“Người khác?” Về tin đồn của Kiều An Hảo, sợ là người dẫn chương trình cũng có nghe thấy: “Là anh Hứa Gia Mộc sao?”
Lục Cẩn Niên “Ừhm” một tiếng, đưa ra đáp án.
“Nói chuyện đến đây, tôi nghĩ chúng ta không thể quên được gần đây có một tin đồn thất thiệt ở trên mạng.” Người dẫn chương trình liền trở nên nghiêm túc: “Tôi nghĩ, Lục tổng cũng nhất định đã từng xem qua những ảnh chụp này, mà Lục tổng cũng vừa nói, cô Kiều và anh Hứa có hôn ước với nhau, như thế, xin hỏi Lục tổng, cô Kiều và anh Hứa ly hôn, có phải thật sự giống như những tin đồn trên báo viết hay không, có liên quan đến anh không?”
Có thể bởi vì Lục Cẩn Niên đang ở đây, người dẫn chương trình không đưa ra câu hỏi sắc bén trực tiếp giống như những phóng viên từng quậy phá ở Cẩm Tú Viên, câu hỏi rất uyển chuyển.
Nhưng hàm nghĩa, cũng như nhau, đơn giản là đang hỏi anh, thật sự những tin đồn trên mạng, Kiều An Hảo ngoại tình bên ngoài, vì Lục Cẩn Niên nên mới vứt bỏ Hứa Gia Mộc có đúng hay không?
Lúc Lục Cẩn Niên bị hỏi đến vấn đề này, vẻ mặt anh rất bình tĩnh không có chút nào bối rối, giống như người bị nhục mạ trên mạng vốn không phải là Kiều An Hảo, anh mở miệng, âm thanh nhạt nhẽo giống như lúc nói về Hoàn Ảnh truyền thông trước đó: “Nếu tất cả mọi người đều tin những ảnh chụp này là sự thức, cô cảm thấy tôi trả lời vấn đề này hay không còn quan trọng sao?”
Người dẫn chương trình bị anh hỏi lại, ngớ ra một lúc, mới cười nói: “Ý tứ trong lời nói của anh, là thật sự mọi chuyện vốn không giống như trong suy nghĩ của mọi người sao?”
Lục Cẩn Niên giống như vừa rồi, vẫn không trả lời vấn đề này một cách chính diện, vẫn hỏi lại như cũ: “Nếu tôi nói không phải, thì có ai tin tưởng tôi?”
Bây giờ người dẫn chương trình không biết nên nói gì.
Lục Cẩn Niên hít một hơi, tiếp tục nói: “Nếu một người đàn ông thật sự thích một người phụ nữ, tôi nghĩ không ai muốn đi hủy diệt thanh danh của cô ấy.”
“Nếu tôi thật sự muốn cậy góc tường, tôi có thể ra tay vào năm năm trước, khi giữa bọn họ chỉ có hôn ước, tôi sẽ không để người tôi yêu biến thành người không thể yêu, cũng không trơ mắt đứng nhìn tôi và cô ấy mất đi năm năm.”
“Với tôi mà nói, tôi chỉ cần nghĩ đến có thể nhìn thấy cô ấy là đã thấy thỏa mãn, tôi chưa từng hy vọng xa với cô ấy có thể trở thành vợ của tôi.”
“Đương nhiên, tôi nói những lời này, mọi người chưa chắc sẽ tin tưởng, dù sao nói miệng thì cũng coi như không có chứng cớ, ảnh chụp vẫn rành rành ra đấy.”