Có những người luôn hiểu rằng trong cuộc sống còn có nhiều thứ quý giá hơn tiền bạc – đó là tình yêu thương. Tình yru thương là một nét đẹp của nhân cách con người, hướng con người tới đỉnh cao của chân- thiện- mĩ. Tình yêu thương là công cụ…
Tình yêu thương có muôn hình vạn trạng, như viên đá ngũ sắc, mỗi mặt mỗi cạnh đều lung linh một sắc mầu khác nhau. Tình yêu thương là vô hình nhưng sự hiện diện của nó lại hữu hình, nó len lỏi vào từng góc nhỏ của cuộc sống thường ngày. Có thể là vô hình, cũng có thể là cố ý mà chúng ta không nhận ra, biểu hiện giản dị, gần gũi nhất của tình yêu thương con người chính là tình yêu thương cha mẹ, anh chị, hay người thân trong gia đình. Hay nói cách khác, dó là tình thân. Con người ta sinh ra ai cũng có sẵn lòng yêu quý mẹ cha, yêu thương con người mang cùng dòng máu. Chúng a mang nó vào đời và đặt bên cạnh nó một thứ tình cảm khác- tình bạn. Sau những buồn vui của tuổi thơ, những sự sẻ chia của cuộc sống, môt sợi dây vô hình đã kết nói những người xa lạ lại thành một người bạn, một phàn quan trọng của cuộc sống. Tình bạn- sự cảm thông. thấu hiểu, sẻ chia hay đồng cảm, xét cho cùng, cũng là một biểu hiện không cầu kì không ồn ào mà rất tự nhiên, giản dị của tình yêu thương. Bên cạnh đó, có thể nói rằng, tình yêu đôi lứa, sự đồng điệu của hai tâm hồn cũng là một phần của tình yêu thương. Và khi Tú Xương, Xuân Diệu, hay Huy Cận,…… viết nên những vần thơ ca ngợi tình yêu thương giữa con người với con người thì chính là cảm hứng nghệ thuật đang thăng hoa trong tình yêu thương. Khi xét trên một nghĩa rộng lớn hơn, không có chiếc túi thần kì nào chứa hết tìh yêu thương nhân loại. Chúng ta yêu những gương mặt thân quen mà ta vẫn gặp mỗi ngày, cho dù giữa ta với họ không hề có một mối liên giao nào, đơn giản bởi vì chúng ta cùng chung sống trên cùng nột mảnh đất, cùng chung một tổ quốc, chung tiếng nói… chung màu da…. Chúng ta thương những đứa bé mồ côi không cha không mẹ, lo lắng cho cuộc sống của con người nơi vừa xảy ra trận bão lớn……. Chúng ta cảm thông, đau xót, lo lắng cho cả những người chưa từng gặp mặt bởi tình yêu thương của con người là vô cùng tận. Có những người đã bỏ bao tâm huyết để chăm lo cho các em nhỏ ở cô nhi viện, ở các trung tâm chăm sóc và nuôi dưỡng trẻ em tàn tật, trẻ em bị nhiẽm bệnh AIDS……… Họ làm việc một cách âm thầm không cần được đền đáp công lao, cũng không cần được biểu dương. Họ làm chỉ vì tình yêu thương đối với những con người, những cuộc dời nhỏ bế, bất hạnh. Không giấy bút nào ghi danh cho hết những con người mang trong mình nhân cách cao đẹp đó.
Bên cạnh đó, trong guồng quay vội vã ủa cuộc sống ồn ào, còn có rất nhiều người không có tình yêu thương. Họ sống cho cái tôi của mình, bỏ mặc những thứ xung quanh họ. Họ có thể dửng dưng trước hoàn cảnh đáng thương nhất. Thậm chí có người chỉ biết yêu chính bản thân mình mà không hề biết sa sẻ tình yêu thương cho bất kì ai khác. Những người như thế không nhiều nhưng là một hiện tượng đáng phê phán trong xã hôi bởi:” Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”
Tình yêu thương tôn vinh cho nhân cách con người, trong khi sựu vô cảm hạ bệ con người xuống vực sâu của sự thảm bại. Tình yêu thương là một nét phẩm chất cao quý trong nhân cách đạo đức. Mỗi người cần biết bồi dưỡng, phát huy, để tình yêu thương thực sự trở thành mẫu số chung trong nhân cách con người.