Kiều An Hảo nghe thấy bác không cho mình và Lục Cẩn Niên qua lại, theo bản năng muốn mở miệng giải thích, nhưng là sau đó nghĩ đến vài ngày sau, cô và Hứa Gia Mộc sẽ giải trừ hôn ước, cho đến lúc này, cô và Lục Cẩn Niên qua lại với nhau tất nhiên sẽ không được yên thân rồi.
Hiện tại dù sao cô vẫn là vợ trên danh nghĩa của Hứa Gia Mộc, nếu vì chuyện tiếp xúc thân mật với Lục Cẩn Niên mà cãi cọ với bác mình, chẳng phải sẽ khiến bác càng thêm lo lắng, càng thêm suy nghĩ là giữa mình và Lục Cẩn Niên có gì hay sao?
Kiều An Hảo nghĩ đến đây, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, ngoan ngoãn gật đầu một cái, nói: “Cháu biết rồi, việc này là cháu không đúng, trước kia, cháu và Lục Cẩn Niên học cùng nhau, thật ra giữa chúng cháu không có gì cả.”
Bác gái nghe được những lời này của cô thì vô cùng yên lòng, tiếp tục nói chuyện vài câu với cô, đa số đều nói về chuyện cô nên làm thế nào để tròn bổn phận vợ hiền của Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo trả lời từng câu một, sau đó đi theo bác gái xuống lầu, dựa theo ý tứ của bác gái, đối với Hàn Như Sơ nói xin lỗi, thái độ thành khẩn khẳng định lần sau mình sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa.
Dù sao cũng là người có nhiều từng trải, cho dù trong lòng Hàn Như Sơ đang mất hứng, nhưng lúc Kiều An Hảo giải thích cũng nguôi ngoai đi.
Không khí trong phòng bây giờ mới dịu đi một chút, vì không muốn quan hệ hai nhà bị ảnh hưởng, bác trai còn cố ý gọi điện thoại cho Hứa Gia Mộc, để mọi người cùng nhau ăn bữa cơm.
Lúc ăn cớm, Hứa Gia Mộc và bác trai có uống ít rượu, cho nên lúc rời đi, Hứa Gia Mộc gọi điện cho lái xe đến.
Anh và Kiều An Hảo rời khỏi Kiều gia trước, lái xe còn chưa đến, Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc rời rạc đi cạnh nhau, Kiều An Hảo đi giày cao gót nên hơi mệt, hai người tìm một chiếc ghế đá trong công viên ngồi xuống.
ở đối diện là khu quảng trường nhỏ, không thiếu những đứa trẻ đang trượt patin ở đó.
Kiều An Hảo nhìn hình ảnh trước mặt mình, nghĩ đến chính mình trước đây, cũng trượt patin cũng Kiều An Hạ và Hứa Gia Mộc, không nhịn được mở miệng nói: “Anh Gia Mộc, ngày xưa anh cũng dạy em trượt ở đây.”
“Thế nhưng bây giờ, em không bám vào đâu thì vẫn không thể đứng vững, xem ra anh đây là giáo viên có vẻ hơi tồi.” Hứa Gia Mộc nói.
Kiều An Hảo nở nụ cười, sau đó ngẩng đầu lên nhìn đèn đường, nhẹ nhàng nói: “Anh Gia Mộc, chuyện bị chụp ảnh, cực kỳ xin lỗi, đã khiến anh bị chê cười rồi.”
“Không sao, em áy náy gì với anh chứ, muốn xin lỗi cũng là anh phải xin lỗi em, việc này là mẹ quá bất ngờ, bà cũng không phải không biết, trước khi anh tỉnh lại, tìm anh trai anh dán vết sẹo giả làm anh, cùng em giả làm vợ chồng, hai người phải đóng giả hơn tám tháng liền, trước kia lại là bạn học, làm sao có thể không quen biết, hai người ăn một bữa cơm, như vậy mà liền chuyện bé xé ra to? Kiều Kiều, em đừng để
trong lòng, mẹ anh là thế, mặt mũi không thể chịu nổi người khác chỉ trỏ sau lưng mình, thế nhưng vài ngày nữa, anh nói ra chuyện ly hôn, đến lúc đó em được tự do rồi.”
Kiều An Hảo ngẩng đầu, nhìn lên trời, sau đó mở miệng nói: “Anh Gia Mộc, sau khi anh giải trừ hôn ước với em, về sau có tính toán gì không? Chẳng lẽ còn chuẩn bị có đám hỏi tiếp theo?”
Nếu đổi lại không có tai nạn xe cộ xảy ra, có người hỏi anh vấn đề này, anh chắc chắn sẽ không chút do dự trả lời, đương nhiên.