Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 620: Lục Cẩn Niên, em có thai (11)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Trong thang máy im lặng hồi lâu, đến tầng cuối, cửa thang máy mở ra.

Lục Cẩn Niên vẫn đứng ở trong thang máy không hề động, như đang suy nghĩ chuyện gì, sau một lúc lâu, giọng nói trầm thấp:“Nếu có thể, tôi hy vọng cô vĩnh viễn cũng đừng xuất hiện ở trước mặt của tôi.”

Nói xong, Lục Cẩn Niên không có ý ở lâu, trực tiếp kéo va li của mình rời đi.

Để lại Kiều An Hảo ngẩn ngơ đứng ở trong thang máy một mình, nhìn bóng dáng Lục Cẩn Niên dần dần biến mất.

Cô muốn nói cho anh biết, vì ở bệnh viện không thể đi gặp anh, nhưng là hắn cũng không tin, thậm chí còn nói, không muốn gặp cô, không hy vọng cô xuất hiện ở trước mặt anh…… Cô rất mong chờ bọn họ gặp lại, tràn đầy chờ mong, nhưng anh lại một lòng muốn cắt đứt.

Đáy mắt Kiều An Hảo tối đen thoáng hiện một tia ảm đạm, cánh môi khẽ giật, liền cúi đầu.

Mãi cho đến khi tiếng cửa thang máy báo hiệu sắp đóng, Kiều An Hảo mới lấy lại tinh thần, chậm rãi đi ra, sau đó nhìn thấy cuối hành lang, Lục Cẩn Niên đang cầm di động, gọi điện thoại.

Kiều An Hảo nhìn thoáng qua thẻ mở cửa phòng trong tay minh, nhìn nhắc nhở trên hành lang, tìm đi qua, mới phát hiện, mình ở phòng đối diện Lục Cẩn Niên.

Anh thấy cô đi lại đây, gương mặt lạnh lùng, dùng tiếng Anh trả lời điện thoại ‘Buổi tối gặp’, sau đó cúp điện thoại, xem cô giống như không khí, cầm thẻ mở cửa phòng tra vào cửa phòng, đi vào phòng.

-bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé 🙂 ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Kiều An Hảo đã ngủ trên máy bay, tuy rằng không ngủ nhiều, nhưng cũng không cảm thấy buồn ngủ, tắm xong, nằm ở trên giường, trong đầu đều nghĩ về lời Lục Cẩn Niên ở trong thang máy.

Thái độ của anh thoạt nhìn rất kiên quyết, giống như thật sự muốn cả đời này không còn liên quan gì nữa.

Tình trạng hiện giờ của cô và anh, cô muốn đến gần anh, là tuyệt đối không có khả năng, chẳng lẽ phải thật sự dùng cách mà Triệu Manh nói với mình sao?

Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo lại bò xuống giường, cầm viên thuốc Triệu Manh đưa mình trước khi đi, nhìn chằm chằm trong chốc lát, sau đó liền âm thầm ra quyết định.

Dù thế nào, cô phải tìm được một cơ hội, phát sinh chuyện với anh.

Giống như Triệu Manh nói, cho dù cuối cùng anh không tha thứ cho cô, cô vẫn còn đứa bé làm lợi thế.

Kiều An Hảo ra quyết định, cả một ngày cũng chưa ngủ, vẫn ghé vào cửa, chú ý động tĩnh phòng đối diện.

Lục Cẩn Niên bị lệch múi giờ, đến trưa cũng không có động tĩnh gì, đến một giờ chiều, có người phục vụ bưng thức ăn vào phòng của anh.

Mãi cho đến lúc 5 giờ chiều, Lục Cẩn Niên đi ra từ phòng đối diện, anh thay đổi âu phục mới tinh, thoạt nhìn tư thế oai hùng cao ngất, lúc anh rời đi, như cảm nhận được cô đang theo dõi mình, còn nhìn về cửa phòng cô liếc một cái.

Kiều An Hảo vội vàng chạy về phòng ngủ của mình, cầm ví tiền, di động, còn có viên thuốc Triệu Manh đưa, sau đó mang giầy, cũng đi ra khỏi phòng.

Kiều An Hảo đóng cửa mạnh, tiếng vang rất lớn, khiến Lục Cẩn Niên chờ thang máy, nghiêng đầu nhìn lướt qua nơi này.

Kiều An Hảo vừa nghĩ tới tính toán trong lòng mình, có chút chột dạ cúi đầu, tránh tầm mắt Lục Cẩn Niên.

Hai người như cũ vào thang máy xuống lầu, nhưng mà lần này có một đôi vợ chồng, thoạt nhìn như là người Pháp.

Trong thang máy im lặng hồi lâu, đến tầng cuối, cửa thang máy mở ra.

Lục Cẩn Niên vẫn đứng ở trong thang máy không hề động, như đang suy nghĩ chuyện gì, sau một lúc lâu, giọng nói trầm thấp:“Nếu có thể, tôi hy vọng cô vĩnh viễn cũng đừng xuất hiện ở trước mặt của tôi.”

Nói xong, Lục Cẩn Niên không có ý ở lâu, trực tiếp kéo va li của mình rời đi.

Để lại Kiều An Hảo ngẩn ngơ đứng ở trong thang máy một mình, nhìn bóng dáng Lục Cẩn Niên dần dần biến mất.

Cô muốn nói cho anh biết, vì ở bệnh viện không thể đi gặp anh, nhưng là hắn cũng không tin, thậm chí còn nói, không muốn gặp cô, không hy vọng cô xuất hiện ở trước mặt anh…… Cô rất mong chờ bọn họ gặp lại, tràn đầy chờ mong, nhưng anh lại một lòng muốn cắt đứt.

Đáy mắt Kiều An Hảo tối đen thoáng hiện một tia ảm đạm, cánh môi khẽ giật, liền cúi đầu.

Mãi cho đến khi tiếng cửa thang máy báo hiệu sắp đóng, Kiều An Hảo mới lấy lại tinh thần, chậm rãi đi ra, sau đó nhìn thấy cuối hành lang, Lục Cẩn Niên đang cầm di động, gọi điện thoại.

Kiều An Hảo nhìn thoáng qua thẻ mở cửa phòng trong tay minh, nhìn nhắc nhở trên hành lang, tìm đi qua, mới phát hiện, mình ở phòng đối diện Lục Cẩn Niên.

Anh thấy cô đi lại đây, gương mặt lạnh lùng, dùng tiếng Anh trả lời điện thoại ‘Buổi tối gặp’, sau đó cúp điện thoại, xem cô giống như không khí, cầm thẻ mở cửa phòng tra vào cửa phòng, đi vào phòng.

-bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé 🙂 ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé

Kiều An Hảo đã ngủ trên máy bay, tuy rằng không ngủ nhiều, nhưng cũng không cảm thấy buồn ngủ, tắm xong, nằm ở trên giường, trong đầu đều nghĩ về lời Lục Cẩn Niên ở trong thang máy.

Thái độ của anh thoạt nhìn rất kiên quyết, giống như thật sự muốn cả đời này không còn liên quan gì nữa.

Tình trạng hiện giờ của cô và anh, cô muốn đến gần anh, là tuyệt đối không có khả năng, chẳng lẽ phải thật sự dùng cách mà Triệu Manh nói với mình sao?

Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo lại bò xuống giường, cầm viên thuốc Triệu Manh đưa mình trước khi đi, nhìn chằm chằm trong chốc lát, sau đó liền âm thầm ra quyết định.

Dù thế nào, cô phải tìm được một cơ hội, phát sinh chuyện với anh.

Giống như Triệu Manh nói, cho dù cuối cùng anh không tha thứ cho cô, cô vẫn còn đứa bé làm lợi thế.

Kiều An Hảo ra quyết định, cả một ngày cũng chưa ngủ, vẫn ghé vào cửa, chú ý động tĩnh phòng đối diện.

Lục Cẩn Niên bị lệch múi giờ, đến trưa cũng không có động tĩnh gì, đến một giờ chiều, có người phục vụ bưng thức ăn vào phòng của anh.

Mãi cho đến lúc 5 giờ chiều, Lục Cẩn Niên đi ra từ phòng đối diện, anh thay đổi âu phục mới tinh, thoạt nhìn tư thế oai hùng cao ngất, lúc anh rời đi, như cảm nhận được cô đang theo dõi mình, còn nhìn về cửa phòng cô liếc một cái.

Kiều An Hảo vội vàng chạy về phòng ngủ của mình, cầm ví tiền, di động, còn có viên thuốc Triệu Manh đưa, sau đó mang giầy, cũng đi ra khỏi phòng.

Kiều An Hảo đóng cửa mạnh, tiếng vang rất lớn, khiến Lục Cẩn Niên chờ thang máy, nghiêng đầu nhìn lướt qua nơi này.

Kiều An Hảo vừa nghĩ tới tính toán trong lòng mình, có chút chột dạ cúi đầu, tránh tầm mắt Lục Cẩn Niên.

Hai người như cũ vào thang máy xuống lầu, nhưng mà lần này có một đôi vợ chồng, thoạt nhìn như là người Pháp.

Chọn tập
Bình luận
× sticky