Lúc ăn cơm ở khách sạn lớn nhất thành phố, đạo diễn đề nghị đi hát karaoke, bởi vì bộ phim sắp quay xong, tương lai thời gian mọi người cùng nhau một chỗ sẽ càng ngày càng ít, cho nên không có ai dị nghị gì, vì thế ăn cơm xong, khoảng 10 giờ rưỡi, tất cả mọi người lên ô tô đi “Cung vàng điện ngọc” gần đây.
Kiều An Hảo cùng lên xe Trình Dạng với Tống Tương Tư, trên đường đi xe phải đổ xăng nên đến “Cung vàng điện ngọc” muộn nhất, đi vào ghế lộ, Kiều An Hảo mới nhớ tới, lúc ăn cơm Lục Cẩn Niên nói có việc nên phải đi trước, nhưng mà bây giờ đã ở đây, đang tao nhã đứng ở trước màn hình lớn, cầm thực đơn ipad trong tay, lúc lấy ly rượu từ phục vụ, thấy bọn họ tiến vào, còn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Kiều An Hảo.
Đạo diễn nhìn ba người bọn họ tiến vào, lập tức chỉ vào bài hát, phất phất tay: “Đi đi đi, ba người đến đây hát đi, một người ít nhất hát hai bài.”
“Tiểu Kiều, cô hát hộ tôi với.” Tống Tương Tư đâu có để Kiều An Hảo chỉ hát hai bài.
Lục Cẩn Niên nghe thấy lời nói của Tống Tương Tư đối với Kiều An Hảo, hơi cau mi lại, vừa cứng nhắc cầm lên chai rượu hoàng gia bật nắp, vừa ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tống Tương Tư một cái.
Tống Tương Tư chạm trán tầm mắt của Lục Cẩn Niên, giống như cố ý, tiếp tục nói tên một ca khúc, sau đó nói một câu “Cảm ơn” với Kiều An Hảo, rồi xoay người đi về một bên sô pha ngồi xuống, trừng mắt khiêu khích lại Lục Cẩn Niên.
Kiều An Hảo muốn hát giúp Tống Tương Tư trước, rồi mới tìm một ca khúc của cho mình, sau đó thuận thế ngồi ở vị trí không xa nơi ca hát, nữ diễn viên số ba thấy Kiều An Hảo ngồi ở đây, lập tức quay đầu nói hai tiếng chào hỏi Kiều An Hảo, Kiều An Hảo hàn huyên với nữ diễn viên số 3 được khoảng hai ba câu, liền cảm thấy bên cạnh chỗ mình ngồi có một người, cô còn chưa kịp quay đầu lại xem, thì nữ diễn viện số 3 cẩn trọng hô lên một tiếng: “Lục tổng.”
Lục Cẩn Niên gật gật đầu với nữ diễn viên số 3 coi như đáp lại, sau đó mới đưa thực đơn trong tay tới trước mặt Kiều An Hảo, nhẹ mở miệng nói: “Muốn ăn gì không?”
Kiều An Hảo vừa mới ăn cơm chiều, không có khẩu vị gì, cuối cùng chỉ lắc lắc đầu.
Lục Cẩn Niên cũng không có ép buộc, hai mắt cúi xuống nhìn chằm chằm thực đơn, cuối cùng quyết định chọn hai đĩa hoa quả có ít quả hạch, sau đó đưa thực đơn cho phụ vụ sinh đang đứng ở một bên.
Đồ vật rất nhanh được đưa lên, cũng không biết ai gọi rượu thủy, bia, rượu đỏ, rượu dương, hầu như có tất cả các loại rượu.
Đạo diện sảng khoái để phục vụ sinh rót cho mỗi người một ly rượu Riga, tràn đầy một ly rượu dương, sau đó đề nghị tất cả mọi người cụm ly.
Kiều An Hảo còn chưa nhìn thấy mặt bàn hai đầu hình trụ để rượu dương, thì không biết từ đâu tới trước mặt mình, một ly trà sữa nóng, khí nóng còn bay lượn lờ, tản ra hương sữa, sau đó âm thanh của Lục Cẩn Niên truyền đến bên tai: “Cô vừa nay không phải nói không thoải mái sao, muốn uống đồ nóng?”
Kiều An Hảo nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, cô nói với anh cô không thoải mái khi nào?
Nữ diễn viên số 3 nhìn thấy một mà này, lập tức khoe mẽ mở miệng: “Lục tổng, tôi cũng không thoải mái, có thể cũng cho tôi một ly trà sữa nóng được không?”
Lục Cẩn Niên làm như không nghe thấy lời nói của nữ diễn viên số 3, thản nhiên đẩy ly rượu trước mặt Kiều An Hảo ra thật xa, sau đó bưng ly rượu trước mặt mình lên, theo lời đề nghị của đạo diễn, uống một hơi cạn sạch ly rượu.