Trợ lý hơi sửng sốt, Lục Cẩn Niên đứng lên, vừa mặc lại áo khoác, vừa lạnh nhạt nói: “Tôi lái xe đi trước, sáng mai cậu trực tiếp tới công ty đi, không cần đến Cẩm Tú viên.
Sau đó không chờ trợ lý kịp phản ứng, Lục Cẩn Niên trực tiếp kéo cửa phòng làm việc ra, rời đi.
–
Có thể là do uống nhiều nước trái cây, nên Kiều An Hảo muốn đi vệ sinh, lúc lấy khăn giấy trong túi xách ra, nhớ đến điện thoại di động, mới vội vã đi ra khỏi quán cà phê.
Đi được một nửa, Kiều An Hảo mới nhớ không có đem điện thoại di động, bởi vì gấp gáp, cho nên dù hơi do dự, nhưng vẫn rẽ vào phòng vệ sinh trước.
Kiều An Hảo rời đi chỉ mới hai phút, điện thoại di động đặt trên bàn vang lên.
Kiều An Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thấy trên màn hình hiện ba chữ “Lục Cẩn Niên”, hơi do dự, không nhận nghe.
Điện thoại tự động cắt đứt, nhưng mới mười giây đồng hồ, Lục Cẩn Niên lại gọi điện thoại đến, Kiều An Hạ ngẩng đầu lên, nhìn điện thoại di
động của Kiều An Hảo nhiều lần, đến lần thứ tư Lục Cẩn Niên gọi lại, rốt cuộc cô vươn tay, cầm điện thoại di động nhận nghe: “Là tôi.”
Lục Cẩn Niên ở đầu dây bên kia, nghe thấy giọng Kiều An Hạ, khẽ nhíu mày, không nói gì.
Kiều An Hạ đợi một lúc, lại mở miệng nói: “Kiều Kiều đến phòng vệ sinh, có chuyện gì, lát nữa con bé trở lại, tôi nói con bé gọi điện cho anh.”
“Không cần.” Lúc này giọng Lục Cẩn Niên mới ôn hoà truyền tới: “Tôi đã đến bãi đậu xe tầng B dưới cửa hàng, đợi lát nữa hai người cứ xuống thẳng.”
“Được.” Kiều An Hạ ngừng một chút, nói một câu “Tạm biệt”, rồi cúp điện thoại, sau đó đang chuẩn bị đặt điện thoại của Kiều An Hảo xuống bàn, lại thấy trên màn hình di động của Kiều An Hảo có hai tin nhắn nhắc nhở đã giao hàng.
Kiều An Hạ nhất thời nghĩ đến vừa rồi Kiều An Hảo ngồi ở chỗ đó vui vẻ chụp hình, không nhịn được đáy lòng có chút ngạc nhiên rốt cuộc cô mua cái gì, cho nên liền mở ra xem.
Đồ làm bánh kem, cùng mấy đồ trang trí, bong bóng và nến.
Đây là muốn tổ chức sinh nhật cho Hứa Gia Mộc sao?
Kiều An Hạ không nhịn được khẽ cười, sau đó tay khẽ trượt xuống ghi nhớ, kết quả lại thấy được tên “Lục Cẩn Niên”, Kiều An Hạ nhíu mày, lại
kéo cuộc nói chuyện của Kiều An Hảo với người bán hàng lên trên, xem rõ cuộc nói chuyện của Kiều An Hảo với người bán hàng một lượt từ đầu đến cuối, lúc cô nhìn thấy Kiều An Hảo dặn người bán kia một câu “Lục Cẩn Niên, sinh nhật vui vẻ”, cô mới hiểu được, thì ra là Kiều An Hảo mua những thứ này, không phải là vì tổ chức cho sinh nhật của Hứa Gia Mộc mà là cho sinh nhật của Lục Cẩn Niên…
Kiều An Hạ không nhịn được nhìn lướt qua hai món quà được gói đối diện, nghĩ đến Kiều An Hảo tự nói với mình, hai ngày nữa đến sinh nhật một người bạn trong đoàn phim, người bạn kia, thì ra là chính là Lục Cẩn Niên?
Kiều An Hạ nắm điện thoại di động Kiều An Hảo trong tay, không nhịn được hơi dùng sức, ngón tay đụng phải màn ảnh, có những phần mềm không ngừng bị mở ra, sau đó lại đè lên, những phần mềm khác lại mở ra.
Đợi đến khi Kiều An Hạ thu hồi lại cảm xúc, cúi đầu lại nhìn điện thoại di động của Kiều An Hảo, phát hiện đầu ngón tay của mình bấm lung tung, cho nên mở ra album hình của Kiều An Hảo.
Bên trong album hình của Kiều An Hảo cũng không nhiều, nhưng mà trong đó mở ra, lại hấp dẫn sự chú ý của Kiều An Hạ lần nữa.