“Vậy cô có chắc chắn người trong lòng Lục Cẩn Niên không phải Kiều An Hảo?”
Đối với câu hỏi của Lâm Thi Ý, Kiều An Hạ chỉ che miệng khẽ cười, sau đó cẩn thận nhìn Lâm Thi Ý một hồi, mới mở miệng hỏi: “Nếu tôi không nhầm, cô là Lâm Thi Ý nhỉ?”
Lâm Thi Ý chớp mắt, không nói gì.
Kiều An Hạ vẫn duy trì ứng xử quý phái, nhưng lời nói ra không chút nể nang: “Cô Lâm, tuy rằng tôi không lăn lộn trong giới giải trí, nhưng tôi cũng quan tâm đến mấy chuyện showbiz. Kiều An Hảo là em của tôi, về chuyện của em ấy, tôi cũng biết chút ít, vai nữ thứ bộ phim các cô đang quay vốn dĩ là của cô nhỉ? Sau lại bị em tôi đoạt… Chỉ dựa vào điểm này, cô ở trước mặt tôi bất luận nói cái gì, tôi đều chỉ cảm thấy cô đang ngầm lợi dụng. Tôi với cô chỉ mới tình cờ gặp nhau có một lần, xin hỏi cô từ đâu dám chắc rằng tôi sẽ tin tưởng lời của cô, mà không tin em gái tôi?”
Kiều An Hạ nói xong, bèn dịu dàng cười với Lâm Thi Ý, dứt khoát để lại một câu “Xin lỗi không tiếp được”, liền xoay người đi ra khỏi cửa phòng vệ sinh.
“Cô Kiều, còn một việc có thể cô chưa biết? Đó là hôm qua lúc Kiều An Hảo đang quay ở phim trường thì xảy ra chuyện, ngã khỏi xích đu, Lục Cẩn Niên thế nhưng đã không ngần ngại do dự, trực tiếp lao ra bắt lấy cô ấy, còn đưa cô ấy đến bệnh viện, cũng bởi vì cô ấy mà tức giận, trực tiếp sa thải toàn bộ nhân viên công tác tổ đạo cụ!” Mặc dù Lâm Thi Ý nói sự thực, nhưng cô ta không xác định được hành động của Lục Cẩn Niên có phải là vì Kiều An Hảo không, chỉ có điều để đạt được kế ly gián, cô ả biến thành giọng khẳng định, cũng thêm mắm dặm muối một số tình huống.
Kiều An Hạ nghe được câu này, khẽ khựng lại bước chân.
Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo biết nhau nhiều năm như vậy, tuy hai người thoạt nhìn cũng không đến nỗi quen thuộc, nhưng Kiều An Hảo là vợ Hứa Gia Mộc, Lục Cẩn Niên thì là anh của Hứa Gia Mộc. Nếu Kiều An Hảo thực sự gặp phải nguy hiểm, Lục Cẩn Niên cứu cô rất đỗi bình thường.
Kiều An Hạ quay đầu, nhìn vào mắt Lâm Thi Ý, hơi chút tức giận: “Cô Lâm, tôi mặc kệ ngày hôm nay rốt cuộc cô rắp tâm gì, nhưng tôi nói rõ cho cô biết, cô đừng vọng tưởng phá hoại quan hệ giữa tôi và Kiều Kiều. Kiều Kiều đối với tôi mà nói, là cô em gái quan trọng nhất thế gian, hơn nữa tôi cũng cảnh cáo cô, có thể bây giờ tôi không tính toán với cô, nhưng nếu lại có lần tiếp theo khiến tôi biết cô gây bất lợi cho Kiều Kiều, người khác không so đo, nhưng Kiều An Hạ tôi tuyệt đối sẽ là người đầu tiên đứng ra dìm cô chết trong làng giải trí. Đừng tưởng tôi đùa, nhà họ Kiều chúng tôi một chút bản lãnh này vẫn phải có!”
Kiều An Hạ tung ra những lời vừa độc vừa thẳng này, khiến cho Lâm Thi Ý biến sắc mặt trông chật vật lúng túng.
Kiều An Hạ cười thầm, trực tiếp xoay người đạp gót, thật cao ngạo rời đi.