Cánh hoa theo gió lướt nhẹ, chi chit khắp nơi, tựa như đại dương.
Thân ảnh của Biệt Dạng Hồng xuất hiện trong biển hoa, chân đạp hư không, hướng thanh y khách đánh tới.
Năm đó Ma Quân vào Hàn sơn, Thiên Cơ lão nhân đưa tin thiên hạ, lúc đó Biệt Dạng Hồng đang ở Vạn Thọ các xa xôi, nhưng đã tới Hàn sơn sớm nhất.
Cho dù trong các cường giả thần thánh lĩnh vực trên đại lục, tốc độ của hắn cùng năng lực chạy nhanh trên một đoạn đường dài cũng là người mạnh nhất.
Nhìn cánh hoa đầy trời đỏ lòm phong trụ đường đi, thanh y khách biết thời cơ đã qua rồi.
Nếu như hắn không thể đánh lui Biệt Dạng Hồng, tất nhiên sẽ bị người này đuổi kịp, cũng không cách nào thoát khỏi được nữa.
Thanh y khách hét to một tiếng, vận khởi công lực mạnh nhất, xoay người tung ra song chưởng.
Vô số đạo thanh quang lạnh lẽo dọc theo bàn tay của hắn tràn ra, biến thành phi dao cực kỳ sắc bén, mang theo tiếng xé bén nhọn lao về phía Biệt Dạng Hồng.
Lưỡi dao phá không mà lên, gào thét rung động, tựa như cơn lốc, âm hàn chí cực, lại để cho hơi ẩm trong không khí trong thời gian cực ngắn ngưng tụ thành bọt nước, hóa mưa mà rơi.
Tựa như hải thiên phong vũ (mưa gió khắp biển trời), uy thế vô cùng kinh khủng.
Đối với các cường giả thần thánh lĩnh vực mà nói, nếu như không giống thần khí chân chính như Sương Dư thần thương hoặc Già Thiên kiếm, binh khí bình thường đối với bọn họ mà nói còn xa xa không cường đại bằng chính mình dùng tinh huy chân nguyên huyễn hóa thành binh khí, tỷ như những phi dao phiếm thanh quang lạnh lẽo này, cho dù là người tu đạo Tụ Tinh cảnh, thậm chí trải qua tẩy tủy hoàn mỹ, nhưng chỉ cần bị lướt nhẹ qua, sẽ thấy xương gãy thịt bay, thức hải bị cắt rách, u phủ bị chém thành phế tích, không hề có cơ hội hoàn thủ đã bị giết chết.
Biệt Dạng Hồng không biết thanh y khách là ai, nhưng biết cảnh giới thực lực của đối phương tuyệt đối không thua kém mình, tự nhiên rất cẩn thận.
Tay phải của hắn đưa vào trong biển hoa đỏ rực, tựa như cầm một món đồ gì đó, sau đó rút ra.
Tinh huy vô cùng sáng ngời từ trên thần sắc, trên thái dương hơi bạc màu tràn ra.
Hắn từ trong biển hoa rút ra lại là một thanh hư kiếm do tinh huy biến thành.
Một đạo kiếm quang sáng ngời tinh khiết chí cực, chiếu sáng thiên không cùng với biển hoa, phá vỡ vô số dòng xoáy nguyên khí, hướng thanh y khách chém xuống.
Cho dù hải thiên phong vũ cuồng bạo như thế nào, cũng phải xem xem có ngăn trở nổi một kiếm này hay không!
…
…
Thanh y khách sống nhiều năm ở Đại Tây Châu, mặc dù tại hải ngoại phía xa, nhưng vẫn đang quan sát các cường giả trên đại lục, bằng vào quyền thế cùng Bạch Đế thành trợ giúp, âm thầm góp nhặt rất nhiều tình báo, đối với phong cách chiến đấu cùng công pháp mạnh nhất của cường giả đại lục, cũng vô cùng hiểu rõ.
Trong thời điểm Biệt Dạng Hồng một kiếm chém tới, trong thức hải của hắn ít nhất xuất hiện mười bảy phương pháp có thể ứng đối.
Vấn đề là mười bảy phương pháp ứng đối này là dành cho Biệt Dạng Hồng mà hắn biết, chính xác hơn, là Biệt Dạng Hồng trước Thiên Thư lăng chi biến.
Biệt Dạng Hồng hôm nay rõ ràng cường đại hơn so với những tại liệu mà hắn nhận được.
Tỷ như quả đấm của Biệt Dạng Hồng phá vỡ kiếm pháp kết hợp của Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung.
Tỷ như đóa hoa hồng nhỏ của hắn, không ai nghĩ tới lại có thể đứt dây mà đi, còn có thể hóa thành biển hoa, để cho hàng vạn hàng nghìn lối đi trong thiên địa cũng bị phong kín.
Những thủ đoạn này, rõ ràng là đạo pháp Biệt Dạng Hồng mới lĩnh ngộ được sau Thiên Thư lăng chi biến.
Nếu như chỉ có vậy, thanh y khách vẫn có lòng tin đánh lui được Biệt Dạng Hồng, có lẽ sẽ phải trả giá bằng một chút vết thương, nhưng ít ra sẽ không bị vây ở nơi này.
Nhưng khác biệt lớn nhất của Biệt Dạng Hồng hôm nay so với dĩ vãng, cũng không phải đạo pháp càng thêm tinh thâm, thủ đoạn càng thêm thần diệu, mà là phong cách chiến đấu của hắn đã thay đổi.
Ở trong lòng người tu đạo, Biệt Dạng Hồng là một vị cường giả tiền bối ôn hòa, trầm ổn, mặc dù xuất thủ, cũng vô cùng có chừng mực, rất có công chính bình thản.
Hôm nay ánh mắt của Biệt Dạng Hồng vẫn bình tĩnh, vẻ mặt cũng không còn ôn hòa, đạp không cực nhanh, vô số chân nguyên từ tay áo trào dâng, giơ tay nhấc chân, tự có lực lượng lay sơn động địa, tựa như mỗi một chiêu đều muốn gặp thiên địa, thấy sinh tử, mạnh bạo tới cực điểm, cũng dữ dằn tới cực điểm.
Đây là tại sao?
Thanh y khách thấy được ánh mắt của Biệt Dạng Hồng, phát hiện ánh mắt của hắn rất u tĩnh, chỗ sâu nhất lại có sát ý cực kỳ kiên quyết.
Sau đó, hắn thấy được mấy sợi tóc bạc bên tóc mai của Biệt Dạng Hồng.
Thanh y khách hiểu ra nguyên nhân, tâm tình hơi trầm xuống, quát lên một tiếng chói tai!
Vô số lưỡi dao theo tiếng quát chói tai, toàn bộ vỡ vụn thành bụi phấn, sau đó trên không trung ngưng kết thành một cây trường kích!
Cây trường kích này màu u ám, đầu kích có ba mũi nhọn hoắt, tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng.
Đây rất có khả năng là khí linh của Đại Tây Châu thần khí Định Hải kích xuất hiện!
Biệt Dạng Hồng vẻ mặt không thay đổi, hư kiếm trong tay hướng về thanh kích kia chém tới!
Hư kiếm là hắn từ trong biển hoa rút ra, cũng không phải thực chất, cho nên có thể đạt đến mức sắc bén cùng bóng loáng tuyệt đối, cùng Vô Cấu kiếm của Trần Trường Sinh cực kỳ tương tự.
Nhưng không biết bởi vì duyên cớ nào, có một cánh hoa trông rất tiên diễm lại dính vào trên thân kiếm, nhìn rất chói mắt.
…
…
Tinh huy hư kiếm cùng u ám thanh kích, ở trong bầu trời gặp gỡ.
Một khối không khí sinh ra nơi hai vũ khí chạm nhau, ngoài mặt là từng vệt màu trắng, ngay sau đó, khối không khí bị vô hạn quang nhiệt tỏa ra xé thành mảnh nhỏ.
Khí lãng cùng quang nhiệt quét ngang bốn phía, đất đá trên vách núi tuôn rơi rơi xuống, mấy trăm cổ thụ rất lớn bị bẻ gãy, sau đó bắt đầu thiêu đốt.
Người tu đạo trên nhai bình căn bản không cách nào thấy rõ ràng, trong ánh sáng rừng rực này đang phát sinh cái gì, chỉ có thể mơ hồ thấy được hai đạo thân ảnh.
Tương Vương lẳng lặng nhìn nơi này, khẽ nhíu mày, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Vô Cùng Bích không quay đầu lại, nhưng cảm thấy biến hóa ở bên kia, kinh nghi bất định, tay cũng chậm lại.
Trong tiếng vang tê tê, chút ít sợi phất trần trói buộc ở trên thiết đao, lần lượt đứt rời, đạo bào cũng xuất hiện một vết rách.
Trong bầu trời ánh sáng vẫn chói mắt.
Cánh hoa đỏ rực vũ điệu trở lui, nhìn giống một mảnh mưa hoa, quả thật xinh đẹp.
Một đạo huyết thủy phiếm màu vàng, từ trong tai của Biệt Dạng Hồng chảy ra.
Nhưng tựa như hắn không hề phát hiện, vẫn dùng ánh mắt u tĩnh nhìn thanh y khách.
Tinh huy hư kiếm cùng u ám thanh kích cùng ở một chỗ.
Chân nguyên cùng khí tức vô cùng hùng hồn của hai vị cường giả thần thánh lĩnh vực, đang làm trong thời khắc so đấu hung hiểm nhất.
Đột nhiên,cánh hoa rực rỡ trên thân tinh huy hư kiếm nổ một cái hóa thành phấn vụn.
Cánh hoa này đến từ đóa hoa hồng nhỏ kia, bên trong tích trữ thần uy vô cùng, còn ẩn chứa thiên địa pháp lý, lại bị chân nguyên của hai vị cường giả va chạm chấn nát!
Vô số mảnh vụn của cánh hoa bay về phía thanh y khách, uy thế như mũi tên nhọn, uy lực lại càng hơn xa thế.
Thanh y khách đang cầm kích chiến cùng Biệt Dạng Hồng, không cách nào tránh né, đành phải hét vang, bằng vào tu vi của bản thân cố gắng chống đỡ.
Chỉ nghe một trận ba ba ba ba dày đặc vang lên, nón lá của thanh y khách xuất hiện vô số lỗ thủng, sau đó vỡ thành mảnh nhỏ, bị gió thổi đi mất tích, lộ ra mặt nạ đồng hình dáng dữ tợn, mà trên người của hắn cũng xuất hiện rất nhiều dấu vết, mơ hồ có máu rỉ ra.
Biệt Dạng Hồng làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy, phần môi tóe ra từng tiếng tiếu, cánh hoa trong bầu trời nhanh như tia chớp trở về, càng không ngừng hướng thanh y khách đánh tới.
Thanh y khách cũng hét lên, chân nguyên trào dâng, liều mạng tăng thêm thương thế, đem kiếm của Biệt Dạng Hồng chấn bay đi, hai tay áo lật lên khiêu vũ hướng trời xanh bay tới, nhìn tựa như một con chim biển khổng lồ.
Cánh hoa đỏ rực đầy trời đã bị Biệt Dạng Hồng triệu hồi, hắn chỉ cần tránh né một kích cuối cùng, sẽ có thể bay vào trời cao bỏ chạy.
Từ Biệt Dạng Hồng xuất thủ đến lúc này hắn mới tìm được cơ hội để rời đi, nhìn như xảy ra rất nhiều chuyện, thật ra chỉ mới qua một chút thời gian ngắn ngủi.
Nếu có người cầm thời kế ở bên quan sát chăm chú, có thể biết, cách thời gian ba tức còn một chút nữa.
Thanh y khách cũng một mực yên lặng tính toán, hắn xác định chính mình sẽ không tính sai.
Đầy trời cánh hoa lúc này đã trùng tân tổ thành đóa hoa hồng nhỏ, nhanh như tia chớp bay vút lao ra, nặng nề đánh vào trên người thanh y khách.
Chỉ nghe rắc rắc phần phật một tiếng giòn vang, thanh y khách không biết gãy mấy chiếc xương sườn, phun ra một ngụm tiên huyết, nhưng hắn cố nhịn, hừ cũng không có hừ một tiếng, cầm thanh kích phóng lên cao.
Hắn đem tốc độ đẩy đến cực hạn, nhanh chóng biến thành một cái chấm đen trong tầm mắt của mọi người, phảng phất một khắc sau sẽ hòa tan trong bầu trời.
Sau một khắc.
Cái điểm đen kia trở nên càng lúc càng lớn, dần dần hiện ra thân ảnh.
Thanh y khách lại trở lại.
Bị một thanh thiết đao từ trong bầu trời ép trở lại.