Hàn Như Sơ theo bản năng ngừng lại, quay đầu, nhìn về phía màn hình ti vi.
Bên trong, Kiều An Hảo đang microphone, nhìn mọi người tự giới thiệu mình, sau đó cô đứng ở chính giữa sân khấu, bắt đầu cất tiếng hát.
Tiếng hát mềm mại, âm thanh vô cùng dễ nghe.
Đừng nói là giám khảo và khán giả ở hội trường, ngay cả hai người giúp việc xem ti vi cũng vô cùng chăm chú lắng nghe.
Sau khi Kiều An Hảo hát xong, những vị giám kia rõ ràng đã cực kỳ kích động, bọn họ luôn gây ra khủng hoảng cho người khác, vậy mà lại khen không hết lời với Kiều An Hảo, Kiều An Hảo tao nhã đoan trang đứng trên sân khấu, cười đến lông mày cũng cong cong.
Tươi cười như vậy, làm đau đớn ánh mắt của Hàn Như Sơ.
Nếu không phải do cô, con trai của bà làm sao có thể không để ý đến người mẹ này?
Nếu không phải do cô, bà làm sao có thể thân bại danh liệt trong giới làm ăn như thế này? Khiến những người đã từng có quan hệ giao hảo tốt đẹp đều quay lưng lại với bà, hiện giờ toàn bộ đều xa lánh bà.
Nếu không phải do cô… Hàn Như Sơ làm sao có thể chật vật như hôm nay?
Tham gia tuyển chọn tiết mục phải không? Biểu hiện kinh người phải không? Muốn trở thành biểu tượng trên Internet phải không? Là tốt đẹp nhất ở trong mắt mọi người phải không?
Tốt lắm… Hiện tại, cô đã giành được toàn bộ sự nổi tiếng và chú ý, như thế tôi liền mượn sự thẳng lợi đó của cô, khiến cô thân bại danh liệt, cả đời về sau đều bị bêu danh.
Hàn Như Sơ nghĩ đến đây, khóe môi cong lên một nụ cười lạnh, bỗng dưng mở miệng hô tên quản gia: “Vân Di.”
Vân Di không biết đang làm gì trong phòng ngủ, “Ai” một tiếng, lại chậm chạp không đi ra, Hàn Như Sơ cao giọng, hô một tiếng: “Vân Di.”
“Phu nhân…” Quản gia luống cuống tay chân chạy ra từ trong phòng mình: “Phu nhân, tôi vừa đi toilet.”
Hàn Như Sơ căn bản không hề nói chuyện, chỉ hướng ánh mắt lên trên lầu, sau đó bước tiếp, đi lên lầu.
Quản gia lập tức bắt kịp.
Vào phòng ngủ, quản gia đóng cửa lại: “Phu nhân, bà tìm tôi có chuyện gì sao?”
Hàn Như Sơ lạnh lùng gật đầu, sau đó vẫy vẫy tay với quản gia, nói nhỏ vài câu bên tai bà ta: “Hiểu chưa?”
Quản gia liên tục gật đầu: “Hiểu rồi, phu nhân, người yên tâm, hiện tại tôi sẽ đi thực hiện luôn.”
–
Lần này tuyển chọn của Holywood, trên Sina có làm một cuộc bỏ phiếu.
Kiều An Hảo biết, tối qua biểu hiện của mình rất xuất chúng, nhưng là cô lại không nghĩ đến sau khi tỉnh lại, tùy tiện được đưa lên Sina, vậy mà mình đang đứng thứ nhất trong cuộc bầu chọn, cách vị trí thứ hai gần mười vạn phiếu.
Nếm qua điểm tâm, Lục Cẩn Niên có việc bận, liền đi ra ngoài.
Sau một tuần, Kiều An Hảo nằm úp sấp trước mày tính, vắt hết óc nghĩ đến trận đấu lần sau, mình phải lựa chọn tiết mục như thế nào cho thật xuất sắc.
Kiều An Hảo nghĩ từ sáng đến chiều, rốt cuộc lúc bốn giờ, nghĩ đến một ý tưởng siêu cấp hay ho, đang chuẩn bị rạo rực lấy ra điện thoại gọi cho Lục Cẩn Niên chia sẻ thành quả của mình, kết quả lại có điện thoại gọi đến.
Màn hình hiển thị một dãy số xa lạ.
Kiều An Hảo tạm dừng một lúc, mới nghe, lễ phép mở miệng: “Xin chào?”
“Cô khỏe không, xin hỏi cô là cô Kiều phải không?” Trong điện thoại truyền đến giọng nữ, tốc độ rất nhanh.