nếu có thể tu luyện xong toàn bộ, dù hắn chỉ tu luyện một môn công pháp bình thường, cũng đơn giản có thể trở thành một tu sĩ pháp thể kiêm tu trong truyền thuyết, hơn nữa theo tu vi cảnh giới càng ngày càng cao, Luyện thể lại càng thêm kinh người. Tuy rằng trong nội tâm Liễu Minh thập phần tiếc hận, nhưng hắn rất nhanh chóng thu tâm thần vào đem việc này để sau, một lần nữa ngồi xếp bằng trên mặt đất, một tay bấm niệm pháp quyết, liền đem tâm thần đắm chìm đến bên trong Thần Thức Hải. Chỉ thấy ở bên trong Thần Thức Hải, Hồn Thiên Bia hai màu trắng đen vẫn đang lẳng lặng lơ lửng tại đó. Chẳng qua, đồ án đồng hồ cát màu vàng ở mặt ngoài đã thình lình xuất hiện một ít biến hóa. Số cát bên trong giờ phút này đã rơi xuống tạo thành một khối cát sỏi mỏng màu bạc.

Liễu Minh gặp tình hình này, không khỏi thở dài một hơi. Vấn đề đồng hồ cát màu vàng theo thời gian trôi qua từ từ rơi xuống màu bạc cát kia, hắn trước đây đã phát hiện vấn đề này rồi. Nếu hắn không có đoán sai, thời điểm lượng cát sỏi phía trên rơi hết, chính là lúc hắn tiến vào không gian thần bí kia rồi bị rút lấy Pháp lực. Dù sao hắn đã phát hiện, tốc độ cát rơi vô cùng chậm chạp nhưng rất cố định, dựa theo lượng cát sỏi mà tính toán tốc độ và thời gian, đoán chừng phải mất ít là sáu bảy năm nữa may ra mới có thể làm cho lượng cát sỏi này rơi hết. Dù sao việc này so với sự tính toán trước kia của hắn là tương đồng, thời gian tiếp theo bị rút lấy Pháp lực cũng là không sai biệt lắm. Cũng may, hắn hiện tại vừa mới thành công tiến giai trung kỳ, pháp lực trong thời gian ngắn cũng không cần quá lo chưa đủ thần sắc. Liễu Minh thần niệm khẽ động, Thần trong thức hải đôi chỗ hắc quang lóe lên, một quyển điển tịch dày đặc màu đen lúc này lăng không hiển hiện ra, rồi từng tờ một từ từ lật qua lật lại.

Đúng là bản Long Hổ Minh Ngục Công!

Lúc này Hắn đang lật xem tầng thứ hai pháp quyết, lúc trước tuy rằng cũng đã từng xem qua, nhưng bao giờ tu luyện cụ thể nên xem như không chính thức tìm hiểu qua. Chỉ có điều ấn tượng rằng tầng thứ hai so với tầng thứ nhất tựa hồ khó khăn hơn nhiều. Nội việc tìm hiểu thấu triệt phương pháp tu luyện thôi cũng đã tốn không ít thời gian.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sau nửa canh giờ, điển tịch màu đen trong Thần Thức hải mới lóe lên rồi biến mất tán loạn. Liễu Minh đem tâm thần từ bên trong Thần Thức Hải mà rút ra, đồng thời đứng lên chau mày suy nghĩ.

“Sau này tu luyện tầng thứ hai của Long Hổ Minh Ngục Công, nhất định phải mượn nhờ ngoại lực trường kỳ để rèn thể, mới có thể tu luyện thành công. Xem ra không cách nào hoàn toàn mượn nhờ phục dụng đan dược hay Linh vật để đề thăng tu vi được nữa rồi, nhất định phải tu luyện từng bước một cách chậm rãi.” Liễu Minh lẩm bẩm nói.

Tuy vậy, hắn không hề lộ ra thần sắc thất vọng.

Nếu không phải bong bóng khí thần bí kia có được năng lực chiết xuất Pháp lực quỷ dị, dù là có số lượng Linh dược gia tăng Pháp lực nhiều hơn đặt ở trước mặt, chỉ sợ họ Liễu cũng chẳng dám phục dụng dù chỉ một chút. Hắn hiện tại mượn nhờ đan dược chi lực, làm cho mình trong thời gian không đến mười năm trở thành một tên Ngưng Dịch trung kỳ Linh Sư, cũng đã xem như đạt được thiên đại cơ duyên rồi. Nếu đổi lại là một gã có tư chất ba Linh Mạch giống hắn, hiện tại có thể trở thành một vị Linh Đồ trung kỳ hay không cũng khó mà nói trước được. Cho nên Liễu Minh xem xét vấn đề này cũng không quá lo lắng được mất cái gì. Huống hồ hắn lần này tu luyện dài hơn một chút, bù trừ lẫn nhau. Hóa ra cảnh giới bỗng nhiên lại tăng lên một ít. Quả thật cố gắng rèn luyện một chút tu vi cũng có chỗ tốt thật lớn lao. Mặc dù Pháp lực tinh thuần của hắn không phải tu luyện giả bình thường có thể so sánh được. Nhưng phương diện khác vẫn so với việc trải qua hơn mười thậm chí trên trăm năm tu luyện mới có thể có ngang nhau cảnh giới tu luyện giả mà nói, thì căn cơ vẫn là quá yếu một chút.

Liễu Minh như thế tự suy nghĩ lấy, đối với việc mình phải đi theo con đường tu luyện sau này cũng đại khái đã có chủ ý rồi. Lúc này hắn không do dự nữa mà đứng dậy, chạy ra cửa mà đi luôn. Một khắc sau, Liễu Minh về tới bên trong Cửu Anh Sơn, đi trước thấy Khuê Như Tuyền một mặt, liền lặng yên phản hồi đến động phủ mình, thu dọn một chút đồ đạc rồi liền vô thanh vô tức lần nữa lại xuất khỏi Man Quỷ Tông. Mấy ngày sau đó, sự tình Liễu Minh vậy mà có thể tiến cấp tới Ngưng Dịch trung kỳ, lại được đệ tử từ Cửu Anh Sơn truyền ra.

Việc này tự nhiên đưa tới một hồi oanh động không nhỏ trong khắp Man Quỷ Tông.

Bất quá có quan hệ Liễu Minh bởi vì khi quá độ phục dụng một ít Linh dược, dẫn đến căn cơ bất ổn, nên lập tức rời khỏi tông môn để tìm cách giải quyết. Do vậy tin tức cũng từ bên trong Cửu Anh Sơn truyền ra.

Cái này tự nhiên lại để cho không ít người có chút ít bừng tỉnh đại ngộ rồi!

Mặc dù bất quá như thế, Liễu Minh cũng có thể trong thời gian ngắn như vậy vẫn từ từ tiến giai Ngưng Dịch sơ kỳ đến trung kỳ, Nhưng như vậy lại dễ đưa tới không ít sự hứng thú của các Linh Sư khác trong tông. Nếu không phải Liễu Minh sớm đã đi ra tông môn, chỉ sợ rằng không ít người sẽ đến thăm và tìm hiểu tin tức có liên quan đến hắn một phen.

Chọn tập
Bình luận