Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 312: Hứa Gia Mộc tỉnh lại (12)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Editor : Meitu

Lục Cẩn Niên lại khẩn trương mở miệng: “Ngày hôm qua uống thuốc chưa? Bây giờ tôi đưa cô đến bệnh viện.”

Lục Cẩn Niên vừa nói, vừa lấy điện thoại di động, định gọi điện thoại cho trợ lý, dặn dò chuẩn bị xe.

Dạ dày Kiều An Hảo không có thứ gì nhưng ói, nhổ ra đều là một chút acid, cô nhìn qua gương, thấy hành động của Lục Cẩn Niên, miễn cưỡng đứng thẳng người, nhìn Lục Cẩn Niên lắc đầu: “Không cần…”

Câu nói bị bỏ lửng, Kiều An Hảo lại nôn vào bồn rửa tay, đợi đến lúc không còn cảm giác muốn ói, vươn tay, mở vòi nước, rửa sạch bồn rửa tay, sau đó ngậm nước, súc miệng, nhìn về Lục Cẩn Niên đang yên lặng mở miệng, nói: “Tôi không sao, chút nữa còn phải quay phim, không cần đến bệnh viện. “

Nói xong, Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, một bên rút một khăn giấy, xoa xoa tay ướt nhẹp, rồi đi ra ngoài phòng vệ sinh.

Chẳng qua Kiều An Hảo vừa bước một bước, tay Lục Cẩn Niên đã đặt trên bả vai cô, kéo cô tới đây, liếc mắt nhìn gương mặt có hơi tái nhợt, mím chặt môi, sau đó một giây kế tiếp dứt khoát nắm cổ tay của cô, đi ra

ngoài phòng vệ sinh, vừa đi, vừa dùng giọng nói không muốn thương lượng điều gì, bình tĩnh nói: “Phải đi bệnh viện.”

“Thật sự không cần.” Kiều An Hảo vừa nói, muốn thoát khỏi Lục Cẩn Niên, nhưng sức lực của cô so với anh, hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng gì, cuối cùng vẫn bị Lục Cẩn Niên kéo ra xe trước khách sạn, anh vừa mở cửa xe ra, đang chuẩn bị đưa Kiều An Hảo đi vào, bất chợt truyền đến tiếng chuông điện thoại di động.

Lục Cẩn Niên dừng lại, nghe thấy là của Kiều An Hảo, sau đó động tác không chần chờ chút nào đặt Kiều An Hảo vào chỗ ngồi, còn mình vòng qua xe, mở cửa xe, ngồi xuống, đang chuẩn bị khởi động xe, lại nghe thấy Kiều An Hảo nhận điện thoại, giọng nói mang theo vài phần vui mừng nói một câu: “Thiệt hay giả? Anh Gia Mộc có phản ứng?”

Lục Cẩn Niên đạp chân lên chân ga, chợt dừng lại, anh sững sốt tầm mười giây đồng hồ, mới ngẩng đầu lên, nhìn Kiều An Hảo qua kính chiếu hậu, thấy trên mặt của cô tràn đầy nụ cười rực rỡ, tiếp tục thể hiện sự vui mừng trong điện thoại: “Vậy thật sự là quá tốt, con biết, con sẽ qua, dạ… Tạm biệt.”

Kiều An Hảo cúp điện thoại, mới phản ứng mình đang ở trên xe Lục Cẩn Niên, nụ cười trên mặt nhất thời thu lại, im lặng một hồi, quay mặt nhìn Lục Cẩn Niên nói: “Bác gái gọi điện thoại tới, nói anh Gia Mộc có phản ứng, muốn tôi đến đó.”

Dừng lại, Kiều An Hảo lại mở miệng: “Đúng lúc anh Gia Mộc ca ở bệnh viện, tôi thăm anh Gia Mộc xong, tự mình đi kiểm tra là được rồi, không cần phiền anh đâu.”

Tay Lục Cẩn Niên nắm tay lái, bởi vì dùng sức, khớp xương có chút trắng bệch, khẽ mấp máy môi, không nói gì, chẳng qua là im lặng đạp chân ga, vòng tay lái, dứt khoát lái xe rời khỏi khách sạn.

Đi được một đoạn, Lục Cẩn Niên mới mở miệng, giọng nói nghe có chút khô khốc: “Tôi đưa cô đi.”

Kiều An Hảo gật đầu, không lên tiếng, kế tiếp hai người cũng không nói chuyện với nhau.

Lúc sắp vào thành phố, Lục Cẩn Niên mới nghĩ tới điều gì, cầm điện thoại gọi cho trợ lý, để anh thông báo đạo diễn đổi ngày quay phim hôm nay.

Chọn tập
Bình luận