Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 685: Tin nhắn trong điện thoại di động (35)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Editor: Xiu Xiu

Trải qua chuyện sinh nhật năm trước, trong lòng cô đã cực kỳ thảm hại!

Tới cùng là người đó gây ra sóng to gió lớn như thế nào, lúc đụng mặt cô, vậy mà vẫn có thể làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra!

Thế nhưng, không sao cả, bà ta cứ việc ngụy trang, cô sẽ có cách khiến bà ta nôn ra máu!

Trong lòng Kiều An Hảo nhẹ cười một phen, trên khuôn mặt tươi cười càng thêm chói sáng, giống như chính mình có bao nhiêu tin tưởng dành cho bậc trưởng bối, đi đến bên cạnh Hàn Như Sơ, vươn tay khoác lên cánh tay của cô ta, còn có chút làm nũng nói: “Bác Hứa, hóa ra bác ở trong đây, cháu tìm bác cả ngày, có việc muốn nói với bác…”

Nói xong Kiều An Hảo liền tiến sát bên tai Hàn Như Sơ, âm thanh nhỏ chỉ hai người mới có thể nghe thấy: “Lần trước sau sinh nhật vui vẻ của bác, cháu còn chưa chúc mưng bác sang tuổi mới vui vẻ!”

Kiều An Hảo nhắc đến sinh nhật, không tồi, cô cảm giác được cả người Hàn Như Sơ trở nên cứng ngắc, vì duy trì vẻ tươi cười trên mặt, đã trở nên có chút gượng gạo, Kiều An Hảo lại cười tít mắt nói ở bên tai cô, giống như vừa nói với cô những gì đẹp đẽ nhất, quơ quơ cánh tay của bà, nói: “Bác Hứa, bác không thích à?”

“Hứa phu nhân, vị này chính là?” Là người phụ nữ trung niên đến gần Hàn Như Sơ, mỉm cười hỏi.

Hàn Như Sơ âm thầm rút lại cánh tay của mình, muốn rút ra khỏi tay Kiều An Hảo, nhưng là Kiều An Hảo càng ôm chặt thêm, trong lòng Hàn Như Sơ như có một ngọn lửa nhen nhúm lên, bà liều mạng dùng toàn lực của mình, hao phí sự cố gắng rất lớn mới miễn cưỡng nặn ra một nụ cười đoan trang, vẫn duy trì ngữ điệu thăng bằng, nói với người phụ nữ kia: “Đây là thiên kim của Kiều gia.”

“Xin chào, cháu là Kiều An Hảo.” So với tích tụ oán giận trong lòng Hàn Như Sơ, Kiều An Hảo lại cảm thấy vô cùng thoải mái, cô vươn tay, cùng chạm cốc với người phụ nữ trung niên, ưu nhã uống một ngụm rượu đỏ.

“Kiều An Hảo, tôi biết, là nữ thứ của Khuynh Thành thời gian.”

“Hóa ra bác có xem phim của cháu…”

Hàn Như Sơ nghe Kiều An Hảo và người phụ nữ kia tán gẫu đến mức khí thế ngất trời, bà chỉ thấy phiền toái, giơ lý rượu lên, một hơi uống sạch, sau đó nhắm mắt lại hít sâu một hơi, mới quay đầu, nhìn Kiều An Hảo dịu dàng mở miệng: “Kiều Kiều, bác cháu ở bên kia, cùng bác qua đó chào hỏi nhé?”

Kiều An Hảo làm sao không biết Hàn Như Sơ muốn mình rời đi, chỉ tiếc, bà sẽ không được như ý!

Chẳng những không đi, cô còn muốn bà ta kìm nén đến phát điên.

“Cháu vừa mới chào hỏi qua bác cháu rồi.” Kiều An Hảo bùng nổ trong nháy mắt, sau đó như nghĩ đến gì, đột nhiên còn nói: “A… đúng rồi, bác Hứa, cháu quên mất có một chuyện muốn nói với bác…”

Nói xong, Kiều An Hảo lại tiến đến bên tai Hàn Như Sơ, vẫn là âm thanh chỉ có hai người nghe thấy: “Đêm tình nhân năm trước, tại sao cháu lại bị ngã từ trên cầu thang xuống ở Hứa gia, không biết bác Hứa có biết nguyên nhân không?”

“Gia Mộc nói cho mày rồi phải không?” Lời của Kiều An Hảo vừa dứt, Hàn Như Sơ giống như phản xạ có điều kiện, mở miệng hỏi một câu.

Thật ra, Kiều An Hảo cũng không xác định được việc mình ngã từ trên cầu thang xuống có phải là một âm mưu không.

Sau khi cô xem những thứ trong ngăn kéo của Lục Cẩn Niên ngày hôm qua, ý nghĩ này mới chợt hiện lên.

Chọn tập
Bình luận
× sticky