Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Trạch Thiên Ký

Quyển 1 – Chương 243-1: Hoàng Chỉ Tán (p1)

Tác giả: Miêu Nị
Chọn tập

Thu Sơn Quân tuyệt nhiên không ngờ còn đứng đầu bảng.

Trên bảng danh sách, xuất hiện Lương Tiếu Hiểu và Thất Gian, còn có rất nhiều người tu hành trẻ tuổi xem bia nhập Thông U ở trong Thiên Thư Lăng.

Điều làm cho người khác không tưởng được chính là, Từ Hữu Dung vắng mặt ở trong Bảng Điểm Kim, Trần Trường Sinh cũng vắng mặt. Người tu hành như Cẩu Hàn Thực và Đường Tam Thập Lục vẫn lưu lại ở bên trong, Thiên Thư Lăng dựa theo lệ thường năm rồi, Thiên Cơ Các sẽ không đưa ra phán xét trước tiên, nhưng Trần Trường Sinh đã ra Thiên Thư Lăng, Từ Hữu Dung cũng luôn luôn ở thế gian, vì sao bọn họ không có nhập bảng?

Thiên Cơ Các mỗi lần ban bảng đều sẽ kèm theo lời bình ngắn gọn, lần này đổi bảng, Thiên Cơ Các có lẽ đã nghĩ đến sẽ đưa tới thế gian rất nhiều ý kiến bàn luận, cuối cùng đối với hai người Từ Hữu Dung và Trần Trường Sinh không vào Bảng Điểm Kim cũng đã đưa ra lời giải thích, cho thấy đây là bởi vì Thiên Cơ Lão Nhân vô cùng chờ mong hành trình Chu Viên của hai người.

Đến tận đây, toàn bộ đại lục đều biết rằng Trần Trường Sinh và Từ Hữu Dung muốn vào Chu Viên.

Thanh Đằng Yến bắt đầu từ năm trước, hôn ước Trần Trường Sinh và Từ Hữu Dung truyền khắp toàn bộ thế giới, trong câu chuyện này tràn đầy các loại ân oán tình thù, thanh mai trúc mã, nghịch tập và chờ đợi, đều hỗn loạn, khó có thể nói, hiện tại, nhân vật nam nữ chính của câu chuyện rốt cục phải gặp nhau rồi ở trong Chu Viên, điều này hiển nhiên gây nên chú ý của vô số người.

Với tư cách là một nhân vật chính khác của câu chuyện, Thu Sơn Quân không có xuất hiện, nhưng sư đệ của hắn ở đây. Lương Tiếu Hiểu nhìn ánh mắt của Trần Trường Sinh trở nên lãnh đạm. Bởi vì thời gian ở Thiên Thư Lăng, Thất Gian có chút thay đổi đối với cảm nhận của Trần Trường Sinh, lúc này nghe tiếng nghị luận, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã lộ ra vẻ tức giận bất bình.

– Cho dù hắn còn có gặp gỡ bất ngờ ở trong Chu Viên, chẳng lẽ có thể chiếm vị trí đứng đầu ở trên Bảng Điểm Kim? Chẳng lẽ có thể đánh đồng cùng Thu Sơn Quân?

– Vì sao không thể? Tuy nói Thu Sơn Quân đã Tụ Tinh thành công, nhưng không nên quên, Thu Sơn Quân phải lớn hơn hắn bốn tuổi.

Trong những ý kiến bàn luận này cũng không có nói tới tên của Trần Trường Sinh, nhưng tất cả mọi người đều biết người nói đến là hắn.

Diệp Tiểu Liên đi theo sư tỷ đứng ở trong đám người, nhìn về phía trước bóng lưng của Trần Trường Sinh, không giống lúc trước, trong mắt chỉ có ghét cay ghét đắng và phẫn nộ, chỉ là có chút tò mò.

Trần Trường Sinh cảm nhận được ánh mắt bốn phía quăng tới, nhất là vẻ mặt của những nam nhân này rõ ràng có chút không tốt, cảm giác áp lực rất lớn, lại hơi cảm thấy ngơ ngẩn, trong trong mắt của thế nhân, hắn cùng với Từ Hữu Dung có thể là thanh mai trúc mã, có thể yêu hận tương giao, cũng chỉ có chính hắn rõ ràng tất cả điều này cũng không phải thật sự, hắn không biết bộ dạng Từ Hữu Dung dài ngắn thế nào, tin tưởng Từ Hữu Dung cũng không có bất kỳ ấn tượng đối với hắn.

Đi ra cửa nam kinh đô, đội ngũ ngừng lại một chút. Tân Giáo Sĩ đi xuống từ phía trước trong một chiếc xe do thiên mã kéo, đi đến trước người của Trần Trường Sinh.

Trần Trường Sinh có chút bất ngờ, hỏi:
– Chẳng lẽ là giáo chủ đại nhân dẫn đội?

Tân Giáo Sĩ lắc đầu nói:
– Lão đại nhân gần nhất thân thể có chút không tốt.

Trần Trường Sinh nhìn phía trước nhất của chiếc liễn xe kia, tò mò hỏi:
– Trong xe kia là vị đại nhân vật của quốc giáo nào?

Tân Giáo Sĩ nhìn hắn cười nói:
– Ta chính là đến xin mời ngài leo lên xe.

Trần Trường Sinh ngơ ngẩn, sau một lúc lâu mới tỉnh hồn lại, có chút không dám thừa nhận nói:
– Ngươi nói là… Lần này đi Chu Viên, do ta dẫn đội?

Tân Giáo Sĩ nghiêm nghị nói:
– Vâng, Giáo Hoàng đại nhân đều giao phó việc này cho ngài rồi.

Trần Trường Sinh nghĩ lúc trước những giáo sĩ Tông Tự Sở và Thiên Đạo Viện này, hình ảnh sư phụ đến thỉnh an vấn lễ, không nói gì, chính mình có lẽ là người cuối cùng biết đến.

Rời khỏi kinh đô, đi vào thành Vấn Thủy, hơn mười chiếc liễn xe lần lượt thông qua cửa thành, trên những liễn xe đều có kí hiệu của Ly Cung, mấy ngày trước giáo điện trong thành đã nhận được tin tức, đã an bài, quân coi giữ cửa thành nào dám kiểm tra, sớm liền mở cửa thành ra, con đường chính hai bên đã động nghẹt dân chúng nghe nói tiến đến vây xem.

– Ai là Trần Trường Sinh?

– Thần Quốc Thất Luật đến đây mấy người?

– Từ Phượng Hoàng trực tiếp đi từ Nam Khê Trai, sẽ không ở trong đội ngũ?

– Trần Trường Sinh ở đâu trong chiếc xe? Có phải là chiếc thứ nhất hay không? Ơ, ngươi nhìn một con thiên mã trắng như tuyết kìa…So với giường sa của nhà chúng ta không sai biệt lắm.

Dân chúng nhiệt tình bàn luận, chỉ trỏ đối với đội ngũ trong liễn xe đó, bầy thiên mã màu trắng thần kỳ xinh đẹp hiển nhiên là tiêu điểm tầm nhìn của mọi người. Khi mọi người biết Trần Trường Sinh ngay tại chiếc liễn xe đầu tiên liễn, càng vọt mạnh qua hướng về phía trước, trên đường phố lập tức trở nên ồn ào lăn lộn, thậm chí không ngừng nghe thấy có người lớn tiếng hô họ tên của hắn.

Một đạo sĩ thiếu niên đến từ trấn Tây Ninh, đọc toàn bộ kho kinh, đã lấy vị trí đứng đầu danh sách của Đại Triều Thí , ở trong Thiên Thư Lăng một ngày cố gắng hết sức nhìn thấy mười bảy bia trước lăng, trở thành viện trưởng của Quốc Giáo Học Viện.

Bất kể từ góc độ nào mà nhìn, đây đều là một đoạn huyền thoại, hắn chính là huyền thoại.

Vô số ánh mắt dừng ở trên chiếc xe kia, nóng rực vô cùng, phảng phất muốn cháy phá màn cửa sổ.

Mặc dù có kinh nghiệm dạo phố sau Đại Triều Thí ở kinh đô, Trần Trường Sinh vẫn còn có chút không quen với loại đãi ngộ này, chỉ cảm thấy gương mặt nóng bỏng vô cùng.

Nhưng thật ra Chiết Tụ ngồi ở đối diện hắn, vẫn như cũ mặt không chút thay đổi, không chút nào bị ảnh hưởng của âm thành ngoài xe truyền đến và ánh mắt cực nóng đó.

Đội ngũ tiến trực tiếp đi giáo điện của thành Vấn Thủy về phía Chu Viên, đều có Tân Giáo Sĩ dẫn theo giáo sĩ cấp dưới đi xử lý tất cả công việc cụ thể, Trần Trường Sinh viện trưởng của Quốc Giáo Học Viện này, danh nghĩa là người dẫn đội chuyến này, lại đâu có cần phải đi làm việc này, thay lời mà nói, hắn cùng ý nghĩa môn thần dán trên cửa phòng tương tự.

Giáo điện đã chuẩn bị trước xong gian phòng, người tu hành của các học viện tông phái luân phiên vào ở, Ly Sơn Kiếm Tông mấy năm nay gần đây danh tiếng vang dội quá mức, Thất Gian và Lương Tiếu Hiểu tiến vào Đông Viện, hai thiếu nữ của Thánh Nữ Phong ở cách vách bọn hắn, Trần Trường Sinh hiển nhiên ở nơi tốt nhất, giáo chủ của thành Vấn Thủy nhiệt tình mời hắn vào chủ điện, Chiết Tụ cũng thành thật không khách khí đi theo.

Sau khi tẩy trừ sửa sang đơn giản, còn chưa tới kịp nghỉ ngơi, liền có giáo sĩ báo lại, nói có người đến viếng thăm Trần viện trưởng.

Trần Trường Sinh giật mình, đoán được người đến là ai, khẩn trương thay đổi xiêm y sạch sẽ trên người, đi đến trước điện.

Một gã nam nhân bộ dáng quản sự đứng ở trước điện, chỉ thấy người này ăn mặc giản dị, bên hông buộc lên một khối ngọc nhưng tuyệt không phải vật tầm thường.

Chọn tập
Bình luận