Chưởng môn ý bảo Bạch Thái không cần đỡ chính mình, chậm chạp đi về phía trước hai bước, cách hơn mười đạo kiếm quang sáng ngời, nhìn các sư huynh từng quen thuộc thân cận trên nhai bình, nhìn các đệ tử quen thuộc, còn có các cường giả đến từ Trường Sinh tông cùng Thu Sơn gia, khóe môi chậm rãi nhếch lên, lộ ra một tia nụ cười châm biếm.
“Thiên thu muôn đời.”
“Nam bắc hợp lưu.”
“Vì thế giới loài người .”
“Đối kháng Ma tộc.”
Mang theo nụ cười châm biếm nói ra bốn câu như thế, từ ngữ lại quang minh trang trọng. Như thế nói đến, từ hoặc là nói lí lẽ như thế nào quang minh trang trọng, cũng bị mang màu sắc châm biếm . Bởi vì … những thứ này đều là cái cớ.
“Là Giáo Hoàng, hay là Thánh Hậu nương nương… cho các ngươi những lợi ích này?” Chưởng môn tầm mắt ở trên mặt Tiểu Tùng Cung cùng hai gã Giới Luật đường trưởng lão chậm rãi di động, cuối cùng rơi vào trên người Thu Sơn gia Gia chủ .
Thu Sơn gia Gia chủ khẽ cúi đầu thăm hỏi, mỉm cười, tựa như căn bản không biết mình đang trong cục diện nghiêm trọng đến cỡ nào.
“Đúng vậy, nam bắc hợp lưu, nhất thống thế giới loài người , chiến thắng Ma tộc… Những điều này chính là lợi ích, đây chính là lợi ích khi giết chết Tô Ly, cho dù ngươi châm biếm như thế nào, đây vẫn là lợi ích.”
Tiểu Tùng Cung nhìn Chưởng môn nói: “Vì tương lai của Ly Sơn kiếm tông ta, vì thiên nam vạn họ an khang hạnh phúc, bất kể ngươi nói chúng ta có bao nhiêu tư tâm, nhưng lợi ích này làm sao có thể không làm lòng người lay động?”
Chưởng môn trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên giơ tay phải lên, từ hơn mười đạo lưu quang, gỡ xuống một thanh kiếm .
Đây là lưu quang của vạn kiếm đại trận, cũng chỉ có hắn có thể nhẹ nhàng làm động tác như vậy.
Tiểu Tùng Cung nói: “Xem ra ngươi vẫn không nghĩ thông suốt.”
Chưởng môn nói: “Bởi vì ta không thông suốt, các ngươi nói Tiểu sư thúc phản bội sơn môn, cái tội danh này từ đâu tới. Tựa như Lục nhi Bạch Thái đã nói, thêu dệt cũng nên thêu dệt chuyện gì có lý một chút.”
Mọi người nhìn về Tiểu Tùng Cung và hai gã Giới Luật đường trưởng lão, cho dù là Thu Sơn Gia chủ cùng vị cung phụng thực lực sâu không lường được cũng giống như thế, đỉnh núi an tĩnh thời gian rất lâu, Giới Luật đường trưởng lão mới mở miệng nói: “Tô Ly hắn… làm việc nghịch thế, vẫn ngăn cản nam bắc hợp lưu, chúng ta hoài nghi, hắn cấu kết với Ma tộc.”
Chưởng môn lắc đầu im lặng, cảm khái nói: “Thật là vô sỉ.”
Thu Sơn Gia chủ cũng nhịn không được lắc đầu, đại khái là cảm thấy những lời này quá mức vô căn cứ.
“Sư thúc cùng cường giả Ma tộc tranh đấu nhiều năm, không biết bao nhiêu Ma tộc bị hắn trảm dưới kiếm, nếu như không phải có hắn, Ma tộc những năm qua làm sao lại ngoan ngoãn ở lại cánh đồng tuyết như thế? Lần này hắn long du nước cạn, bị đám người hèn hạ vô sỉ giữ tại Tầm Dương thành, chính bởi vì hắn muốn giết chết Ma tộc quân sư Hắc Bào, lâm vào vòng vây của Ma tộc, do đó người bị thương nặng…”
Chưởng môn nhìn Giới Luật đường trưởng lão nói: “Đám người trong Tầm Dương thành đã rất vô sỉ, mà ngươi còn nói sư thúc cấu kết với Ma tộc, đã đến phạm trù vượt qua vô sỉ, đạt đến trình độ phi nhân loại rồi.”
Những lời này hắn nói rất thành thật rất chân thành, nhưng tâm tình rất mãnh liệt. Chư phong các đệ tử phản ứng cũng rất mãnh liệt, các loại ô ngôn uế ngữ hướng chủ phong bay tới, phải biết rằng Tô Ly không chỉ có là sư thúc tổ của bọn hắn, còn là khí phách tinh thần của cả tòa Ly sơn, là thần tượng của tất cả đệ tử trẻ tuổi, bọn họ có thể nào cho phép các trưởng bối nói xấu như thế.
Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói: “Chẳng qua là diễn trò mà thôi.”
Chưởng môn quát lên: “Sư huynh ngươi nếu không có chứng cớ, chỉ dựa vào lời của ngươi thôi, ta có thể đem ngươi trục xuất Ly sơn.”
Tiểu Tùng Cung nhìn vào mắt của hắn, tự tiếu phi tiếu nói: “Ngươi thật sự muốn chứng cớ? Phải biết rằng đoạn chuyện cũ năm đó mặc dù đã không có người nào nhắc lại, nhưng năm đó sau khi nhỏ máu nghiệm chỉ, hiện tại hẳn còn đang giấu trong Ly cung.”
Nghe lời này, vẻ mặt Chưởng môn trở nên ngưng trọng, nói: “Ngươi… nói chuyện gì?”
Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói: “Thế gian cho tới bây giờ cũng không có bí mật tuyệt đối, Tô Ly cho rằng đã giết chết toàn bộ những người bên hàn đàm, có thể giấu diếm chuyện này hay sau?”
Chưởng môn ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, quát lên: “Im miệng! Ngươi nếu dám làm loạn, chớ trách ta toái kiếm tâm, dùng vạn kiếm đại trận giết chết đám người lên núi các ngươi!”
Nghe lời này, Ly sơn chư phong mọi người không khỏi sinh lòng run sợ——sát ý thật là mạnh, thủ đoạn thật mạnh, chẳng lẽ Ly sơn nội loạn, cuối cùng thật sự rơi vào kết cục thảm liệt đến thế? Tiểu Tùng Cung nhắc tới bí mật đến tột cùng là cái gì?
“Chẳng lẽ các đệ tử này không phải là Ly sơn đệ tử, cũng bởi vì ngươi muốn che giấu bí mật kia, cho nên bọn họ đều phải chết?”
Tiểu Tùng Cung nhìn hắn, cười lạnh nói: “Nếu như ngươi thật sự thi triển ra thủ đoạn sắc bén này, bản thân ta muốn xem sau khi ngươi chết làm sao đi gặp lịch đại tổ tông của Ly sơn. Ta vốn không muốn vạch trần bí mật này, nhưng bị các ngươi ép đến hiện tại, ta đây phải nói cho toàn bộ đại lục, Thất Gian nàng không chỉ là con của Tô Ly, nàng còn là…”
Hắn nhìn về Chưởng môn và mười mấy tên đệ tử trước động phủ, cách cánh cửa trầm trọng , phảng phất thấy được Thất Gian đang hôn mê bất tỉnh, lạnh giọng quát lên: “Nàng còn là con gái của Ma tộc công chúa!”
Chưởng môn cực kỳ phẫn nộ quát: “Im miệng!”
Tiểu Tùng Cung căn bản không hãi sợ, mang theo khinh bỉ tiếp tục nói: “Nàng chính là con gái Tô Ly cùng Ma tộc công chúa!”
Ly sơn chư phong, một mảnh xôn xao, quát mắng không ngừng, nơi đó có người sẽ tin tưởng, nhưng mà… lời của Tiểu Tùng Cung vẫn ở Ly sơn chư phong quanh quẩn, theo thanh âm của hắn, chư phong thanh âm càng ngày càng nhỏ.
“Trường Sinh tông năm đó tại sao lại đem người đàn bà kia nhốt trong hàn đàm? Làm sao các trưởng lão yêu cầu Tô Ly đi làm đại sự đó mới coi là chuộc tội? Bởi vì Tô Ly đã phạm vào tội nghiệt ngập trời.”
Tiểu Tùng Cung nghĩ tới đại sự kinh thiên động địa mười mấy năm trước, đột nhiên cảm thấy gió trên đỉnh núi lạnh lẽo hơn mấy phần, “Chẳng qua ai có thể nghĩ đến, Tô Ly lại cả gan làm loạn đến tình trạng này, lại vì một ma nữ, giết chết hơn mười vị trưởng lão của Trường Sinh tông! Thế giới loài người vì vậy mất đi bao nhiêu cường giả! Ngươi dám nói hắn không thể nào cấu kết cùng Ma tộc ư!”
Tiếng quát mắng chợt dừng, Ly sơn chư phong hoàn toàn tĩnh mịch. Bởi vì mọi người mơ hồ cảm thấy chuyện này có thể là sự thật, cho nên vô cùng khiếp sợ. Cho dù là Thu Sơn gia Gia chủ cùng vị cung phụng kia cũng nhịn không được nâng lên chân mày. Chỉ có Trường Sinh tông trưởng lão bình tĩnh như trước, trong mắt lóe ra tàn nhẫn , khoái cảm báo được đại thù, nghĩ đến đã sớm biết chuyện này.
Ly sơn các đệ tử há mồm im lặng, lúc trước Tiểu Tùng Cung nói toạc ra thân thế của Thất Gian, mọi người còn có thể tiếp nhận, thậm chí bởi vì là sư thúc tổ, đối với Thất Gian sinh ra rất nhiều thương yêu thương tiếc kính sợ, hiện tại là cảm thụ hoàn toàn không đồng dạng như vậy. Nàng là con gái Ma tộc công chúa? Sư thúc tổ lại cùng Ma tộc công chúa từng có một đoạn chuyện cũ như vậy…
Không biết qua thời gian bao lâu, một đạo thanh âm có chút bất an phá vỡ an tĩnh. Một Ly sơn đệ tử đứng ở trước động phủ, nhìn Chưởng môn, thanh âm khẽ run hỏi: “Chưởng môn sư bá, chuyện này… có thật không?”
Chưởng môn ý bảo Bạch Thái không cần đỡ chính mình, chậm chạp đi về phía trước hai bước, cách hơn mười đạo kiếm quang sáng ngời, nhìn các sư huynh từng quen thuộc thân cận trên nhai bình, nhìn các đệ tử quen thuộc, còn có các cường giả đến từ Trường Sinh tông cùng Thu Sơn gia, khóe môi chậm rãi nhếch lên, lộ ra một tia nụ cười châm biếm.
“Thiên thu muôn đời.”
“Nam bắc hợp lưu.”
“Vì thế giới loài người .”
“Đối kháng Ma tộc.”
Mang theo nụ cười châm biếm nói ra bốn câu như thế, từ ngữ lại quang minh trang trọng. Như thế nói đến, từ hoặc là nói lí lẽ như thế nào quang minh trang trọng, cũng bị mang màu sắc châm biếm . Bởi vì … những thứ này đều là cái cớ.
“Là Giáo Hoàng, hay là Thánh Hậu nương nương… cho các ngươi những lợi ích này?” Chưởng môn tầm mắt ở trên mặt Tiểu Tùng Cung cùng hai gã Giới Luật đường trưởng lão chậm rãi di động, cuối cùng rơi vào trên người Thu Sơn gia Gia chủ .
Thu Sơn gia Gia chủ khẽ cúi đầu thăm hỏi, mỉm cười, tựa như căn bản không biết mình đang trong cục diện nghiêm trọng đến cỡ nào.
“Đúng vậy, nam bắc hợp lưu, nhất thống thế giới loài người , chiến thắng Ma tộc… Những điều này chính là lợi ích, đây chính là lợi ích khi giết chết Tô Ly, cho dù ngươi châm biếm như thế nào, đây vẫn là lợi ích.”
Tiểu Tùng Cung nhìn Chưởng môn nói: “Vì tương lai của Ly Sơn kiếm tông ta, vì thiên nam vạn họ an khang hạnh phúc, bất kể ngươi nói chúng ta có bao nhiêu tư tâm, nhưng lợi ích này làm sao có thể không làm lòng người lay động?”
Chưởng môn trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên giơ tay phải lên, từ hơn mười đạo lưu quang, gỡ xuống một thanh kiếm .
Đây là lưu quang của vạn kiếm đại trận, cũng chỉ có hắn có thể nhẹ nhàng làm động tác như vậy.
Tiểu Tùng Cung nói: “Xem ra ngươi vẫn không nghĩ thông suốt.”
Chưởng môn nói: “Bởi vì ta không thông suốt, các ngươi nói Tiểu sư thúc phản bội sơn môn, cái tội danh này từ đâu tới. Tựa như Lục nhi Bạch Thái đã nói, thêu dệt cũng nên thêu dệt chuyện gì có lý một chút.”
Mọi người nhìn về Tiểu Tùng Cung và hai gã Giới Luật đường trưởng lão, cho dù là Thu Sơn Gia chủ cùng vị cung phụng thực lực sâu không lường được cũng giống như thế, đỉnh núi an tĩnh thời gian rất lâu, Giới Luật đường trưởng lão mới mở miệng nói: “Tô Ly hắn… làm việc nghịch thế, vẫn ngăn cản nam bắc hợp lưu, chúng ta hoài nghi, hắn cấu kết với Ma tộc.”
Chưởng môn lắc đầu im lặng, cảm khái nói: “Thật là vô sỉ.”
Thu Sơn Gia chủ cũng nhịn không được lắc đầu, đại khái là cảm thấy những lời này quá mức vô căn cứ.
“Sư thúc cùng cường giả Ma tộc tranh đấu nhiều năm, không biết bao nhiêu Ma tộc bị hắn trảm dưới kiếm, nếu như không phải có hắn, Ma tộc những năm qua làm sao lại ngoan ngoãn ở lại cánh đồng tuyết như thế? Lần này hắn long du nước cạn, bị đám người hèn hạ vô sỉ giữ tại Tầm Dương thành, chính bởi vì hắn muốn giết chết Ma tộc quân sư Hắc Bào, lâm vào vòng vây của Ma tộc, do đó người bị thương nặng…”
Chưởng môn nhìn Giới Luật đường trưởng lão nói: “Đám người trong Tầm Dương thành đã rất vô sỉ, mà ngươi còn nói sư thúc cấu kết với Ma tộc, đã đến phạm trù vượt qua vô sỉ, đạt đến trình độ phi nhân loại rồi.”
Những lời này hắn nói rất thành thật rất chân thành, nhưng tâm tình rất mãnh liệt. Chư phong các đệ tử phản ứng cũng rất mãnh liệt, các loại ô ngôn uế ngữ hướng chủ phong bay tới, phải biết rằng Tô Ly không chỉ có là sư thúc tổ của bọn hắn, còn là khí phách tinh thần của cả tòa Ly sơn, là thần tượng của tất cả đệ tử trẻ tuổi, bọn họ có thể nào cho phép các trưởng bối nói xấu như thế.
Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói: “Chẳng qua là diễn trò mà thôi.”
Chưởng môn quát lên: “Sư huynh ngươi nếu không có chứng cớ, chỉ dựa vào lời của ngươi thôi, ta có thể đem ngươi trục xuất Ly sơn.”
Tiểu Tùng Cung nhìn vào mắt của hắn, tự tiếu phi tiếu nói: “Ngươi thật sự muốn chứng cớ? Phải biết rằng đoạn chuyện cũ năm đó mặc dù đã không có người nào nhắc lại, nhưng năm đó sau khi nhỏ máu nghiệm chỉ, hiện tại hẳn còn đang giấu trong Ly cung.”
Nghe lời này, vẻ mặt Chưởng môn trở nên ngưng trọng, nói: “Ngươi… nói chuyện gì?”
Tiểu Tùng Cung cười lạnh nói: “Thế gian cho tới bây giờ cũng không có bí mật tuyệt đối, Tô Ly cho rằng đã giết chết toàn bộ những người bên hàn đàm, có thể giấu diếm chuyện này hay sau?”
Chưởng môn ánh mắt trở nên cực kỳ sắc bén, quát lên: “Im miệng! Ngươi nếu dám làm loạn, chớ trách ta toái kiếm tâm, dùng vạn kiếm đại trận giết chết đám người lên núi các ngươi!”
Nghe lời này, Ly sơn chư phong mọi người không khỏi sinh lòng run sợ——sát ý thật là mạnh, thủ đoạn thật mạnh, chẳng lẽ Ly sơn nội loạn, cuối cùng thật sự rơi vào kết cục thảm liệt đến thế? Tiểu Tùng Cung nhắc tới bí mật đến tột cùng là cái gì?
“Chẳng lẽ các đệ tử này không phải là Ly sơn đệ tử, cũng bởi vì ngươi muốn che giấu bí mật kia, cho nên bọn họ đều phải chết?”
Tiểu Tùng Cung nhìn hắn, cười lạnh nói: “Nếu như ngươi thật sự thi triển ra thủ đoạn sắc bén này, bản thân ta muốn xem sau khi ngươi chết làm sao đi gặp lịch đại tổ tông của Ly sơn. Ta vốn không muốn vạch trần bí mật này, nhưng bị các ngươi ép đến hiện tại, ta đây phải nói cho toàn bộ đại lục, Thất Gian nàng không chỉ là con của Tô Ly, nàng còn là…”
Hắn nhìn về Chưởng môn và mười mấy tên đệ tử trước động phủ, cách cánh cửa trầm trọng , phảng phất thấy được Thất Gian đang hôn mê bất tỉnh, lạnh giọng quát lên: “Nàng còn là con gái của Ma tộc công chúa!”
Chưởng môn cực kỳ phẫn nộ quát: “Im miệng!”
Tiểu Tùng Cung căn bản không hãi sợ, mang theo khinh bỉ tiếp tục nói: “Nàng chính là con gái Tô Ly cùng Ma tộc công chúa!”
Ly sơn chư phong, một mảnh xôn xao, quát mắng không ngừng, nơi đó có người sẽ tin tưởng, nhưng mà… lời của Tiểu Tùng Cung vẫn ở Ly sơn chư phong quanh quẩn, theo thanh âm của hắn, chư phong thanh âm càng ngày càng nhỏ.
“Trường Sinh tông năm đó tại sao lại đem người đàn bà kia nhốt trong hàn đàm? Làm sao các trưởng lão yêu cầu Tô Ly đi làm đại sự đó mới coi là chuộc tội? Bởi vì Tô Ly đã phạm vào tội nghiệt ngập trời.”
Tiểu Tùng Cung nghĩ tới đại sự kinh thiên động địa mười mấy năm trước, đột nhiên cảm thấy gió trên đỉnh núi lạnh lẽo hơn mấy phần, “Chẳng qua ai có thể nghĩ đến, Tô Ly lại cả gan làm loạn đến tình trạng này, lại vì một ma nữ, giết chết hơn mười vị trưởng lão của Trường Sinh tông! Thế giới loài người vì vậy mất đi bao nhiêu cường giả! Ngươi dám nói hắn không thể nào cấu kết cùng Ma tộc ư!”
Tiếng quát mắng chợt dừng, Ly sơn chư phong hoàn toàn tĩnh mịch. Bởi vì mọi người mơ hồ cảm thấy chuyện này có thể là sự thật, cho nên vô cùng khiếp sợ. Cho dù là Thu Sơn gia Gia chủ cùng vị cung phụng kia cũng nhịn không được nâng lên chân mày. Chỉ có Trường Sinh tông trưởng lão bình tĩnh như trước, trong mắt lóe ra tàn nhẫn , khoái cảm báo được đại thù, nghĩ đến đã sớm biết chuyện này.
Ly sơn các đệ tử há mồm im lặng, lúc trước Tiểu Tùng Cung nói toạc ra thân thế của Thất Gian, mọi người còn có thể tiếp nhận, thậm chí bởi vì là sư thúc tổ, đối với Thất Gian sinh ra rất nhiều thương yêu thương tiếc kính sợ, hiện tại là cảm thụ hoàn toàn không đồng dạng như vậy. Nàng là con gái Ma tộc công chúa? Sư thúc tổ lại cùng Ma tộc công chúa từng có một đoạn chuyện cũ như vậy…
Không biết qua thời gian bao lâu, một đạo thanh âm có chút bất an phá vỡ an tĩnh. Một Ly sơn đệ tử đứng ở trước động phủ, nhìn Chưởng môn, thanh âm khẽ run hỏi: “Chưởng môn sư bá, chuyện này… có thật không?”