Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm bóng dáng Tống Tương Tư, cau mi lại.
Bắt đầu từ tối hôm qua, người phụ nữ này, dường như có điểm không thích hợp…… Hơn nửa đêm về nhà cả người toàn mùi rượu không nói, anh hỏi cô đi đâu, cô cũng không lên tiếng, tắm rửa một cái, ngả đầu liền ngủ, anh huých cô một chút, thế nhưng bị cô đạp một cước xuống giường, sau đó cả người anh liền phát hỏa, cô liền ôm gối đi ra phòng ngủ, một người đi phòng khách, thuận thế còn khóa trái cửa.
Sáng nay khi rời giường, anh vốn tưởng rằng cô sẽ cùng đi với bản thân đến “Trăm năm hảo hợp”, kết quả anh rửa mặt xong, đi ra phòng ngủ, vừa mới chuẩn bị chào hỏi với cô, cô lại cầm túi xách của mình, coi anh giống như không khí, thẳng hướng đi về phía cửa phòng, hôm qua xe của cô để lại Cung Vàng Điện Ngọc, cho nên lúc đi đến cửa cô trực tiếp lấy chìa khóa xe của anh đá cửa rời đi, anh vội vã đuổi theo xuống lầu, vốn tưởng rằng cô sẽ chờ anh, kết quả ai ngờ, cô lái đi xe của anh sớm đã không thấy bóng dáng, hại anh chỉ có thể ngăn cản xe taxi, ai ngờ đến dưới lầu “Trăm năm hảo hợp”, anh thấy xe của mình bị cảnh sát giao thông giữ lại.
Tống Tương Tư dừng xe không đúng nơi!
Rõ ràng bãi đỗ xe của “Trăm năm hảo hợp” nhiều vị trí như vậy, cô cố tình lại dừng ở trên đường quốc lộ, rõ ràng là cố ý !
Vào “Trăm năm hảo hợp”, anh ngồi ở bên cạnh cô, nói chuyện với cô, cô cũng bỏ mặc.
Kỳ thật đổi lại là trước đây, anh làm sao sẽ nhân nhượng cô như vậy, cô không để ý tới anh, anh sẽ không để ý tới cô đâu!
Thậm chí anh còn tự mình uy cô uống cháo, anh vốn tưởng rằng trong nháy mắt cô há miệng kia, tâm tình đã chuyển tốt, nhưng mà ai ngờ, đột nhiên liền mặt lạnh, đứng dậy rời đi.
Thật sự là…… Không hiểu người phụ nữ này bị sao nữa!
Hứa Gia Mộc a nở nụ cười một tiếng, cầm thìa vừa định đút miếng cháo vừa đưa cho Tống Tương Tư vào trong miệng của mình, nhưng mà đưa đến bên miệng, lại không có khẩu vị, ném thìa, ngồi ở trên ghế sa lon ngây người một lát, cuối cùng vẫn có chút không yên lòng đứng lên, hướng về phía toilet.
Toilet và phòng thay quần áo cách nhau một gian phòng, bên trong trưng bày sắp xếp cái tủ kính chỉnh tề, bên trong đầy đủ các loại kiểu dáng nhẫn.
Lúc Hứa Gia Mộc đi qua một cái tủ kính, bước chân nhịn không được dừng lại, nghiêng đầu, nhìn một cái nhẫn kim cương.màu hồng nhạt được trưng bày bên trong
“Tiên sinh, ngài muốn mua nhẫn cầu hôn hay là nhẫn kết hôn?” Người bán hàng thấy Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm nhìn hồi lâu, nhịn không được lên tiếng hỏi.
Hứa Gia Mộc hoàn hồn, nhìn thấy Tống Tương Tư trong phòng rửa tay đi ra không biết từ lúc nào, đã quay trở lại phòng thử quần áo, anh nhìn về phía người bán hàng lắc lắc đầu, rồi mại bước chân đi về phía toilet, tựa vào trên vách tường nhà vệ sinh nam, châm một điếu thuốc.
Anh thế nhưng vừa có một loại xúc động, tưởng mua một chiếc nhẫn, đưa cho Tống Tương Tư……
Thẳng thắn mà nói, từ nhỏ đến lớn, suy nghĩ về đám cưới trong đầu hắn đã ăn sâu bén rễ, anh nhất định sẽ thú một người phụ nữ muôn đăng hộ đối.
Sau khi giải trừ hôn ước với Kiều An Hảo, tập đoàn Hứa lại rơi vào trong tay Lục Cẩn Niên, lúc đó anh còn chưa biết mẹ mình làm rất nhiều việc sai trái, bối cảnh gia tộc của Lâm Thiên Thiên rất tốt, mẹ không thể không thích, anh và Tống Tương Tư lại không có liên lạc, tuy rằng anh cảm thấy Lâm Thiên Thiên quá mức yếu ớt bám người, nhưng mà, lúc quyết định đưa ra đám hỏi, Lâm Thiên Thiên không cự tuyệt, anh cũng không cự tuyệt.
Kỳ thật cũng không xem như đám hỏi, chỉ là ước định miệng như vậy, ngay cả nghi thức đính hôn cũng không có tổ chức, đôi khi một tháng anh Lâm Thiên Thiên gặp mặt không hơn một lần.