Cả bên trong bao sương trong nháy mắt trở nên yên lặng.
Trên bàn nước nóng pha trà, vừa vặn đã chín, phát ra tiếng sôi trào.
Mẹ Kiều thiếu kiên nhẫn, mở miệng nói: “Là bởi vì những hình ảnh trước của Kiều Kiều sao? Gia Mộc, bác đã nói với con, Kiều Kiều và nó chỉ là bạn…”
Hứa Gia Mộc hủy bỏ: “Không phải vậy, không có liên quan gì đến anh ấy cả.”
Lần này là Hàn Như Sơ mở miệng hỏi: “Vậy vì điều gì? Không phải con luôn thích Kiều Kiều sao?”
“Con thích Kiều Kiều, nhưng con vẫn luôn xem Kiều Kiều là em gái, gần đây con đã gặp được người mà mình thích.”
Hứa Gia Mộc vừa dứt lời, Hứa Vạn Lý liền lập tức đặt ly trà trong tay xuống bàn cái “Bộp”, giận dữ khiển trách: “Thằng khốn!”
Kiều An Hảo nhìn thấy cảnh tượng như vậy, vội vàng mở miệng giảng hòa:”Chuyện ly hôn, con đã đồng ý.”
Hứa Vạn Lý đang chuẩn bị lời mắng Hứa Gia Mộc, cứ như vậy bị nghẹn ứ trong cổ họng.
Hứa Gia Mộc tiếp tục mở miệng: “Con và Kiều Kiều, bản thân chính vì muốn giữ lợi ích của hai nhà, chúng con đã thương thảo, không có tình cảm, không bằng làm bạn, bây giờ chúng ta giải tán, còn có thể làm bạn, hơn nữa công trình hợp tác giữa nhà họ Kiều và nhà họ Hứa, con nhường cho nhà họ Kiều 20% lãi suất, xem như bồi thường.”
“Gia Mộc…” Hai mươi phần trăm nhưng cũng là vài triệu, Hàn Như Sơ mở miệng kêu tên Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc không cho mẹ mình có cơ hội nói chuyện, nói tiếp: “Còn nữa, con bảo đảm, sau này có bất kỳ hợp tác gì tốt, con cũng sẽ ưu tiên suy tính cho nhà họ Kiều.”
Kiều An Hảo biết, vào lúc này, đến phiên mình lên tiếng, vì vậy liền mở miệng nói: “Con và Gia Mộc anh không có bất kỳ mâu thuẫn gì, quan hệ chúng con vẫn như trước, chúng con cũng không vì chuyện này mà rạn nứt, con cũng không hy vọng mọi người vì chuyện này mà ầm ĩ, con biết chuyện này sẽ gây xôn xao khi người ta biết, nhưng đó cũng là trong thời gian ngắn, chưa kể, chỉ cần mọi người không để lộ ra thì dù bọn họ có tò mò cũng không gây ảnh hưởng gì được.”
Ba Kiều mẹ Kiều nghe Kiều An Hảo cũng nói như vậy, hai người nhìn nhau, mặc dù không vui, nhưng suy nghĩ nếu như hai người đã quyết
vậy thì cứ bình thản mà để mọi chuyện trôi qua, huống chi tương lai vẫn còn hợp tác, ba Kiều suy nghĩ một chút, cuối cùng liền gật đầu, nói: “Chuyện của Kiều Kiều, Kiều Kiều quyết định là tốt rồi, tôi và thím cũng tôn trọng nó.”
Lúc đầu Hàn Như Sơ rất hài lòng về Kiều An Hảo, nhưng bây giờ Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên sống chung, còn xuất hiện một đứa bé, bà ta đã không thích, nhưng vì con trai thích, bà vẫn nhân nhượng, bây giờ nhìn thấy hai người hòa bình chia tay, tự nhiên cực kỳ vui lòng, lúc Hứa Vạn Lý chuẩn bị khiển trách Hứa Gia Mộc, còn len lén đá chân Hứa Vạn Lý dưới bàn, cảnh cáo ông không nên nói lung tung , sau đó gương mặt áy náy nói xin lỗi ba Kiều mẹ Kiều: “Thật xin lỗi mọi người, chuyện lại xảy ra như vậy.”
Cơm nước xong, đã ba giờ chiều, Kiều An Hảo ngồi xe Hứa Gia Mộc đi.
Ở trên xe, Hứa Gia Mộc còn nhìn vết thương bị Lục Cẩn Niên đánh thần giác nói với Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, anh vì em mà nhận hết oan ức, anh ấy cho là anh phụ em, đánh anh một trận không nói, còn nhốt anh nữa… Thật khổ sở…”