Mở Bài:
– Sinh – lão – bệnh – tử, từ xưa đến nay con người luôn bị ám ảnh bởi cái chết, cái chết là bằng chứng sống cho quy luật nghiệt ngã “Đời người là hữu hạn, thời gian là vô cùng”. Bàn về vấn đề sự sống và cái chết Nooc-man-ku-sin có nó…
Thân Bài:
– Chết là gì: Chết là chấm dứt cuộc sống trên cõi đời… Là vĩnh viễn xa những người mình yêu thương -> luôn gắn liền với sự mất mát => Sợ hãi, ám ảnh, đau thương….Các cụ ngày xưa luôn muốn kéo dài sự sống (bất tử)…
– Theo Hooc – man – ku – sin: Chết không phải là sự mất mát lớn nhất… (trích ra)
– Tâm hồn là gì: Tâm hồn là khái niệm chỉ thế giới tinh thần, tình cảm, cảm xúc, suy tư, trí tuệ…
– Tâm hồn tàn lụi là gì: Là trạng thái sống vô cảm, không cảm xúc, không niềm vui, không hi vọng…. => là điều đáng sợ nhất.
Bình luận:
a, Chết không phải là mất mát lớn nhất.
+ Vì ai cũng sẽ phải chết theo quy luật của tự nhiên. Có những cái chết đặt dấu chấm hết mà vẫn trở thành niềm ngưỡng mộ của người đời…(VD: đặng thùy trâm… )
b, Mất mát lớn nhất là tâm hồn bị tàn lụi ngay khi ta còn đang sống. Vì họ đánh mất cuộc đời, cuộc sống quý giá của mình ngay khi cái chết chưa chạm đến họ.
c, Phê phán lối sống chai lì vô cảm….