Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 471: Chat webcam (1)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Có một số việc dù đã cố gắng che giấu, nhưng cuối cùng vẫn lộ ra.

Hứa Vạn Lý ở bữa tiệc, ăn cơm cùng vài nhà đầu tư trong giới giải trái, biết được lúc Kiều An Hảo quay phim đã xảy ra sự cố.

Lúc đầu khi tán gẫu, Hứa Vạn Lý cũng không biết người gặp họa là Kiều An Hảo, cho nên chỉ nghe qua loa, tới cuối cùng, nhà đầu tư kia liền nghiêng người thần bí nói bên tai ông, người gặp chuyện không may kia chính là con dâu của ông, sợ người nhà gây rối, nên cố ý phong tỏa tin tức.

Hứa Vạn Lý cũng không biết thật giả thế nào, nhưng về nhà vẫn kể lại chuyện cho Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ liền gọi điện cho mẹ của Kiều An Hạ, sau đó mẹ của Kiều An Hạ lại gọi điện cho Kiều An Hảo, mãi mà không có người nghe máy, vì thế liền lo lắng đi liên hệ với Kiều An Hạ.

Dù rằng Kiều An Hạ luôn miệng giải thích trong điện thoại là Kiều An Hảo không có việc gì, cô đang ở cùng với Kiều An Hảo, Hứa Gia Mộc cũng đang chăm sóc Kiều An Hảo, nhưng vừa mới rạng sáng ngày thứ hai, Hàn Như Sơ và mẹ của Kiều An Hảo đã đáp chuyến máy bay sớm nhất, đi qua đây rồi.

Lúc trời chạng vạng tối, trợ lý mang theo đồ ăn mua bên ngoài, mở cửa xe, ngồi xuống.

Lục Cẩn Niên ngồi trên ghế lái phụ, trong tay cầm chiếc di động mà trợ lý vừa mua, đang xem qua thư điện tử mà công ty gửi đến, dường như không hề động đũa vào cơm trưa ở bên cạnh.

Trán của trợ lý nhăn lại, đặt đồ ăn vừa mua xuống xe, sau đó cầm lấy cơm trưa ném vào thùng rác ở bên cạnh, lại ngồi vào trong xe, nhìn lục Cẩn Niên đang chăm chú theo dõi màn hình di động nói: “Lục tổng, hình như đã một ngày rồi anh không ăn cái gì cả, bây giờ ăn một chút đi.”

“Tôi không đói.” Lục Cẩn Niên nhấc môi, cực kỳ nhạt nhẽo nói ra ba chữ một cách dứt khoát, sau đó tiếp tục gõ trên màn hình điện thoại di động.

Trợ lý lại mở miệng nói: “Lục tổng, cô Kiều đã có người khác chăm sóc, chắc sẽ không có chuyện gì.”

Lục Cẩn Niên giống như không hề nghe thấy trợ lý nói gì, đưa điện thoại di động đến bên miệng, giọng nói nhàn nhạt nói một câu vào bên trong điện thoại: “Hợp đồng có chút vấn đề, tôi đã đánh dấu rõ ràng chỗ cần thay đổi, vừa mới gửi mail rồi, cậu kiểm tra và xác nhận lại đi.”

Trợ lý trực tiếp bị bỏ qua, giơ tay lên cọ xát mũi của mình, nhìn qua cửa kính xe, liếc mắt thấy một cái cửa sổ của căn phòng nào đấy ở lầu hai, đáy lòng không nhịn được than lên một tiếng thở dài, cô Kiều bị bệnh, Lục Cẩn Niên là người sốt ruột nhất trên cái thế giới này lại trông giữ ở đây, chỉ tiếc vị hôn phu của cô Kiều cũng ở đây, cho nên Lục tổng chỉ có thể đứng sang một bên, nhưng là ai ngờ trời vừa sáng sớm, mẹ của anh Hứa đã ghé qua đây, bây giờ Lục tổng lại phải đợi trong xe, mãi mới đến giữa trưa, anh nghe ngóng được cô Kiều đã thức dây, liền cao

hứng chạy tới nói cho Lục tổng biết, muốn để Lục tổng về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, kết quả Lục tổng vẫn ngồi nguyên trong xe, không hề có ý muốn rời đi.

Trợ lý không lên tiếng quấy rầy Lục Cẩn Niên nữa, bên trong xe cực kỳ yên lặng, Lục Cẩn Niên thi thoảng lại nói vài câu với mấy người bên công ty.

Màn đêm buông xuống, mãi đến khi sắc trời đêm hoàn toàn thẫm lại, Lục Cẩn Niên mới xử lý xong công việc của mấy ngày này, đặt điện thoại sang một bên, dựa lưng ra đằng sau, giơ tay lên xoa xoa trán, sau đó nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, thấy trợ lý ngồi ở đó, vì thế dừng động tác lại, mở miệng nói: “Cậu về khách sạn trước đi.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky