Editor: Bến
Nghe được những lời này của Nhị hoàng tử Đại Tây Châu, bốn phía đài cao an tĩnh trong nháy mắt, sau đó trở nên xôn xao.
Tiểu Đức nhìn thân ảnh của hắn, đôi mắt lạnh xuống, hai gã cường giả Yêu tộc khác liếc mắt nhìn nhau, thấy được sự khiếp sợ trong mắt của nhau.
Hiên Viên Phá mở rộng miệng, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Chỉ có tên thanh niên đội nón lá kia vẫn lẳng lặng đứng tại nguyên chỗ, khẽ cúi đầu, ẩn trong bóng đen.
Vô luận là tin đồn hay những chuyện phát sinh sau đó, cũng cho thấy là Hoàng Hậu nương nương chuẩn bị để cho Lạc Lạc Điện hạ gả cho Nhị hoàng tử Đại Tây Châu.
Ở trong mắt Hiên Viên Phá cùng với các đạo điện, sứ thần đại biểu Nhân tộc, hắn là đối tượng bị cảnh giác nhất.
Hôm nay hắn bỗng nhiên tuyên bố rút lui khỏi Thiên Tuyển đại điển?
Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chẳng lẽ tin đồn là giả ư? Mọi chuyện diễn ra đều là giả dối?
Tại sao Hoàng Hậu nương nương lại cử hành Thiên Tuyển đại điển? Nàng chuẩn bị làm cái gì? Nàng rốt cuộc muốn đem Lạc Lạc Điện hạ gả cho ai?
Tiểu Đức hay là hai gã cường giả Yêu tộc giống như trước bối cảnh cực kỳ hùng hậu?
Chẳng lẽ nói, nàng chuẩn bị đem Lạc Lạc Điện hạ gả cho Giáo Hoàng Bệ Hạ mà Hiên Viên Phá đại biểu ư?
Vô số ánh mắt rơi vào trên đài cao, qua lại trên người Mục phu nhân cùng Nhị hoàng tử Đại Tây Châu.
Yêu tộc trưởng lão cùng đại thần tướng quân rất muốn biết đôi cô cháu này muốn làm trò gì, cũng muốn biết Nhị hoàng tử Đại Tây Châu có gì để giải thích.
“Không sai, ta theo sứ đoàn tới Bạch Đế thành, đúng là vì muốn cưới biểu muội, bởi vì ta thích nàng.”
Nhị hoàng tử Đại Tây Châu dừng lại một chút, trên mặt toát ra nụ cười khổ sở, nói: “Nhưng nếu biểu muội đã có người ở trong lòng, ta cần gì phải chen ngang chứ? Ta không muốn nàng vì chuyện này mà hận ta.”
Rất nhiều tầm mắt tập trung về phía Hiên Viên Phá.
Biểu muội của Nhị hoàng tử Đại Tây Châu là Lạc Lạc, hắn nói biểu muội có người ở trong lòng, tự nhiên là ứng với câu nói của Hiên Viên Phá hôm qua.
Trước ngày hôm qua, không có quá nhiều người biết chuyện Lạc Lạc Điện hạ thích lão sư của mình, cũng không tin tưởng chuyện này, nhưng sau khi Hiên Viên Phá nói câu kia, rất nhiều người chợt phát hiện này đây rất có khả năng là sự thật.
Bất kể những lời này của Nhị hoàng tử Đại Tây Châu là thật hay giả, nhưng hắn dùng cái cớ này để rút lui khỏi Thiên Tuyển, cũng không ai có thể nói gì. Hơn nữa hắn chỉ ra nguyên nhân chính mình rời khỏi Thiên Tuyển, lại càng làm câu nói của Hiên Viên Phá hôm qua được nhấn mạnh thêm, Lạc Lạc cùng Trần Trường Sinh tất nhiên phải thừa nhận áp lực lớn hơn nữa.
…
…
Mục phu nhân không có phản ứng gì.
Nhị hoàng tử Đại Tây Châu rút lui, vốn chính là an bài của nàng trước đó.
Câu nói đầy ẩn ý cuối cùng của hắn, mặc dù không phải là nàng an bài, cũng đã trải qua nàng âm thầm đồng ý.
Nàng hiện tại chỉ quan tâm một việc, hoặc là nói, nàng chỉ quan tâm tới chuyện này.
Nắng sớm dần dần rực rỡ, không ai chú ý, nàng tựa như vô tình, kì thực vô cùng có thâm ý nhìn một hướng khác một cái.
Tên thanh niên đội nón lá mũ kia đứng ở chổ đó.
Từ thời điểm ban đầu, Mục phu nhân đã biết người trẻ tuổi này là ai.
Mỗi lần nghĩ đến chuyện đối phương lại dám độc thân rời khỏi Tuyết Lão thành để tới đây, cho dù là nàng không khỏi cũng cảm giác rung động sâu sắc.
Đây là một trong những điều kiện Hắc Bào ban đầu đưa ra .
Cho dù nàng đồng ý, nhưng cũng không tin chuyện này chỉ đơn giản như thế.
Theo đạo lý mà nói, thanh niên đội nón lá này tuyệt đối không có cách nào thông qua khảo nghiệm của tổ linh, như vậy kết cục tất nhiên sẽ cực kỳ thê thảm.
Dĩ nhiên, nếu như đổi thành cường giả tuổi trẻ khác, vì có thể thông qua khảo nghiệm của tổ linh, cưới được Lạc Lạc, có lẽ sẽ thật sự mạo hiểm, tiếp nhận thiên thụ hoang hỏa tẩy luyện, cải tạo thân thể thần hồn, trở thành Yêu tộc chân chính.
Bất cứ ai đều muốn trở thành Bạch Đế đời sau, đó là hấp dẫn lớn nhất ngay cả cường giả Tiêu Dao bảng như Tiểu Đức đều không thể kháng cự nổi. Vấn đề là, lấy thân phận địa vị của người trẻ tuổi này, tuyệt không có khả năng trở thành Bạch Đế đời sau, hơn nữa hắn cũng sẽ không muốn làm thế.
Nếu như nói trên phiến đại lục này có ai có thể không để ý này đến loại hấp dẫn này, người trẻ tuổi này cùng Hoàng Đế trẻ tuổi của Đại Chu không nghi ngờ chút nào chính là hai người đứng đầu.
Như vậy tại sao Hắc Bào lại đưa ra điều kiện này? Người trẻ tuổi này tại sao lại tham gia Thiên Tuyển, nguyện ý mạo hiểm tiến vào thiên thụ tiếp nhận hoang hỏa tẩy lễ? Nếu như chỉ vì muốn liên minh với Yêu tộc, đối kháng với Nhân tộc ngày càng cường đại, hẳn là còn có rất nhiều phương pháp khác.
Tương tộc tộc trưởng không nhìn thanh niên đội nón lá này, nhưng thật ra lực chú ý vẫn luôn ở trên thân người này.
Chuyện Mục phu nhân nghĩ mãi mà không rõ, hắn cũng không thể nghĩ ra, hơn nữa hắn không biết nội dung cụ thể của phần hiệp nghị kia, cho nên càng thêm lo lắng.
Hắn hỏi: “Có thể gặp chuyện không may hay không?”
Mục phu nhân nói: “Hắc Bào từ trước đến giờ tính toán không bỏ sót, có lẽ sẽ không gặp chuyện không may gì.”
Hơi ngưng lại, nàng vẻ mặt đạm mạc nói: “Nếu như hắn xảy ra chuyện gì ở chỗ này, ta nghĩ cũng sẽ là chuyện tốt.”
Tương tộc tộc trưởng hiểu ý của nàng, trầm mặc một lát sau nói: “Đoạn Sơn quân đêm qua đã đã tới phía bắc Thông châu.”
Đoạn Sơn quân là quân đội cường đại nhất của Yêu tộc, vài ngàn năm qua vẫn đóng tại phương bắc hàn lãnh, giám thị động tĩnh của Ma tộc.
Mục phu nhân nói: “Đại trưởng lão an bài tự nhiên sẽ không có gì sai sót.”
Tương tộc tộc trưởng rốt cục không nhịn được nhìn tên thanh niên đội nón lá kia một cái.
Nếu như hôm nay, người trẻ tuổi này chết trong quá trình thiên thụ hoang hỏa tẩy luyện, như vậy… Đoạn Sơn quân cường đại nhất của Yêu tộc sẽ trong thời gian ngắn nhất báo cho Thông Châu quân phủ của Đại Chu, sau đó đi lên phía bắc… chiến tranh sẽ bắt đầu.
…
…
Nhị hoàng tử Đại Tây Châu rút lui khỏi Thiên Tuyển.
Năm người cuối cùng rời khỏi đài cao, theo con đường bất đồng, đi vào trong ngọn núi khác nhau.
Ở đỉnh năm tòa núi cao này, sinh trưởng năm gốc đại thụ vô cùng cao lớn, đại thụ cao không biết bao nhiêu trượng, đâm sâu vào tận trong mây, không cách nào thấy được ngọn cây, cũng không cách nào tưởng tượng rễ cây cắm sâu vào trong lòng đất bao nhiêu trượng.
Càng đến gần đại thụ sẽ càng nóng, sóng nhiệt vô hình nhưng chân thật vô cùng từ dưới đất sinh ra, gió nóng bức như mùa hè, thổi lất phất nơi nơi.
Sóng nhiệt này chính là khí tức của thiên thụ hoang hỏa, theo tiến trình Thiên Tuyển đại điển tế tự, thiên thụ hoang hỏa trở nên càng thêm sinh động, hướng thiên địa tỏa ra lực lượng vô cùng mênh mông, loại lực lượng này phảng phất cuồn cuộn vô tận, lại dẫn theo mùi vị man hoang đặc thù nào đó, có cảm giác tràn đầy sinh mệnh vô cùng.
Thanh niên đội nón lá đi tới trước thiên thụ của mình.
Dưới đáy thiên thụ có một thụ động, thụ động kia cao chừng mười trượng, chiều rộng cũng hơn trăm trượng, nhìn giống hang động trong núi lớn thiên nhiên tạo thành, vô cùng khổng lồ, tựa như có thể đem thạch điện trong hoàng cung Bạch Đế thành đặt vào trong đó.
Làm người ta không nói nên lời, chính là trong thụ động thật sự có một tòa thạch điện chân thật.
Người trẻ tuổi tầm mắt từ tầng mây trên ngọn cây rời xuống, rơi vào trong thạch điện trong thụ động, trầm mặc một lát, đem nón lá kéo tới thấp hơn chút ít, sau đó đi tới trong thụ động, thân ảnh rất nhanh đã biến mất khỏi thạch điện, không biết đi nơi nào.
Tiểu Đức cùng hai gã cường giả Yêu tộc khác cũng tiến vào thiên thụ của mình.
Cuối cùng đi vào thiên thụ chính là Hiên Viên Phá.
Cước bộ của hắn có chút trầm trọng, động tác có chút chậm chạp, bởi vì tâm tình của hắn trầm trọng , không thể an tĩnh.
Hắn là đệ tử Yêu tộc, từng nghe vô số truyền thuyết về thiên thụ hoang hỏa, tự mình tế bái tổ linh đã vô số lần.
Hắn lo lắng tâm ý chân thực của mình sẽ bị tổ linh nhận ra.
Hắn tham gia Thiên Tuyển đại điển, không phải là vì đạt được thắng lợi cuối cùng, cưới Lạc Lạc Điện hạ, trở thành Bạch Đế đời sau.
Hắn tới để quấy rối .
Tổ linh có tha thứ cho tội bất kính của hắn không?
…
…
Đi vào thạch điện u ám, xuyên qua con đường bằng đá dài dòng, bất an trong lòng Hiên Viên Phá càng ngày càng mãnh liệt.
Thông qua cảm giác, hắn dám chắc mình đang đi dưới lòng đất, hơn nữa đã đi được rất xa.
Con đường bằng đá vô cùng khô ráo, không có chút ẩm ướt nào, càng không thấy được nước và rêu xanh, chỉ có gió nóng đang không ngừng thổi tới.
Càng đi sâu xuống, gió trong con đường bằng đá càng nóng, hắn thân là đệ tử Yêu tộc, có thể tinh tường cảm giác được, khí tức hoang hỏa càng ngày càng mạnh.
Khí lãng nóng bỏng không làm cho cước bộ của hắn trở nên chậm chạp, bởi vì hắn không cảm thấy khó chịu.
Hắn cảm thấy khí tức trong thân thể trở nên càng ngày càng cuồng dã, chân nguyên cũng trở nên càng ngày càng sinh động.
Nhưng hắn không biết mặt ngoài thân thể của mình lúc này xuất hiện vô số đường nét.
Những đường nét này rất phức tạp, dần dần tạo thành đồ án, sau đó từ trong quần áo lan tràn ra phía ngoài, cuối cùng đi tới trên mặt của hắn.
Ở trong tia sáng ửng đỏ sóng nhiệt tỏa ra, chút ít đồ án trên mặt hắn nhìn dị thường tươi sống, quỷ dị mà xinh đẹp, vừa tràn đầy cảm giác lực lượng.
Sau một khắc, dưới tình huống hắn không có chút chuẩn bị nào, màu máu ngập tràn trong đồng tử của hắn, vô số lông như cương châm đâm rách da thịt, cùng với tiếng vang khách khách, thân thể của hắn trở nên càng cao hơn lớn, nhìn qua tràn đầy uy thế, thậm chí làm cho người ta cảm giác điên cuồng.
Hắn cuồng hóa .