Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Ma Thiên Ký

Chương 1090: Hư Linh

Tác giả: Vong Ngữ
Chọn tập

Dịch giả: Khói

Cùng với sóng âm quỷ dị liên tục phát ra từ tên U tộc bán trùng, ở phía dưới, trong cơ thể đám Xích Quỷ không ngừng tỏa ra càng nhiều sương mù màu xám, đây chính là hiện tượng Hư quỷ phụ thân.

Bất quá đám Hư Quỷ bị buộc phải hiện thân này tu vi cũng không cao, phần lớn là Ngưng Dịch Kỳ, tối đa cũng chỉ là Hóa Tinh kỳ mà thôi.

Đám Hư Quỷ này có hình thể rất là khác thường, chúng hóa thành từng cái hôi sắc ảnh tử* cùng từng trận tiếng kêu gào chói tai ầm ầm trốn chạy về bốn phương tám hướng xung quanh.

* Hôi sắc ảnh tử: Thân ảnh mờ nhạt màu xám tro

Lúc này, U tộc mặt hổ đứng bên cạnh Bích Viêm tiến lên trước một bước, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng hổ gầm, trên người hắn toát ra hàng loạt đám quang hà màu vàng, tiếp theo từ trong lỗ mũi phun ra vô số bong bóng khí trong suốt to khoảng chừng nắm tay bao phủ lấy đám Hư Quỷ đang chạy trốn.

Những cái bong bóng khí trong suốt này nhìn thì nhẹ như không khí nhưng mà tốc độ lại cực nhanh, chỉ mới mất thời gian hai ba cái hô hấp liền khóa chặt lấy đám Hư Quỷ đã sớm trốn cách xa hơn trăm trượng.

Đám Hư Quỷ bị bong bóng khí bao vây lại liền gầm rú liên tục, trên thân thể hiện lên hào quang màu xám loạn động, chúng tránh lên tránh xuống chỉ muốn đột phá lao ra khỏi bong bóng khí.

Bất quá những cử động này đều là phí công, bong bóng khí trong suốt tựa hồ chính là khắc tinh của Hư Quỷ nhất tộc, chúng gắt gao dính chặt lên người hôi ảnh, mặc cho bọn hắn giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi.

Hơn nữa bong bóng khí đang nhanh chóng thôn phệ những hôi quang quấn quanh thân đám Hư Quỷ.

Những bong bóng khí trong suốt này không những có thể vây khốn đám Hư Quỷ lại còn có thể thôn phệ Pháp lực trong cơ thể chúng.

Gặp tình cảnh này, trên mặt những Hư Quỷ may mắn không bị bắt liền lộ ra vẻ hoảng sợ, chúng tranh giành nhau phi độn về phía xa, trong nháy mắt đã nhào tới trước màn hào quang màu trắng.

Lúc này Liễu Minh, lão giả áo bào xanh, thanh niên đeo kiếm, nam tử mày xếch đang đứng ở bốn vị trí pháp trận, trong tay họ đồng thời bấm niệm pháp quyết, màn hào quang màu trắng đột nhiên quang mang đại phóng.

Đám Hư Quỷ vừa nhào tới liền va chạm vào bạch quang lập tức phát ra từng âm thanh “Chi chi” tiếp theo là liên tiếp là những tiếng kêu gào thê thảm vang lên, tro khí bên ngoài thân bọn chúng dường như đang bốc hơi, thân hình cũng đang nhỏ đi trông thấy.

Thấy kết quả như vậy, ba người kia đều mừng rỡ vô cùng.

Có vẻ như Bích Viêm vì lần hành động này đã chuẩn bị khá đầy đủ, bất luận là bố trí trận pháp hay vẫn là mời những U tộc khác thi triển thần thông thiên phú, tất cả đều gắt gao khắc chế Hư Quỷ nhất tộc dị thường giảo hoạt này.

Từ tình hình bây giờ có thể thấy tất cả đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp.

Nhưng riêng Liễu Minh lại nhướng mày, dù nhìn thấy tình thế trước mắt có vẻ tốt đẹp nhưng chẳng biết tại sao hắn luôn có cảm giác tâm thần không yên.

Tình hình diễn ra như vậy nhưng bốn người vẫn đứng nguyên một chỗ, cũng không có động thủ công kích những Hư Quỷ đang điên cuồng phi độn, chẳng qua là không ngừng đánh ra pháp quyết chui vào bên trong màn hào quang màu trắng để duy trì uy năng của màn hào quang, không cho bất luận một đầu Hư Quỷ nào chạy thoát.

Đây cũng chính là chiến thuật của Bích Viêm đã quyết định trước đó.

Trước lúc Hư Quỷ Tộc trưởng hiện thân, bốn người bọn họ chỉ cần phụ trợ phòng thủ là được.

Tiếp theo U tộc mặt hổ liên tục phun ra những làn sóng bong bóng khí trong suốt rậm rạp chằng chịt, rất nhanh liền quấn lấy tất cả Hư Quỷ bị buộc phải xuất hiện lúc nãy.

Những bong bóng khí trong suốt trôi nổi đầy trời không ngừng thôn phệ pháp lực của đám Hư Quỷ đang bị bao bọc ở bên trong nó, dần dần những bong bóng khí dường như to lên, hơn nữa chúng còn hợp lại với nhau tạo thành một cái lại một cái bong bóng khí lớn hơn, mà Hư Quỷ bên trong thì giống như hổ phách giữa bầy côn trùng, thời gian trôi qua vẫn bất động tại chỗ.

Khi hôi quang bao quanh thân thể lũ Hư quỷ dần tan hết, lần đầu tiên đám người Liễu Minh mới thấy rõ ngoại hình Hư Quỷ nhất tộc.

Chỉ thấy những Quỷ vật này mỗi một con có lẽ chỉ cao hơn một xích*, chẳng qua là trên mặt chúng có nếp nhăn thoạt nhìn thật dữ tợn, có vẻ rất đáng sợ, tứ chi dài nhỏ, bên ngoài thân thể thì mọc ra lông đen ngắn ngủn, trông chúng giống tiểu quỷ bình thường.

* Xích: = 1/3 mét

Cũng không lâu lắm, liền có hơn mấy chục cái bong bóng khí to hơn một trượng đang lơ lửng giữa không trung, bên trong mỗi cái bong bóng khí đều vây khốn tất cả Hư Quỷ lớn nhỏ, có thể thấy chúng vẫn còn có thể nhúc nhích nhưng thoạt nhìn lại như là vật chết có vẻ vô cùng quỷ dị.

Lúc này đây khí sắc trên mặt U tộc mặt hổ đã trở nên trắng xám vô cùng, hiển nhiên để thi triển loại thần thông quỷ dị này hắn đã phải hao tổn một lượng lớn nguyên khí.

Hắn hít sâu một hơi rồi vung tay lên, trong tay áo bắn ra một chùm hoàng mang tinh mịn, chúng bay về phía mấy chục cái bong bóng khí giữa không trung rồi chui vào bên trong từng cái.

“BA~” “BA~” những tiếng vang liên tiếp truyền đến!

Mấy chục cái bong bóng khí nhao nhao tan vỡ, bên trong nó là những thi thể Hư Quỷ không thể động đậy lúc trước dĩ nhiên cũng liền vỡ vụn tan theo gió rồi biến mất.

Trên mặt đất, hàng trăm Xích Quỷ từ trong kiến trúc chạy ra lúc nãy nhìn thấy tình hình trước mắt nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm.

Những tên Xích Quỷ đã từng bị phụ thân đã khôi phục lại bình thường nhưng nguyên một đám mặt cũng như màu đất.

U tộc bán trùng được Bích Viêm ra hiệu dừng lại bất quá hắn vẫn còn phát ra thêm chút âm thanh quỷ dị “hiiihi…i-it…”, nhưng mà Xích Quỷ ở phía dưới nguyên một đám mặt đầy thống khổ lại cũng không có bức ra thêm những Hư Quỷ khác.

Giữa không trung Bích Viêm đang lăng không đứng, ánh mắt hắn liếc nhìn bộ lạc Quỷ Tộc ở phía dưới, sắc mặt tỏ ra vô cùng âm trầm.

U tộc bán trùng sau khi phát ra một hồi âm thanh hiiihi…i-it… cũng liền ngừng lại.

“Hư Quỷ đều đã bị đánh chết?” U tộc bán trùng cảm thấy khó hiểu liền hỏi Bích Viêm.

“Không biết, bị đánh chết đều là một ít Hư Quỷ bình thường, Hư Linh vẫn chưa hiện thân.” Bích Viêm lắc đầu trả lời.

“Có thể hay không Hư Linh kia đã sớm nhận ra lúc trước chúng ta vây quanh nơi đây liền bỏ trốn mất dạng rồi?” U tộc bán trùng nhướng mày.

Bích Viêm nghe vậy biến sắc liền quay đầu nhìn về lão giả tóc bạc đang đứng ở bên cạnh.

“Tuyệt đối không xảy ra khả năng này, xung quanh Xích Quỷ bộ lạc ta đã bày ra trận pháp chuyên môn cảm ứng Hư Quỷ nhất tộc, Hư Quỷ Chân Đan cảnh dù có che giấu pháp lực bản thân bằng bất cứ cách nào đều không thể trốn thoát khỏi trận pháp dò xét” Lão giả tóc bạc trầm giọng giải thích.

Bích Viêm khẽ gật đầu, lão giả tóc bạc này bên trong U Thủy Quân trứ danh Trận Pháp đại sư, hắn đã khẳng định như vậy thì chắc chắn Hư Linh kia vẫn còn bên trong bộ lạc Quỷ tộc này.

Sau đó hắn lại suy nghĩ một chút rồi thân hình khẽ động bay xuống phía dưới, đám người lão già tóc bạc cùng bán trùng U tộc cũng bám theo bay xuống.

Ở phía dưới, vài tên Xích Quỷ Hóa Tinh Kỳ cầm đầu bộ lạc thấy U tộc bán trùng dừng lại âm thanh hiiihi…i-it…, trên mặt chúng vẻ thống khổ rút cuộc lắng xuống nhưng cũng không khỏi trợn trừng mắt với mấy tên U tộc trước mặt này.

Bất quá thực lực song phương chênh lệch thật sự quá lớn, bọn hắn cũng chỉ có thể làm như thế mà thôi.

Đúng vào lúc này, một đàn Xích Quỷ ở phía dưới chợt truyền ra một hồi bạo động, tiếp theo chúng tách ra một con đường, một tên Xích Quỷ dáng người hơi còng từ đó đi ra.

“Chư vị đại nhân U tộc, tại hạ là Tộc trưởng bộ lạc này, đa tạ chư vị đại nhân giúp tộc nhân của chúng ta trục xuất Dị tộc ra khỏi cơ thể.” Quỷ vật lưng còng thi lễ với đám người Bích Viêm rồi phát ra thanh âm có chút già nua.

“Chúng ta cũng không có ý định quấy nhiễu cuộc sống của các ngươi, bất quá chúng ta đuổi bắt một đám hư tộc dư nghiệt, bọn hắn tiềm nhập vào bên trong bộ lạc của các ngươi, đến đường cùng chúng ta cũng chỉ có thể hành sự như vậy.” Bích Viêm thản nhiên đáp lại.

“Thì ra là thế… không biết đại nhân còn cần chúng ta phối hợp thêm việc gì nữa không?” Tộc trưởng Xích Quỷ nghe vậy liền có chút giật mình rồi cười lớn nói.

Vừa rồi U tộc bán trùng phát ra sóng âm rõ ràng khiến cho bộ lạc Xích Quỷ bị tổn hại rất lớn, bất quá đối mặt với một đám Chân Đan U tộc, vị Tộc trưởng Xích Quỷ này cũng không dám tỏ vẻ bất mãn.

“Phối hợp? Hắc hắc, rất đơn giản, bây giờ còn có một đầu Hư Quỷ chưa bị phát hiện, cho nên chúng ta chỉ có thể đắc tội một lần nữa rồi.” Bích Viêm cười cười một tiếng sau đó lập tức nhìn sang U tộc bán trùng một cái.

U tộc bán trùng cười ha ha, lập tức mở miệng, một cỗ sóng âm so với lần trước phải cường đại gấp mấy lần tràn trề bay ra, chúng nhanh chóng tràn ngập bốn phương tám hướng lập tức bao phủ toàn bộ Xích Quỷ xung quanh lại.

Hư không rõ ràng nổi lên tầng tầng gợn sóng, phát ra từng tràng âm thanh như tiếng đánh trống ông ông vang dội.

“Không… Đại nhân!”

Tộc trưởng Xích Quỷ cực kỳ hoảng sợ, bất quá sau một khắc sóng âm cường hãn cũng bao trùm lên hắn, trên mặt hắn cũng lập tức lộ ra thần sắc cực kỳ thống khổ.

Hắn mặc dù là Tộc trưởng bộ lạc này, bất quá tu vi chỉ là Giả Đan kỳ, làm sao có thể ngăn cản loại trấn hồn nhiếp phách Ma Âm này, lập tức hai tay hắn ôm lấy đầu, phát ra thanh âm đau đớn thảm thiết.

Những Xích Quỷ khác càng là không chịu nổi, bộ phận Xích Quỷ tu vi thấp thân thể trực tiếp phát ra một hồi rung động ken két ngay sau đó những tiếng “Phanh” “Phanh” vang lên liên tiếp, chúng ầm ầm tan vỡ hóa thành từng đợt huyết vũ cùng sương mù màu đen.

Trong nháy mắt, liền có vài chục tên Xích Quỷ cứ như vậy tan thành mây khói.

Ở phía trên thung lũng, những kiến trúc hình bầu dục của U quỷ tộc cũng chịu ảnh hưởng chấn động từ không gian, không ít cái ầm ầm sụp đổ, bụi mù nổi lên tứ phía.

Đối mặt thảm trạng này, bất kể là Bích Viêm hay những tên U tộc khác đều không lộ ra chút thần sắc thương cảm nào cả!

Thân thể Tộc trưởng Xích Quỷ dưới sự run rẩy kịch liệt, sâu bên trong đồng tử lóe lên một điểm hôi quang nhưng chỉ trong chốc lát liền biến mất vô tung.

“Vèo” một tiếng!

Một đạo hoàng mang chói mắt bỗng nhiên đâm tới ngực Tộc trưởng Xích Quỷ, đạo hoàng mang chính là một thanh trường kiếm màu vàng, đang cầm chuôi kiếm chính là tên U tộc mặt hổ.

Trường kiếm màu vàng xuyên qua ngực Tộc Trưởng Xích Quỷ giống như đâm rách một mảnh giấy mỏng manh, kiếm quang màu vàng chớp lóe liên hồi, thân thể tên tộc trưởng lập tức chia năm xẻ bảy.

Ngay tại lúc này, một đạo Hôi ảnh từ trong thân thể Tộc trưởng Xích Quỷ đang vỡ vụn tức thì lóe lên lao ra, nó liên tục chớp động vài cái liền xuất hiện ở bên ngoài cách đó hơn mười trượng.

“Hư Linh, ngươi quả nhiên vẫn còn ở đây!” Ánh mắt Bích Viêm lạnh như băng nhìn về phía thân ảnh màu xám vừa mới xuất hiện.

U tộc bán trùng chấm dứt phát ra tiếng Hi..i…iiii, trên mặt lộ ra thần sắc ngưng trọng, sau lưng đôi cánh lóe lên liền rơi xuống bên phải bóng xám, mặt khác trường kiếm màu vàng trong tay U tộc mặt hổ cũng run lên, thân hình chợt lóe liền xuất hiện ở bên trái thân ảnh màu xám.

Ba người mơ hồ tạo thành thế vây quanh thân ảnh màu xám, còn lão già tóc bạc tức thì đứng ở sau lưng Bích Viêm ánh mắt âm u nhìn về phía hôi ảnh cách đó không xa.

Bóng xám đối mặt ba người Bích Viêm nhưng lại không có vẻ sợ hãi tí nào cả, trong miệng hắn phát ra tiếng cười khặc khặc quái dị, tro khí trên người chậm rãi tản ra lộ ra thân hình bên trong.

Liễu Minh đang ở phía xa xa, trong mắt hắn cũng hiện lên một tia kinh ngạc bởi vì thân ảnh bên trong tro khí dĩ nhiên là một gã nam tử tráng niên nhìn có vẻ anh tuấn, dáng người thon dài, phong độ nhẹ nhàng, hoàn toàn bất đồng với những Hư Quỷ xấu xí lúc nãy.

Đây không phải là huyễn thuật, mà là hình thể chân thật!

Nam tử này thật sự là Hư Linh?

Liễu Minh nhìn về phía Bích Viêm, chỉ thấy sắc mặt hắn âm trầm cũng đang nhìn về phía nam tử kia, lãnh mang trong mắt lập loè nhưng cũng không có chút thần sắc nghi hoặc cùng khiếp sợ nào cả.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky