Kiều An Hảo vào buổi sáng thứ tư, mới biết được hôm nay là ngày lễ tình thân.
Lúc trước cho dù Lục Cẩn Niên rời giường đi làm, cũng không nghĩ quấy nhiễu cô, nhưng mà buổi sáng thứ tư hôm nay, trước khi anh rời giường, lại lại dùng phương thức hôn môi đánh thức cô từ trong mộng, sau đó nhẹ giọng nói vào bên tai của cô: “Kiều Kiều, chớ quên, đêm nay chúng ta đi ăn cơm ở đâu đó.”
Kiều An Hảo không có ngủ đủ, ngáp ngáp một cái, híp mắt nhìn về phía Lục Cẩn Niên gật gật đầu, nói: “Đã biết.”
“Nhớ rõ, sáu giờ rưỡi, tôi sẽ phái người tới đón em.” Lục Cẩn Niên dán vào bên tai Kiều An Hảo, không ngại phiền toái lại cường điệu một lần.
Lần này Kiều An Hảo không có lên tiếng, vừa gật đầu tỏ vẻ đã biết, vừa nhắm hai mắt lại, trở mình lúc chuẩn bị ngủ tiếp, lại nghe thấy âm thanh của Lục Cẩn Niên truyền đến: “Kiều Kiều, tôi đi làm , em không được quên đêm nay……”
Tối hôm qua Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên triền đến hơn nửa đêm, hiện tại vô cùng mệt, còn bị anh lề mề ma ma chít chít lải nhải, đáy lòng thoáng bốc lên một tầng hỏa, không hề nghĩ ngợi cẩm gối đầu lên, hung hăng nện ở trên người Lục Cẩn Niên, khiến cho những lời nói dong dài trong bụng anh biến mất.
Lục Cẩn Niên đi vào toilet rửa mặt, mặc quần áo, sửa sang lại tốt tất cả, lúc đi ra phòng ngủ, lại quay đầu cường điệu một câu với Kiều An Hảo đã đi vào giấc ngủ trên giường: “Kiều Kiều, tôi đi rồi, buổi tối gặp……”
Lại một lần nữa một cái gối đầu bay lại đây, Lục Cẩn Niên nâng tay lên, vững vàng bắt được, sau đó ném tới một bên trên ghế sa lon, mở cửa rời đi.
Trong phòng ngủ rốt cục khôi phục yên tĩnh, Kiều An Hảo nằm ở trên giường làm thế nào cũng không ngủ được, cuối cùng liền ảo não trở mình, từ trên giượng ngồi dậy, theo thói quen cầm lấy di động lúc nhìn thoáng qua thời gian, lại nhận được đoản tin của Lục Cẩn Niên vừa mới gửi: “Kiều Kiều, đêm nay, ăn cơm.”
Kiều An Hảo đột nhiên trở nên có chút sụp đổ, hung hăng cầm di động vứt ở trên giường, sau đó mượn chăn, chùm lên trên đầu của mình.
Hôm nay rốt cuộc là ngày gì a, chỉ ăn cơm thôi mà Lục Cẩn Niên lại cường điệu nhiều lần như vậy sao?
Kiều An Hảo nghĩ đến đây, vén chăn lên, sờ soạng di động, nhìn thoáng qua ngày dương lịch, không có gì đặc biệt , sau đó đổi sang ngày âm lịch, tháng 7 thất, lễ tình nhân đêm thất tịch.
Lễ tình nhân đêm thất tịch……
Trong đầu Kiều An Hảoliên tục hiện lên hai lần hai chữ này, mới đột nhiên ý thức được, ngày hôm nay có ý nghĩa gì.
Lục Cẩn Niên vào buổi tối lễ tình nhân đêm thất tịnh, mời cô ăn cơm…… Là mời nàng cùng nhau trải qua lễ tình nhân đêm thất tịnh sao? Đây là ngày chỉ có những đôi tình nhân mới cùng nhau trải qua a…… Đây không phải đại biểu cho, cô từ nửa bạn gái chuẩn bị chuyển thành bạn gái?
Kiều An Hảo nghĩ đến đây, nháy mắt không có buồn ngủ, cô từ trên giường nhảy xuống, ngay cả giầy cũng chưa đeo, bỏ chạy vào đứng trước tủ quần áo trong phòng thay quần áo, bắt đầu thử mặc quần áo, dường như thử gần hết tất cả tủ quần áo, Kiều An Hảo mới rốt cục tìm được một bộ phối hợp vừa lòng.
Kiều An Hảo ăn xong điểm tâm, đi cửa hàng gần đó, vào spa chăm sóc da trước, sau đó tìm một hiệu làm tóc đẹp, cắt một kiểu tóc, trang điểm tinh sảo, lúc này mới chuẩn bị xong công tác của ước hội đêm nay.
Lúc Kiều An Hảo từ trong hiệu làm tóc đi ra, nhìn thấy xung quanh cửa hiệu có dán quảng cáo quà tặng của lễ tình nhân đêm thất tịnh.