Lúc ấy từ Thượng Hải đến Hàng Châu đã có tuyến xe, chỉ mất một tiếng ngồi xe, cho nên Kiều An Hảo thường xuyên tới Thượng Hải tìm Kiều An Hạ, sau đó lấy cớ ở Thượng Hải không còn gì chơi, liền chạy đến Hàng Châu. Sau khi đến Hàng Châu, liền ở trên QQ, giả bộ giọng điệu của bạn tốt mà nhắn tin nửa đùa nửa thật cho Lục Cẩn Niên : tớ và An Hạ đang ở Hàng Châu, cậu không mời tụi tớ ăn cơm sao?
Lục Cẩn Niên thật ra không từ chối, mỗi một lần như vậy đều hỏi bọn họ đang ở đâu, sau đó đi qua, đưa các cô đi ăn.
Bốn năm đại học, Kiều An Hảo gom góp lại thành một đống thật dày toàn là vé máy bay từ Bắc Kinh đi Thượng Hải, vé xe từ Thượng Hải đến Hàng Châu, và cả vé máy bay từ Hàng Châu về Bắc Kinh.
Một chồng vé kia có bao nhiêu tờ, liền biểu thị cô được gặp Lục Cẩn Niên bấy nhiêu lần.
A, không đúng, phải là số vé máy bay này trừ đi 3 cái, số còn lại mới là số lần cô gặp được anh.
Đúng vậy, có ba lần cô đi Hàng Châu, anh không gặp cô.
Rõ ràng trước khi lần thứ nhất anh không gặp cô, cô vẫn như thường lệ đến Thượng Hải trước. Kết quả vì chưa nói qua với An Hạ, nên An Hạ đã cùng bạn học đi Pháp, cho nên chỉ còn lại một mình cô ở Thượng Hải.
Cô ở đó cũng không có quen ai, cho nên liền lên tuyến xe đi Hàng Châu. Trước kia, còn có Kiều An Hạ, hoặc có cả hai người Kiều An Hạ và Hứa Gia Mộc, nhưng lúc này đây lại chỉ có một mình cô, trên suốt chuyến đi, Kiều An Hảo vẫn luôn nghĩ mình phải dùng cớ gì để gặp Lục Cẩn Niên.
Kết quả chưa chờ Kiều An Hảo nghĩ ra, thì đã có cớ xuất hiện trước mặt cô.
Bởi vì cô lơ đãng, nên lúc xuống xe ở Hàng Châu, cô mới phát hiện ví tiền của mình đã bị móc mất.
Lúc ấy trên người cô không có lấy một xu dính túi, nhưng cô không buồn, mà ngược lại còn thấy may mắn khi ví tiền của mình bị đánh cắp.
Cô nhắn tin cho Lục Cẩn Niên nhờ giúp đỡ. Lục Cẩn Niên hỏi cô đang ở chỗ nào, sau đó dặn cô ở nguyên tại chỗ không được đi đâu. Cô liền thực sự đứng yên một chỗ không nhúc nhích, ngoan ngoãn đợi gần ba tiếng đồng hồ, mới thấy Lục Cẩn Niên phong trần mệt mỏi đi tới.
Lúc đó, Lục Cẩn Niên đang mặc một thân cổ trang, loại vừa bẩn vừa cũ nát, khiến người qua đường không ngừng quay qua nhìn hắn.
Trên xe taxi, Kiều An Hảo mới biết được, lúc Lục Cẩn Niên nhận được tin nhắn của cô, là đang ở Hoành Điếm quay phim.
Bởi vì Kiều An Hảo bị trộm mất ví, thậm chí chứng minh thư cũng mất, căn bản không có cách nào ở khách sạn. Vì thế Lục Cẩn Niên đành phải đưa cô đến phòng trọ của anh ở gần trường học.
Đó là một nhà trọ cực kỳ cũ kỹ, không gian hẹp, bên trong bài trí rất đơn giản, chỉ có một chiếc giường, một bàn máy vi tính, bên trên là chiếc vi tính để bàn lâu đời, còn có một bếp mở và một buồng vệ sinh.
Đến nhà trọ, Lục Cẩn Niên liền đi tắm gội trước, thay một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó mới kêu Kiều An Hảo đi tắm, còn mình thì nhân lúc đó cầm ví tiền đi ra ngoài.
Khi Kiều An Hảo tắm rửa xong, thì Lục Cẩn Niên cũng đã mua đồ ăn về, bày ra trên chiếc bàn duy nhất đang để máy vi tính.