Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Trạch Thiên Ký

Quyển 2 – Chương 53: Kiếm hành thảo nguyên, tựa như Ly sơn

Tác giả: Miêu Nị
Chọn tập

Toàn bộ kiếm đều đồng ý, bao gồm cả thanh kiếm ở phía trước nhất trong bầu trời, bay cao nhất, sáng ngời nhất thế cho nên cực kỳ chói mắt, đồng thời cũng kiêu ngạo nhất, cũng không phản đối, nhưng thanh kiếm kia khẽ run lên, đối với đạo kiếm ý đi tới thân thể của mình, lộ ra vẻ có chút khinh miệt, hồn nhiên không thèm để ý tới lai lịch của đối phương.

Hiện tại Ly sơn kiếm ý đã tương thông vạn kiếm, việc hắn cần phải làm, chính là thông qua đạo kiếm ý này, để cho vạn đạo kiếm thi triển ra kiếm chiêu, nếu là Ly sơn kiếm ý, muốn thi triển đương nhiên cũng là Ly sơn kiếm pháp —— bởi vì hôn ước với Từ Hữu Dung cùng với rất nhiều chuyện phát sinh trong kinh đô, ở trong mắt rất nhiều người, Quốc Giáo học viện cùng Ly Sơn kiếm tông, hắn cùng với Thần Quốc Thất Luật có Thu Sơn Quân làm đại biểu có mối thù không thể nào giải nổi, nhưng có ý tứ chính là, hắn biết nhiều nhất lại chính là Ly sơn kiếm pháp.

Bởi vì Ly sơn kiếm pháp tổng quyết vẫn luôn bên cạnh hắn, cũng bởi vì hắn từ lúc bắt đầu tu hành, gặp phải các đối thủ thiên tài đều đến từ Ly sơn.

Ly Sơn kiếm tông chính là trấn sơn chi kiếm của giáo phái phía nam, các đời đều tu hành kiếm đạo, từ xưa đến nay không biết sáng tạo ra bao nhiêu bộ kiếm pháp, kiếm chiêu có tư cách được lục vào Ly sơn kiếm pháp tổng quyết, đã khoảng hơn ba vạn thức, cũng đã được hắn ghi tạc vững vàng trong đầu, dĩ nhiên, hắn không thể nào trong một năm ngắn ngủi, có thể đem kiếm chiêu cần có kiếm ý nắm giữ toàn bộ, nhưng hiện tại có đạo Ly sơn kiếm ý trong Hoàng Chỉ tán trợ giúp, hắn thi triển Ly sơn kiếm pháp không có bất cứ vấn đề gì, vấn đề lớn nhất vẫn là thần thức của hắn.

Thần thức của hắn có thể chia làm bao nhiêu đạo, có thể ngự sử bao nhiêu thanh kiếm thi triển Ly sơn kiếm pháp?

Sau cơn mưa không trung trở nên sáng sủa, Nam Khách nhắm mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, tóc đen phất phới, hồn mộc tỏa sáng rực rỡ, khu sử yêu thú hướng lăng mộ tiến công, đồng thời chuẩn bị một kích cuối cùng. Nhìn nàng cùng với đại dương màu đen phía sau nàng, còn có hai con cự thú kinh khủng lớn như núi, Trần Trường Sinh cũng nhắm hai mắt lại.

Ly sơn kiếm pháp tổng quyết có hơn ba vạn kiếm chiêu, lấy tốc độ không cách nào hiểu được, biến thành hình ảnh chân thật không ngừng lướt qua thức hải của hắn.

Bốn phía lăng mộ, vang lên một trận tiếng ma sát rất nhỏ, sau đó loáng thoáng có thể nghe được thanh âm chít chít, thỉnh thoảng ở đông, thỉnh thoảng ở tây, trong nháy mắt đã đi mấy dặm, căn bản không cách nào phán vị trí của âm thanh, tự nhiên càng không có cách nào công kích, con thổ tôn âm hiểm mà cường đại kia đã tới.

Trần Trường Sinh vẫn nhắm mắt, bỗng nhiên giơ cánh tay phải lên, hướng nơi nào đó phía trước thần đạo chỉ đi.

Theo ngón tay hắn chỉ, trong bầu trời trước lăng mộ, vang lên một trận kiếm rít dày đặc mà sắc bén chí cực .

Một trăm thanh kiếm, phá không mà đi.

Phủ Liễu Vọng Quy Sơn Đạo Thập Bát Loan Lạc Giản Hệ Mã Sơn Tiền

Những kiếm chiêu này đều là Sơn Môn Kiếm của Ly Sơn kiếm tông.

Từ thức thứ nhất đến thức cuối cùng, một trăm thanh kiếm lại chia ra thi triển một trăm kiếm chiêu.

Như thế bằng với một trăm đệ tử Ly Sơn kiếm tông, đồng thời phát ra kiếm chiêu.

Theo đạo lý mà nói, chân nguyên của Trần Trường Sinh không thể nào dư thừa như thế, nhưng không nên quên, những thanh kiếm này đang thiêu đốt tánh mạng của mình, đây là trận chiến đấu cuối cùng của bọn họ. Lấy tu vi cảnh giới hiện tại của hắn, còn có Già Thiên kiếm ý cường đại chí cực , lúc này một trăm thanh kiếm bạo phát ra uy lực căn bản không phải Ly Sơn kiếm tông đệ tử bình thường phát ra kiếm chiêu có thể sánh bằng, mà trình độ phải ngang với Ly Sơn kiếm tông nội môn đệ tử, thậm chí là Thần Quốc Thất Luật

Một trăm Lương Bán Hồ, một trăm Thất Gian, hoặc nói, một trăm Quan Phi Bạch đồng thời phát kiếm, sẽ có uy lực đến cỡ nào?

Coi như Tụ Tinh đỉnh phong cường giả, cũng không thể chính diện đón đỡ phong mang, vậy con yêu thú Tụ Tinh thượng giai này thì sao?

Kiếm quang tung hoành phía trước thần đạo, bén nhọn đi tới, thật sâu xâm giết vào dưới đất phía trước thần đạo. Một tòa sơn môn do kiếm quang tạo thành, cứ như vậy nguy nga tráng quan đứng vững vàng trước thần đạo, trang túc thần thánh, tựa như đến từ Ly sơn

Dưới đất vang lên một đạo hống khiếu mang theo tâm tình tức giận cùng ngơ ngẩn, ngay sau đó, mặt đất bắn ra, thổ tôn mang theo một đạo máu đen, hóa thành một đạo lưu quang, liều mạng lao ra ngoài lăng mộ, hẳn là trong một chiêu đã bị trọng thương

Một trăm thanh kiếm không truy kích, ở trong bầu trời trước thần đạo chậm rãi chập chùng phiêu động.

Sơn môn phiêu miểu, giống như ở trong mây mù.

Có mây mù liền có hơi nước, mây đen bị kiếm ý cắt nát, theo ý nghĩ tự nhiên chậm rãi tụ tập với nhau, trong bầu trời lần nữa có nước mưa rơi xuống, chẳng qua nhỏ hơn rất nhiều.

Nam Khách nhắm mắt, mưa bụi làm ướt gương mặt tái nhợt của nàng.

Lão giả đánh đàn cả người là máu gục trên thần đạo, đã chết, Ngưng Thu ngất đi, Họa Thúy cũng ngất đi, chỉ có đôi vợ chồng Ma Tướng cường đại còn đứng, cầm lấy thiết côn cong gãy cùng thiết oa thủng đáy, đứng phía dưới Nam Khách, vì nàng hộ pháp.

Nhìn trăm kiếm tạo thành sơn môn trên thần đạo, vợ chồng hai người vẻ mặt ngưng trọng —— trăm kiếm đều tới, yêu thú kinh khủng Tụ Tinh thượng giai trong nháy mắt bị thương, đừng bảo hiện tại cảnh giới bị áp chế ở Thông U thượng cảnh, cho dù khôi phục chiến lực cường đại giống bên ngoài Chu viên, mình có thể đón đỡ được kiếm công cuồng bạo này sao?

Làm bọn hắn rung động không giải thích được nhất chính là, thần thức của Trần Trường Sinh làm sao lại cường đại đến loại trình độ này, lại có thể chia làm trăm đạo, dùng một trăm thanh kiếm thi triển một trăm kiếm chiêu

Trên phiến đại lục này, dĩ vãng từng xuất hiện chuyện như vậy ư?

Hồn mộc trước người Nam Khách càng ngày càng sáng, âm ảnh trong bầu trời đạo càng ngày càng thấp, sắp thấp hơn cả thân thể của nàng.

Thú triều giống biển cả màu đen, cuối cùng đã đi tới bốn phía lăng mộ, lan tràn mà lên, bắt đầu công kích. Vô số yêu thú, gào thét, gầm thét, nhảy lên cự nham trong lăng mộ, nhanh chóng leo lên phía trên. Trong thời gian rất ngắn, nửa đoạn dưới của lăng mộ đã bị thú triều bao phủ, một mảnh hỗn loạn, yêu thú không ngừng dẫm đạp lên nhau , lộ ra vẻ có chút ghê tởm.

Lăng mộ thật sự quá lớn, số lượng yêu thú thật sự quá nhiều, khắp nơi đều có. Một trăm thanh kiếm trên thần đạo càng không ngừng chém giết, như sơn môn chân chính, nhưng không có cách nào ngăn cản thế công của thú triều. Trần Trường Sinh còn cần thêm nhiều kiếm hơn nữa, kiếm đang ở ngay trong bầu trời.

Đứng ở trong mưa phùn trên thạch đài, mặt của hắn trở nên có chút tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, lông mi khẽ run.

Vô số chiêu Ly sơn kiếm pháp, đang trong thức hải càng không ngừng hiện lên. Thần thức của hắn cùng đạo kiếm ý kia cùng nhau thông qua Hoàng Chỉ tán, rơi vào trên thân kiếm

Vạn đạo thần thức vạn đạo kiếm.

Vạn đạo kiếm quang vạn thanh tiếu.

Vô số đạo kiếm rít thê lương vang lên bốn phía lăng mộ, trong nháy mắt át đi tiếng gầm gừ giận giữ của thú triều, chiếm cứ khắp Nhật Bất Lạc thảo nguyên.

Vô số đạo kiếm phá không mà bay, thẳng hướng thú triều

Mưa phùn không che hết được mặt trời lặn ngoài rìa thảo nguyên, quang đoàn nhìn như không có nhiệt độ phát ra ánh sáng ấm áp, rơi vào trên thân kiếm.

Kiếm dường như muốn bốc cháy lên, ở bốn phía lăng mộ bay múa, xuyên qua , tựa như kim ô.

Kim Ô Quy Ly Sơn.

Đây là một kiếm chiêu.

Một kiếm chiêu uy lực cực lớn.

Xoa xoa xoa xoa

Vô số tiếng cắt dày đặc vang lên, mấy trăm con yêu thú phía tây nam lăng mộ, bị một mảnh kiếm vũ màu vàng chặt đứt

Mấy chục thanh kiếm ở trong bầu trời phía bắc phát ra, kiếm thế tạo thành vệt đuôi, tựa như một bó hoa tươi đang nở rộ.

Phồn Hoa Tự Cẩm.

Đây vẫn là một kiếm chiêu.

Trên mặt đất thảo nguyên, trong nháy mắt xuất hiện vô số vết kiếm khắc sâu.

Hơn mười con giao xà đang dũng mãnh lao tới lăng mộ gãy lìa từng khúc, nhục đoàn không ngừng co quắp trong máu đen.

Còn có vô số thanh kiếm điên cuồng lao tới , cùng nanh vuốt sắc bén của yêu thú chém giết .

Máu tươi của yêu thú cùng kiếm lấp loáng hỗn tạp , chiếu rọi thế giới này.

Mặt trời lặn lan tỏa khắp nơi, kiếm kêu trận trận trên biển.

Lăng mộ tựa như một chiếc thuyền đánh cá khổng lồ.

Ngư Ca Tam Xướng.

Đây vẫn là Ly sơn kiếm pháp.

Mặt Trần Trường Sinh càng ngày càng tái nhợt, thân thể run rẩy càng ngày càng lợi hại.

Nhưng hắn nắm Hoàng Chỉ tán, đứng ở trong mưa, thủy chung không ngã xuống, cho nên, kiếm vẫn còn tiếp tục chiến đấu.

Mấy trăm kiếm đi tới trước đảo sơn lieu thân hình như núi.

Đảo sơn liêu phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, cột đá trong tay mang theo uy lực cực kỳ kinh khủng, hướng về phiến kiếm vũ kia đập tới.

Trên thảo nguyên vang lên một trận vang lên dữ dội.

Kiếm vũ hơi thưa thớt, sau đó lần nữa trọng chỉnh, hướng đảo sơn liêu giết tới.

Sơn Quỷ Phân Nham.

Tinh Câu Hoành Trú.

Lộ Hoa Linh Ngô.

Đây là ban đầu ở Thanh Đằng yến, Thất Gian cùng Đường Tam Thập Lục đối chiến, theo Cẩu Hàn Thực chỉ huy, liên tục dùng ba chiêu.

Hôm nay được Trần Trường Sinh dùng để đối phó với con yêu thú này.

Trên thân thể như núi của đảo sơn liêu, xuất hiện mấy trăm vết kiếm rõ ràng.

Nhìn hình ảnh này, nhìn vô số hình ảnh quanh lăng mộ, Đằng Tiểu Minh cùng Lưu Uyển Nhi vợ chồng thần sắc ngưng trọng đã không còn, chỉ còn lại có một mảnh tái nhợt. Bọn họ ở trên chiến trường cánh đồng tuyết không biết gặp qua bao nhiêu cường giả trong quân đội của nhân loại, hình ảnh kinh thế hãi tục hơn nữa cũng đã thấy qua, hôm nay ở trước Chu lăng cũng đã nhìn thấy quá nhiều chuyện thần kỳ.

Nhưng lúc này, bọn họ vẫn bị chấn động không nói thành lời .

Đằng Tiểu Minh vẻ mặt ngơ ngẩn, nhìn Trần Trường Sinh trong mưa lẩm bẩm nói: “Điều này sao có thể?”

Toàn bộ kiếm đều đồng ý, bao gồm cả thanh kiếm ở phía trước nhất trong bầu trời, bay cao nhất, sáng ngời nhất thế cho nên cực kỳ chói mắt, đồng thời cũng kiêu ngạo nhất, cũng không phản đối, nhưng thanh kiếm kia khẽ run lên, đối với đạo kiếm ý đi tới thân thể của mình, lộ ra vẻ có chút khinh miệt, hồn nhiên không thèm để ý tới lai lịch của đối phương.

Hiện tại Ly sơn kiếm ý đã tương thông vạn kiếm, việc hắn cần phải làm, chính là thông qua đạo kiếm ý này, để cho vạn đạo kiếm thi triển ra kiếm chiêu, nếu là Ly sơn kiếm ý, muốn thi triển đương nhiên cũng là Ly sơn kiếm pháp —— bởi vì hôn ước với Từ Hữu Dung cùng với rất nhiều chuyện phát sinh trong kinh đô, ở trong mắt rất nhiều người, Quốc Giáo học viện cùng Ly Sơn kiếm tông, hắn cùng với Thần Quốc Thất Luật có Thu Sơn Quân làm đại biểu có mối thù không thể nào giải nổi, nhưng có ý tứ chính là, hắn biết nhiều nhất lại chính là Ly sơn kiếm pháp.

Bởi vì Ly sơn kiếm pháp tổng quyết vẫn luôn bên cạnh hắn, cũng bởi vì hắn từ lúc bắt đầu tu hành, gặp phải các đối thủ thiên tài đều đến từ Ly sơn.

Ly Sơn kiếm tông chính là trấn sơn chi kiếm của giáo phái phía nam, các đời đều tu hành kiếm đạo, từ xưa đến nay không biết sáng tạo ra bao nhiêu bộ kiếm pháp, kiếm chiêu có tư cách được lục vào Ly sơn kiếm pháp tổng quyết, đã khoảng hơn ba vạn thức, cũng đã được hắn ghi tạc vững vàng trong đầu, dĩ nhiên, hắn không thể nào trong một năm ngắn ngủi, có thể đem kiếm chiêu cần có kiếm ý nắm giữ toàn bộ, nhưng hiện tại có đạo Ly sơn kiếm ý trong Hoàng Chỉ tán trợ giúp, hắn thi triển Ly sơn kiếm pháp không có bất cứ vấn đề gì, vấn đề lớn nhất vẫn là thần thức của hắn.

Thần thức của hắn có thể chia làm bao nhiêu đạo, có thể ngự sử bao nhiêu thanh kiếm thi triển Ly sơn kiếm pháp?

Sau cơn mưa không trung trở nên sáng sủa, Nam Khách nhắm mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, tóc đen phất phới, hồn mộc tỏa sáng rực rỡ, khu sử yêu thú hướng lăng mộ tiến công, đồng thời chuẩn bị một kích cuối cùng. Nhìn nàng cùng với đại dương màu đen phía sau nàng, còn có hai con cự thú kinh khủng lớn như núi, Trần Trường Sinh cũng nhắm hai mắt lại.

Ly sơn kiếm pháp tổng quyết có hơn ba vạn kiếm chiêu, lấy tốc độ không cách nào hiểu được, biến thành hình ảnh chân thật không ngừng lướt qua thức hải của hắn.

Bốn phía lăng mộ, vang lên một trận tiếng ma sát rất nhỏ, sau đó loáng thoáng có thể nghe được thanh âm chít chít, thỉnh thoảng ở đông, thỉnh thoảng ở tây, trong nháy mắt đã đi mấy dặm, căn bản không cách nào phán vị trí của âm thanh, tự nhiên càng không có cách nào công kích, con thổ tôn âm hiểm mà cường đại kia đã tới.

Trần Trường Sinh vẫn nhắm mắt, bỗng nhiên giơ cánh tay phải lên, hướng nơi nào đó phía trước thần đạo chỉ đi.

Theo ngón tay hắn chỉ, trong bầu trời trước lăng mộ, vang lên một trận kiếm rít dày đặc mà sắc bén chí cực .

Một trăm thanh kiếm, phá không mà đi.

Phủ Liễu Vọng Quy Sơn Đạo Thập Bát Loan Lạc Giản Hệ Mã Sơn Tiền

Những kiếm chiêu này đều là Sơn Môn Kiếm của Ly Sơn kiếm tông.

Từ thức thứ nhất đến thức cuối cùng, một trăm thanh kiếm lại chia ra thi triển một trăm kiếm chiêu.

Như thế bằng với một trăm đệ tử Ly Sơn kiếm tông, đồng thời phát ra kiếm chiêu.

Theo đạo lý mà nói, chân nguyên của Trần Trường Sinh không thể nào dư thừa như thế, nhưng không nên quên, những thanh kiếm này đang thiêu đốt tánh mạng của mình, đây là trận chiến đấu cuối cùng của bọn họ. Lấy tu vi cảnh giới hiện tại của hắn, còn có Già Thiên kiếm ý cường đại chí cực , lúc này một trăm thanh kiếm bạo phát ra uy lực căn bản không phải Ly Sơn kiếm tông đệ tử bình thường phát ra kiếm chiêu có thể sánh bằng, mà trình độ phải ngang với Ly Sơn kiếm tông nội môn đệ tử, thậm chí là Thần Quốc Thất Luật

Một trăm Lương Bán Hồ, một trăm Thất Gian, hoặc nói, một trăm Quan Phi Bạch đồng thời phát kiếm, sẽ có uy lực đến cỡ nào?

Coi như Tụ Tinh đỉnh phong cường giả, cũng không thể chính diện đón đỡ phong mang, vậy con yêu thú Tụ Tinh thượng giai này thì sao?

Kiếm quang tung hoành phía trước thần đạo, bén nhọn đi tới, thật sâu xâm giết vào dưới đất phía trước thần đạo. Một tòa sơn môn do kiếm quang tạo thành, cứ như vậy nguy nga tráng quan đứng vững vàng trước thần đạo, trang túc thần thánh, tựa như đến từ Ly sơn

Dưới đất vang lên một đạo hống khiếu mang theo tâm tình tức giận cùng ngơ ngẩn, ngay sau đó, mặt đất bắn ra, thổ tôn mang theo một đạo máu đen, hóa thành một đạo lưu quang, liều mạng lao ra ngoài lăng mộ, hẳn là trong một chiêu đã bị trọng thương

Một trăm thanh kiếm không truy kích, ở trong bầu trời trước thần đạo chậm rãi chập chùng phiêu động.

Sơn môn phiêu miểu, giống như ở trong mây mù.

Có mây mù liền có hơi nước, mây đen bị kiếm ý cắt nát, theo ý nghĩ tự nhiên chậm rãi tụ tập với nhau, trong bầu trời lần nữa có nước mưa rơi xuống, chẳng qua nhỏ hơn rất nhiều.

Nam Khách nhắm mắt, mưa bụi làm ướt gương mặt tái nhợt của nàng.

Lão giả đánh đàn cả người là máu gục trên thần đạo, đã chết, Ngưng Thu ngất đi, Họa Thúy cũng ngất đi, chỉ có đôi vợ chồng Ma Tướng cường đại còn đứng, cầm lấy thiết côn cong gãy cùng thiết oa thủng đáy, đứng phía dưới Nam Khách, vì nàng hộ pháp.

Nhìn trăm kiếm tạo thành sơn môn trên thần đạo, vợ chồng hai người vẻ mặt ngưng trọng —— trăm kiếm đều tới, yêu thú kinh khủng Tụ Tinh thượng giai trong nháy mắt bị thương, đừng bảo hiện tại cảnh giới bị áp chế ở Thông U thượng cảnh, cho dù khôi phục chiến lực cường đại giống bên ngoài Chu viên, mình có thể đón đỡ được kiếm công cuồng bạo này sao?

Làm bọn hắn rung động không giải thích được nhất chính là, thần thức của Trần Trường Sinh làm sao lại cường đại đến loại trình độ này, lại có thể chia làm trăm đạo, dùng một trăm thanh kiếm thi triển một trăm kiếm chiêu

Trên phiến đại lục này, dĩ vãng từng xuất hiện chuyện như vậy ư?

Hồn mộc trước người Nam Khách càng ngày càng sáng, âm ảnh trong bầu trời đạo càng ngày càng thấp, sắp thấp hơn cả thân thể của nàng.

Thú triều giống biển cả màu đen, cuối cùng đã đi tới bốn phía lăng mộ, lan tràn mà lên, bắt đầu công kích. Vô số yêu thú, gào thét, gầm thét, nhảy lên cự nham trong lăng mộ, nhanh chóng leo lên phía trên. Trong thời gian rất ngắn, nửa đoạn dưới của lăng mộ đã bị thú triều bao phủ, một mảnh hỗn loạn, yêu thú không ngừng dẫm đạp lên nhau , lộ ra vẻ có chút ghê tởm.

Lăng mộ thật sự quá lớn, số lượng yêu thú thật sự quá nhiều, khắp nơi đều có. Một trăm thanh kiếm trên thần đạo càng không ngừng chém giết, như sơn môn chân chính, nhưng không có cách nào ngăn cản thế công của thú triều. Trần Trường Sinh còn cần thêm nhiều kiếm hơn nữa, kiếm đang ở ngay trong bầu trời.

Đứng ở trong mưa phùn trên thạch đài, mặt của hắn trở nên có chút tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, lông mi khẽ run.

Vô số chiêu Ly sơn kiếm pháp, đang trong thức hải càng không ngừng hiện lên. Thần thức của hắn cùng đạo kiếm ý kia cùng nhau thông qua Hoàng Chỉ tán, rơi vào trên thân kiếm

Vạn đạo thần thức vạn đạo kiếm.

Vạn đạo kiếm quang vạn thanh tiếu.

Vô số đạo kiếm rít thê lương vang lên bốn phía lăng mộ, trong nháy mắt át đi tiếng gầm gừ giận giữ của thú triều, chiếm cứ khắp Nhật Bất Lạc thảo nguyên.

Vô số đạo kiếm phá không mà bay, thẳng hướng thú triều

Mưa phùn không che hết được mặt trời lặn ngoài rìa thảo nguyên, quang đoàn nhìn như không có nhiệt độ phát ra ánh sáng ấm áp, rơi vào trên thân kiếm.

Kiếm dường như muốn bốc cháy lên, ở bốn phía lăng mộ bay múa, xuyên qua , tựa như kim ô.

Kim Ô Quy Ly Sơn.

Đây là một kiếm chiêu.

Một kiếm chiêu uy lực cực lớn.

Xoa xoa xoa xoa

Vô số tiếng cắt dày đặc vang lên, mấy trăm con yêu thú phía tây nam lăng mộ, bị một mảnh kiếm vũ màu vàng chặt đứt

Mấy chục thanh kiếm ở trong bầu trời phía bắc phát ra, kiếm thế tạo thành vệt đuôi, tựa như một bó hoa tươi đang nở rộ.

Phồn Hoa Tự Cẩm.

Đây vẫn là một kiếm chiêu.

Trên mặt đất thảo nguyên, trong nháy mắt xuất hiện vô số vết kiếm khắc sâu.

Hơn mười con giao xà đang dũng mãnh lao tới lăng mộ gãy lìa từng khúc, nhục đoàn không ngừng co quắp trong máu đen.

Còn có vô số thanh kiếm điên cuồng lao tới , cùng nanh vuốt sắc bén của yêu thú chém giết .

Máu tươi của yêu thú cùng kiếm lấp loáng hỗn tạp , chiếu rọi thế giới này.

Mặt trời lặn lan tỏa khắp nơi, kiếm kêu trận trận trên biển.

Lăng mộ tựa như một chiếc thuyền đánh cá khổng lồ.

Ngư Ca Tam Xướng.

Đây vẫn là Ly sơn kiếm pháp.

Mặt Trần Trường Sinh càng ngày càng tái nhợt, thân thể run rẩy càng ngày càng lợi hại.

Nhưng hắn nắm Hoàng Chỉ tán, đứng ở trong mưa, thủy chung không ngã xuống, cho nên, kiếm vẫn còn tiếp tục chiến đấu.

Mấy trăm kiếm đi tới trước đảo sơn lieu thân hình như núi.

Đảo sơn liêu phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, cột đá trong tay mang theo uy lực cực kỳ kinh khủng, hướng về phiến kiếm vũ kia đập tới.

Trên thảo nguyên vang lên một trận vang lên dữ dội.

Kiếm vũ hơi thưa thớt, sau đó lần nữa trọng chỉnh, hướng đảo sơn liêu giết tới.

Sơn Quỷ Phân Nham.

Tinh Câu Hoành Trú.

Lộ Hoa Linh Ngô.

Đây là ban đầu ở Thanh Đằng yến, Thất Gian cùng Đường Tam Thập Lục đối chiến, theo Cẩu Hàn Thực chỉ huy, liên tục dùng ba chiêu.

Hôm nay được Trần Trường Sinh dùng để đối phó với con yêu thú này.

Trên thân thể như núi của đảo sơn liêu, xuất hiện mấy trăm vết kiếm rõ ràng.

Nhìn hình ảnh này, nhìn vô số hình ảnh quanh lăng mộ, Đằng Tiểu Minh cùng Lưu Uyển Nhi vợ chồng thần sắc ngưng trọng đã không còn, chỉ còn lại có một mảnh tái nhợt. Bọn họ ở trên chiến trường cánh đồng tuyết không biết gặp qua bao nhiêu cường giả trong quân đội của nhân loại, hình ảnh kinh thế hãi tục hơn nữa cũng đã thấy qua, hôm nay ở trước Chu lăng cũng đã nhìn thấy quá nhiều chuyện thần kỳ.

Nhưng lúc này, bọn họ vẫn bị chấn động không nói thành lời .

Đằng Tiểu Minh vẻ mặt ngơ ngẩn, nhìn Trần Trường Sinh trong mưa lẩm bẩm nói: “Điều này sao có thể?”

Chọn tập
Bình luận