Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Trạch Thiên Ký

Quyển 6 – Chương 60: Hợp trai

Tác giả: Miêu Nị
Chọn tập

Bạch hạc hiểu được ý tứ của hắn, mở rộng hai cánh bay lên trời, bay hướng đỉnh núi.

Gió lùa vào đình viện, cây hoa khẽ loạn, Đường Tam Thập Lục phất tay trên không trung bắt mấy cánh hoa mai, đi trở về thảo đường, nhìn Hoài Nhân nói: “Chúng ta không phải Tiếu Trương, có thể tính là khách nhân sao?”

Hoài Nhân biết hắn đã làm gì, cũng không nói ra, mỉm cười nói: “Ở xa đến tự nhiên là khách.”

Đường Tam Thập Lục nói: “Nếu là khách, tại sao lại không có trà?”

Hoài Nhân vẫn bình tĩnh, nói: “Bằng Hiên, dâng trà.”

Nam Khê trai đệ tử vẫn quỳ ở sau lưng nàng thấp giọng đáp ứng, đứng dậy đi tới ngoài thảo đường.

Ở lúc nàng đi qua bên cạnh Đường Tam Thập Lục, Đường Tam Thập Lục gọi nàng, đem chút ít cánh hoa nhét tới trong tay nàng, ôn nhu nói: “Bằng Hiên tỷ tỷ, ta thích uống trà hoa.”

Nhìn hình ảnh này, vô luận là ba vị trưởng lão Nam Khê trai, hay là chúng đệ tử, cũng không nhịn được lắc đầu, nghĩ thầm thật đúng là công tử, làm lòng người phiền chán.

Cho dù đã có sẵn nước sôi, pha trà cũng cần chút thời gian, uống trà vốn được phối với chữ nhàn, lại càng cần có thời gian.

Trong lúc Đường Tam Thập Lục bưng chén trà hoa, cùng vị sư tỷ gọi là Bằng Hiên mới vừa hàn huyên tới bánh nướng ở Phú Xuân châu, thời gian đã đủ rồi.

Trong bầu trời vang lên một tiếng hạc kêu trong trẻo, cùng với gió gào thét, bạch hạc chậm rãi đáp xuống trong đình viện.

Nam Khê trai đệ tử thấy trên hạc có người, không khỏi khiếp sợ dị thường, nghĩ thầm chẳng lẽ Thánh Nữ đã xuất quan ư?

Cưỡi hạc mà đến không phải là Từ Hữu Dung, mà là một nam tử trẻ tuổi.

Thấy vị nam tử trẻ tuổi kia, Diệp Tiểu Liên cùng với rất nhiều đệ tử Nam Khê trai vội vàng quỳ gối. Có chút đệ tử Nam Khê trai không đi qua Hàn sơn cùng kinh đô còn đang giật mình suy nghĩ ai có thể cưỡi bạch hạc của Thánh Nữ, thấy hình tượng này, nghĩ tới những lời các sư tỷ sư muội trước kia đã nói, cũng đã tỉnh lại, vội vàng quỳ gối hành lễ.

“Bái kiến Giáo Hoàng Bệ Hạ.”

Trần Trường Sinh gật đầu, cùng Diệp Tiểu Liên và các đệ tử Nam Khê trai quen biết nói mấy câu, sau đó đi tới thảo đường.

Hoài Nhân ba vị trưởng lão Nam Khê trai đã đứng lên, ở ngoài thảo đường lẳng lặng chờ đợi.

Trần Trường Sinh có vẻ xin lỗi nói: “Không mời mà vào, quả thật không ổn, chẳng qua lòng có lo lắng, còn mong lượng thứ.”

Hoài Nhân bình tĩnh nói: “Nghĩ đến hẳn là Giáo Hoàng Bệ Hạ có chỗ hiểu lầm, cho là Nam Khê trai nội loạn, lo lắng cho Thánh Nữ, cho nên mới xông thẳng lên đỉnh núi.”

Trần Trường Sinh ban đầu quả thật nghĩ như vậy, lúc này cũng không tiện thừa nhận chuyện này.

Hoài Nhân nói tiếp: “Bất quá Nam Khê trai đang có chuyện lớn muốn thông cáo khắp nơi, Giáo Hoàng Bệ Hạ lại đến đúng dịp, càng thêm vinh quang, cảm tạ ngài đã đến.”

Nghe được câu này, Đường Tam Thập Lục trong lòng vang lên cảnh báo, biết đây chính là chuyện lớn mà Diệp Tiểu Liên lo lắng.

Trần Trường Sinh vẻ mặt ngưng lại, hỏi: “Không biết là chuyện gì?”

Hoài Nhân ánh mắt yên tĩnh chí cực, tựa như đang nói một chuyện rất tầm thường: “Nam Khê trai chuẩn bị hợp trai sau dịp tết này.”

Nghe lời này, Bằng Hiên, Dật Trần và các đệ tử đời thứ hai của Nam Khê trai thân thể hơi chấn động, nhìn về Hoài Nhân muốn nói cái gì đó, cuối cùng cũng không mở miệng.

Diệp Tiểu Liên và các thiếu nữ Nam Khê trai còn lại cũng biểu hiện thần sắc không cam lòng, nhưng cũng không thể phát ra âm thanh.

Trần Trường Sinh nghe được câu này còn có chút không hiểu.

Từ Hữu Dung không phải đang bế quan trong động phủ trên đỉnh núi sao? Ai lại muốn hợp trai?

Sau đó hắn nhớ tới khi còn bé đọc Nam Đàn Biệt Thuật có một đoạn nội dung.

Nam Khê trai có ba loại hợp trai.

Nếu như người tu đạo trong Nam Khê trai bế quan, có thể xưng là hợp trai.

Cả tòa Nam Khê trai cũng có thể hợp trai, ý tứ tương cận như người tu đạo bế quan, vẫn dùng một chữ hợp.

Bắt đầu từ ngày hợp trai, Nam Khê trai sẽ không trao đổi cùng ngoại giới, cấm chế trận pháp của Thánh Nữ phong được khởi động, có thể nói là hoàn toàn ngăn cách.

“Ngài nói hợp trai… Là chỉ Nam Khê trai muốn ngăn cách ư?” Trần Trường Sinh nhìn ánh mắt của Hoài Nhân nói.

Hoài Nhân tựa như không thấy cảm xúc trong mắt hắn, bình tĩnh nói: “Không sai.”

Thảo đường hoàn toàn trầm mặc, thời gian rất lâu cũng không nói gì.

Trần Trường Sinh đi tới cửa, nhìn về phiến phong cảnh xinh đẹp trước vách núi, hỏi: “Thời gian bao lâu?”

Hoài Nhân đi tới phía sau hắn, nhẹ nói: “Mười năm.”

Nghe lời này, các đệ tử Nam Khê trai vẫn buồn bã như trước, không có biến hóa gì, rõ ràng trước đó đã biết chuyện này.

“Mười năm a…” Trần Trường Sinh lẩm bẩm nói.

Tuổi thọ của tu giả vượt xa người bình thường, sống hai ba trăm tuổi cũng rất bình thường, những người tu đạo cảnh giới cao thâm, thậm chí có thể sống sáu trăm tuổi trở lên, cho đến cả ngàn năm.

Đối với cuộc sống tu đạo dài dòng như thế mà nói, mười năm chỉ là một thời gian ngắn, hồng nhan chưa chắc đã già, nhân gian chưa chắc đã bạc đầu.

Nhưng ngăn cách mười năm, đối với các thiếu nữ Nam Khê trai mà nói, vẫn là chuyện rất khó tiếp nhận.

Các nàng chỉ có thể nhìn thấy mây mù trên Thánh Nữ phong, không nhìn thấy mây mù ở phía ngoài, chỉ có thể nhìn thấy cây hoa trên bình, không nhìn thấy cây hoa ở phía ngoài.

Các nàng chỉ có thể nhìn thấy chính mình, cũng không cách nào nhìn thấy người ở phía ngoài.

Nếu như không thèm để ý những chuyện này, đối với Trần Trường Sinh mà nói, nếu như Nam Khê trai hợp trai mười năm, ý nghĩa ở trong vòng mười năm này, Ly cung sẽ mất đi ngoại viện mạnh nhất của mình.

Ban đầu ở Phụng Dương huyện thành, Tiếu Trương nói đã gặp sứ đoàn của triều đình, hắn nghĩ mãi mà không rõ vì sao, lúc này rốt cục đã hiểu rõ ràng.

Ai nguyện ý chứng kiến Nam Khê trai hợp trai mười năm nhất? Đương nhiên là lão sư của hắn Thương Hành Chu, còn có mọi người trong Đại Chu triều đình.

Tương Vương cùng Vô Cùng Bích hai đại cường giả thần thánh lĩnh vực, tự mình mang theo sứ đoàn tới đây, chính là muốn bảo đảm chuyện này có thể thuận lợi tiến hành.

Dùng chuyện này tính toán, ba vị đạo cô trưởng lão Nam Khê trai bỗng nhiên kết thúc vân dung trở về núi, mạnh mẽ yêu cầu Nam Khê trai hợp trai, tất nhiên cũng có liên quan cùng Thương Hành Chu và triều đình.

Nghĩ tới đây, hắn nhìn Hộ Tam Thập Nhị một cái, nghĩ thầm Nam Khê trai xảy ra đại sự như vậy, vì sao Quốc Giáo không hề nhận được tin tức gì cả?

Hộ Tam Thập Nhị không dễ dàng phát giác khẽ lắc đầu, dùng ánh mắt tỏ vẻ mình sẽ lập tức đi thăm dò.

Đây cũng là chuyện tiếp sau đó, hiện tại khẩn yếu nhất chính là hắn làm sao có thể thuyết phục ba vị sư thúc tổ của Nam Khê trai thay đổi ý kiến.

“Có thể nói chuyện một mình một chút chứ?” Trần Trường Sinh nhìn Hoài Nhân nói.

Hoài Nhân nói: “Mọi chuyện như Bệ Hạ mong muốn.”

Mặt trời đang xuống núi.

Bởi vì phiến dãy núi xinh đẹp ở bên Đồng giang rất cao, cho nên mặt trời nhanh chóng chạm đến đỉnh núi, có chút ít cảm giác của lúc hoàng hôn.

Trần Trường Sinh đứng bên vách núi, nhìn mặt trời lặn phía xa, trầm mặc không nói, không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Không sai, đúng là Đạo Tôn phái người tìm được chúng ta, sau đó tự mình thuyết phục chúng ta, chúng ta mới có thể ngừng vân du mà về núi.”

Hoài Nhân đứng bên cạnh hắn, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần vẫn rất trẻ tuổi bị ánh nắng chiều phủ lên một tầng màu vàng, lộ ra vẻ đoan trang thánh khiết đến dị thường.

“Đối với các đệ tử mà nói, ngăn cách dĩ nhiên là chuyện rất khó tiếp nhận, tin tưởng Thánh Nữ cũng sẽ không đồng ý, nhưng ta vẫn muốn kiên trì.”

Hoài Nhân xoay người nhìn hắn, bình tĩnh nói: “Giáo Hoàng Bệ Hạ ngài cũng nên biết, hợp trai tổng cộng có ba tầng ý tứ, người tu đạo hợp trai là bế quan, bản trai hợp trai là tự tuyệt hậu thế, nhưng ban đầu hợp trai có ý tứ là, Nam Khê trai cùng Ly cung một lần nữa hợp làm một thể, nếu như không muốn hình ảnh như vậy phát sinh, ta chỉ có thể lựa chọn loại thứ hai.”

Trần Trường Sinh nói: “Thánh Nữ đầu tiên đích thân ở bên suối Nam Khê từng nói tới loại hợp trai cuối cùng này, những hàng chữ đó còn có thể thấy rất rõ ràng, mặc dù Nam Khê trai do nàng một tay sáng chế, nhưng nàng vẫn kỳ vọng cuối cùng Quốc Giáo có thể một lần nữa nhất thống, việc ta cùng với Hữu Dung muốn loàn, hoàn toàn phù hợp ý tưởng của nàng, có gì không ổn?”

“Đó là chuyện rất nhiều năm trước, thời gian sẽ cải biến rất nhiều chuyện, Nam Khê trai hiện tại tự có truyền thừa, vì sao phải chặt đứt truyền thừa, cùng Ly cung hợp làm một thể? Mấu chốt chính là, nếu như dựa theo ý nghĩ của Bệ Hạ ngài cùng Thánh Nữ mà làm, Nam Khê trai rất có khả năng sẽ rơi vào vực sâu hủy diệt.”

Hoài Nhân nhìn ánh mắt của hắn bình tĩnh mà kiên định nói: “Ta không thể trơ mắt nhìn ngài cùng Thánh Nữ, đem Nam Khê trai mang vào cuộc chiến tranh này.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky