Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 848: Kết thúc [8]

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Hai người đều rất ăn ý không hề nói chuyện không vui, giỗng như lúc trước, vừa cười vừa nói, thoạt nhìn chính là một đôi chị em tương thân tương ái, ngay cả hộ sĩ có một lần thấy qua, còn vụng trộm khen với mẹ Kiều, bà sinh một đôi nữ nhi thật tốt.

Kỳ thật rất nhiều lúc, đối với đúng đúng sai sai, thị thị phi phi, không có cách nào bình phán .

Trên cái thế giới này, không có thiện lương tuyệt đối, cũng không có ác độc tuyệt đối, rất nhiều lúc, sở dĩ ta nguyện ý đi tha thứ, là vì ta để ý.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt một cái đến ngày Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên kết hôn.

Vốn Kiều An Hảo là muốn đẩy lùi hôn lễ, tưởng chờ Kiều An Hạ xuất viện rồi tổ chức, nhưng mà, cô lúc này, có bầu đã hai tháng, bụng hở ra rõ ràng, nếu là chậm lại, chỉ sợ bụng sẽ lớn hơn nhiều, áo cưới và lễ phục không thể mặc không nói, sợ là muốn tổ chức hôn lễ, đều phải đợi cho đứa nhỏ sinh ra qua ngày ở cữ, huống hồ thiếp cưới đều đã phát ra, nếu lâm thời sửa đổi ngày, còn phải lần lượt báo tin.

Cho nên thương lượng đi thương lượng lại, vẫn là ấn đinh thời gian cũ.

Kiều An Hạ không thể xuống giường đi lại, khẳng định không thể làm phù dâu, nhưng mà hôn lễ cô vẫn muốn tham gia, cuối cùng Trình Dạng trực tiếp suy nghĩ một biện pháp rõ ràng, chính là tìm bác sĩ, cùng Kiều An Hạ trực tiếp đi đến hội trường hôn lễ, cho dù là thật sự có tình trạng đột xuất, cũng có thể xử lý đúng lúc.

Trong đồn công an chỉ có người trực ca, Hứa Gia Mộc đưa ra một hộp thuốc, sau đó có một người dẫn anh đi nơi thẩm vấn.

Bên trong chỉ có một bóng đèn, ánh sáng hỗn loạn, còn có một cỗ mùi vị nói không nên lời.

Hàn Như Sơ ngồi ở sau song sắt, nghe được âm thanh trầm đục, hơi hơi nâng đầu một chút, chỉ vài ngày không gặp, thoạt nhìn bà ta già đi rất nhiều rất nhiều, rất nhiều tóc đen đổi thành màu bạc.

Hàn Như Sơ chỉ nhìn lướt qua Hứa Gia Mộc, liền cúi đầu, ánh mắt lạnh như băng giống như đang nhìn cừu nhân.

Hứa Gia Mộc sụp mi mắt xuống một chút, nói với người đứng phía sau: “Tôi có thể ở một mình trong này với bà ấy được không?”

Người nọ gật gật đầu, sau đó rời đi.

Trong phòng thẩm vấn một mảnh im lặng, Hứa Gia Mộc đứng tại chỗ một lát, mại bước chân đi tới trước song sắt, sau đó không hề dấu hiệu liền “Phù phù” một tiếng, hướng về phía Hàn Như Sơ đang ngồi bên trong song sắt quỳ xuống.

Hàn Như Sơ nghe thấy tiếng vang, hơi hơi xoay đầu một chút, nhìn chằm chằm Hứa Gia Mộc quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt lạnh như băng, không có chút buông lỏng.

“Mẹ, con biết hiện tại mẹ không muốn nhìn thấy con, nhưng mà con vẫn phải đến thăm người.”

“Hạ Hạ bị một đao kia của ngài, cả đời này đều không khả năng sẽ mang thai .”

“Ngài ủy thác Vân di tìm luật sư cho ngài, đều bị con chặn lại, vân di cũng bị con đuổi về quê, ba con xuất ngoại, gần nhất trong khoảng thời gian ngắn khả năng sẽ không trở lại, nhà cũ của Hứa gia con chuẩn bị bán, phỏng chừng cũng chỉ qua hai ngày nữa, cục công an sẽ gửi chống án lên tòa án, yêu cầu phát quyết đối với ngài.”

Lúc Hứa Gia Mộc nói tới đây, tiếng nói khẽ run một chút: “Trong ngục giam ngày, khẳng định sẽ đặc biệt không dễ chịu, ngài tuổi lớn như vậy, thân thể cũng không tốt, ở bên trong cố gắng chiếu cố bản thân cho tốt.”

“Cách một thời gian con sẽ tới thăm ngài một lần …… Tuy rằng, ngài không muốn gặp con.”

“Con hy vọng ngài ở bên trong có thể tư kiểm lại chính mình, nếu…… Nếu 20 năm sau, ngài đi ra , buông xuống những cừu hận trước kia, ngài vẫn người mẹ tốt của con.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky