Gợi ý:
Câu đầu tiên của danh ngôn trên là 1 câu hỏi: làm sao có thể tự nhận thức giá trị bản thân? ta là ai trong cuộc sống này?
Và câu trả lời ngay sau đó cho ta thấy câu hỏi trên kia chỉ là 1 câu hỏi tu từ, câu trả lời khẳng định: đó ko phải là việc của tư duy – tức là ko nằm trong suy nghĩ, đầu óc cuar mỗi chúng ta, mà là của thực tiễn – tức là của hành động, của cái biểu hiện ra bên ngoài.
-> Chúng ta ko thể ngồi tự nghĩ ra định mức giá trị bản thân ta đến đâu, mà “hãy ra sức thực hiện bổn phận của mình” – tức là khi những giá trị còn tiềm ẩn đã được đánh thức bằng sự tự nguyện, ý thức trách nhiệm để đem ra = những hành động thiết thực để phục vụ cho cuộc sống -> “lúc đó bạn sẽ lập tức hiểu được giá trị của mình”.
Gớt đã khẳng định: giá trị con người nằm ở những gì anh ta làm và cống hiến cho xã hội, cho cuộc đời, chứ nó ko tự nhiên mà có nếu anh ta chỉ biết tự huyễn hoặc hay ngồi tự ngẫm xem mình có giá trị ở đâu mà chưa hề đóng góp bổn phận của mình với cộng đồng.