Một màn này khiến Kiều An Hảo vô cùng sững sốt, qua hồi lâu, cô mới phục hồi tinh thần lại, chạy về phòng vệ sinh.
–
Phòng vệ sinh trong khách sạn lớn là phòng độc lập.
Lục Cẩn Niên tùy tiện tìm một phòng vệ sinh trống, đẩy cửa ra, hung hăng kéo Hứa Gia Mộc vào trong, sau đó liền cất bước đi theo vào.
“Anh, em làm sai chuyện gì? Anh tức giận chuyện gì, có thể về nhà nói với em, nơi này nhiều người như vậy… Anh sẽ khiến chúng ta mất mặt đó!” Trong giọng nói Hứa Gia Mộc cũng mang theo một tia tức giận.
“Mặt mũi?” Lục Cẩn Niên thấp giọng lặp lại hai chữ này, nghĩ đến những hình ảnh mình thấy trong đại sảnh, còn nghĩ Kiều An Hảo yêu Hứa Gia Mộc nhiều năm như vậy, Lục Cẩn Niên từ trước đến nay tĩnh táo, bất chợt tức giận nâng cánh tay, hung hăng đánh lên gương mặt tuấn tú của Hứa Gia Mộc.
Một quyền của Lục Cẩn Niên, kết kết thật sự đánh vào trên mặt của Hứa Gia Mộc, Hứa Gia Mộc không có phòng bị lập tức liền bổ nhào nằm lên bồn rửa mặt sau lưng: “Anh, sao anh đánh…”
Lời Hứa Gia Mộc còn chưa nói hết, cánh tay liền bị Lục Cẩn Niên giữ lại.
Lục Cẩn Niên dùng sức, bởi vì đau đớn, Hứa Gia Mộc gào lên.
“Sao em không suy nghĩ cho mặt mũi Kiều An Hảo!” Giọng nói Lục Cẩn Niên, rất lạnh rất lạnh, giống như mảnh băng vỡ vụn, bởi vì tức giận, hơi thở của anh có chút dồn dập, giọng nói sắc bén châm chọc: “Không phải là anh nói em, Hứa Gia Mộc, mắt thẩm mỹ của em bị sao à, người phụ nữ kia, có gì so được với Kiều An Hảo!”
“Anh, không phải là anh… Đau…” Lời Hứa Gia Mộc cũng chưa nói xong, lại đau kêu một tiếng, liên tiếp thở.
Nếu như có thể, Lục Cẩn Niên thật sự rất muốn nghiền xương Hứa Gia Mộc thành tro, anh dùng lực đè lên bả vai Hứa Gia Mộc, lại một lần nữa tức giận mở miệng nói: “Người phụ nữ kia, ngay cả ngón chân của Kiều An Hảo cũng không bằng, mắt em mù rồi!”
Theo lời của Lục Cẩn Niên, mắt anh nhìn quanh, sau đó lật người Hứa Gia Mộc, đưa tay rút thắt lưng của Hứa Gia Mộc.
“Khốn kiếp, anh, anh muốn làm gì?” Hứa Gia Mộc hoảng sợ kêu một tiếng, theo bản năng vươn tay, che lại đáy quần của mình.
Lục Cẩn Niên nâng lên mí mắt, lạnh lùng quét qua Hứa Gia Mộc, dùng sức rút thắt lưng ngang hông ra, cầm thắt lưng khoa tay múa chân một hồi, sau đó liền xoay người, đi ra ngoài phòng vệ sinh.
Kiều An Hảo đứng ở cửa phòng vệ sinh, nghe được tiếng bước chân, cũng không biết rốt cuộc mình đang sợ điều gì, người chợt đẩy ra cửa phòng vệ sinh đối diện, trốn vào.
–
Lục Cẩn Niên đóng cửa phòng vệ sinh lại, sau đó cầm thắt lưng, vòng qua hai cái cửa, hung hăng vòng mấy vòng, khóa lại.
Bên trong Hứa Gia Mộc, giơ tay lên, hung hăng kéo cửa phòng vệ sinh, làm thế nào cũng không mở ra được, đập cửa kêu: “Anh làm gì vậy? Tại sao muốn nhốt em lại? Lục Cẩn Niên…”
Sau đó chính là tiếng vang một trận đập cửa.
Lục Cẩn Niên giống như không nghe thấy, xoay người, lấy ra ví tiền trong túi, móc mấy tờ tiền mặt, đưa nhân viên làm việc đang quét dọn ở hành lang, chỉ chỉ cửa, nói: “Chờ tầm hai mươi phút, rồi thả người trong đó ra.”
Hai mươi phút… Trong 20 phút, anh muốn dẫn Kiều An Hảo rời khỏi khách sạn này.