Editor: Xiu Xiu
Kiều An Hảo cắn môi dưới, nghĩ đến những lời Triệu Manh nói khi cãi vã với Lâm Thi Ý.
Cô không xác định được Lục Cẩn Niên nếu biết được cô cùng người khác ganh đua so sánh có mất hứng hay không.
Nếu anh thực sự để bụng, nhỡ đâu lại liên lụy đến Triệu Manh thì làm sao bây giờ?
Tuy nhiên sự việc không phải như Kiều An Hảo nghĩ, đúng là trong đầu anh đang xoay xoay, nhưng vẫn ôm lấy cô: “Sau đó, em khó chịu rồi cãi vã với cô ta…”
Tuy nhiên trong lời nói của mình, Kiều An Hảo lại bỏ bớt lời nói của Triệu Manh, những cái khác đều trình bày rất chi tiết: “Em mắng cô ta trước…”
Trên thực tế là Triệu Manh mắng Lâm Thi Ý không biết xấu hổ trước.
Nói tới đây, Kiều An Hảo có chút lo lắng, vụng trộm vén mi mắt lên, liếc mắt nhìn anh, thấy anh không hờn giận gì khi nghe thấy cô mắng người, lúc này mới nói tiếp: “Sau đó cô ta liền nói với em, người nào có tiền thì lời nói của người đó đáng giá…”
Lục Cẩn Niên cau mày..
“Cô ta còn nói, nếu em có bản lĩnh, có thể chi ra mấy ngàn vạn tiền đầu tư, để kịch bản đổi về như cũ…”
Lông mày của Lục Cẩn Niên càng nhăn lại lợi hại hơn.
“Sau cùng cô ta còn nói em không có làm được, trong lòng rối loạn, …” Nói lâu như vậy, rốt cuộc cũng đến trognj điểm, cô nhìn cũng không dám nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ cúi đầu, âm thanh tinh tế nói: “Em không phục, sau đó em liền nói với cô ta, đừng ngày nào cũng mang người đàn ông của mình ra ngoài khoe, người đàn ông của em còn lợi hại hơn nhiều, đừng nói mời mọi người uống trà chiều, có thể để cho mọi người cầm tiền nghỉ ngơi luôn, đừng nói thay đổi kịch bản, còn có thể cắt hết cảnh diễn của cô ta…”
Tất cả mọi người trong phòng hóa trang cực kỳ yên tĩnh, chỉ có mình Kiều An Hảo thao thao bất tuyệt nói chuyện với Lục Cẩn niên, mà đáy mắt của anh, cũng chỉ có hình bóng cô gái nhỏ đang nói chuyện với mình, dường như toàn bộ chung quanh đều không tồn tại.
bạn nào muốn đọc trước full thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé 🙂 ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé
Kiều An Hảo càng nói càng không chắc chắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng lên rất nhiều, xong đời, Lục Cẩn niên khẳng định sẽ cảm thấy cô là một người phụ nữ ham hư vinh phù phiếm, thế cho nên một câu sau cùng, âm thanh của cô chỉ như muỗi kêu vo ve: “Em còn nói, có thể đình chỉ việc quay bộ phim này…”
Trời ạ, Triệu Manh sao có thể mạnh miệng như thế chứ?
Nói mạnh miệng như thế còn chưa tính, cô vậy mà còn tích cực thật sự gọi Lục Cẩn Niên đến đây….
Đừng nói Lục Cẩn Niên khinh thường cô, chính cô còn khinh thường mình, Lục Cẩn Niên chắc chắn sẽ cực kỳ thất vọng về cô?
Kiều An Hảo áp đầu vào ngực anh, giống như đứa trẻ bị phạt, bất an tóm lấy vạt áo của anh, tiếp tục thành thực nói: “Lâm Thi Ý không tin, nói em chỉ mạnh miệng, sau đó em liền gọi điện thoại cho anh…”
Kiều An Hảo nói đến đây, cuối cùng cũng có thể nói rõ ràng sự việc.
Cô không dám tưởng tượng giờ khắc này vẻ mặt của anh như thế nào, cũng không dám ngẩng đầu nhìn.
Trong phòng trang điểm rất yên tĩnh, đủ để khiến lòng cô càng thêm bất an, cảm thấy có thể Lục Cẩn Niên sẽ mất hững, vì thế liền theo bản năng trấn an anh, tiếp tục mở miệng nói: “Thật ra em cũng không muốn so đàn ông với cô ta, là em nóng giận quá, cô ta nói người đàn ông của em có thể là bất kỳ người nào, nhận không ra, em… em…”
Dường như giải thích thế nào, đều có vẻ…