Kiều An Hảo cũng không hoàn tác xác định mình đã làm giải phẫu nạo thai không, những thứ giấy tờ này đều riêng tư, không có khả năng bị lộ ra ngoài, cho nên lúc cô đến, đã liên hệ với một người bạn đang làm trong bệnh viện, để người kia quan hệ giúp cô, tìm một bác sĩ ở khoa phụ sản.
Bởi vì bạn vẫn phải đi làm, cho nên không thể tự mình tiếp đón cô, thế nhưng lại an bài toàn bộ mọi thứ giúp cô, Kiều An Hảo trực tiếp dựa theo địa chỉ mà bạn cho, đi tìm bác sĩ của khoa sản.
Lúc đến nơi, người bác sĩ đã sớm biết mục đích của cô, nên vừa thấy cô, liền trực tiếp hỏi tên của cô, sau khi cô nói ra, người bác sĩ liền dựa vào tên và số chứng minh thư để tra hồ sơ, kết quả lại thể hiện là không có trong dữ liệu.
“Máy tính không có dữ liệu.” Bác sĩ nói xong, chỉ tay vào màn hình.
Kiều An Hảo nhìn thấy màn hình máy tình hiển thị, trán liền nhăn lại, chẳng lẽ mấy thứ đơn từ kia, là có người bày trò đùa dai với cô.
Dường như đến sau cùng cô vẫn muốn xác định một cách chính xác: “Có thể có sai lầm hay không?”
Bác sĩ lắc đầu: “Không thể, cũng bởi vì những thứ này đều là riwwng tư, cho nên cần có thủ thuật mới mở được hồ sơ ra, nếu như lúc nào đó xảy ra tranh cãi về mặt pháp luật, cũng được lấy ra làm bằng chứng, hiện tại thì tôi không tra ra được bất cứ tin tức phẫu thuật nào của cô, nói như vậy chứng tỏ, chắc chắn là cô chưa từng làm giải phẫu nạo thai ở đây.”
Kiều An Hảo nghe thấy bác sĩ khẳng định chắc chắn, trong lòng bình tĩnh lại, nói một tiếng cảm ơn với bác sĩ, sau đó liền tạm biệt, rời đi.
Sau một lúc lâu khi cô đi ra khỏi khoa phụ sản, còn không quên gọi điện cảm ơn bạn tốt, bạn tốt còn hỏi cô rốt cuộc tại sao lại như vậy, Kiều An Hảo cười nói là mọi chuyện không phải sự thật, nghe vậy bạn tốt mới nói nhất định là đã có người chơi đùa hãm hại cô, tạo một đống giấy tờ giả gửi cho cô, sau đó Kiều An Hảo cũng rất không rõ ràng, không biết mình đã làm mất lòng ai.
Kiều An Hảo cười cợt với bạn tốt, cũng không giải thích quá nhiều, tiếp tục nói chuyện khách sáo vài câu sau đó cúp điện thoại.
Bởi vì biết được bản thân không hề làm giải phẫu nạo thai, dù rằng đáy lòng còn chút tò mò, tới cùng là ai muốn trêu chọc cô, nhưng tâm tình vẫn thoải mái không ít.
Lúc cô muốn đi thật nhanh ra khỏi bệnh viện, đột nhiên có người ngăn cản cô, thấp giọng hỏi một câu: “Xin hỏi, cô là cô Kiều An Hảo đúng không?”
Kiều An Hảo đội mũ và đeo khẩu trang, mà có thể bị nhận ra, đáy lòng không tránh khỏi giật mình, nhìn chằm chằm lại người mình, không nói gì.
Ngăn lại Kiều An Hảo, là một người phụ nữ tầm khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc trang phục hộ lý, nhìn thấy đáy mắt Kiều An Hảo hiện lên tia cảnh giác, liền nói tiếp: “Người chuyển đồ cho cô là tôi, có thể làm phiền cô tìm một chỗ nói chuyện với tôi được không?”
Đáy mắt Kiều An Hảo ngớ ra một phen, tiện tay chỉ vào xe mình ở không xa, dẫn đầu đi tới.
Hộ lý theo sát sau lưng cô.
Kiều An Hảo chở hộ lý, khởi động xe, chạy đến một ngõ nhỏ hẻo lánh phía sau bệnh viện, mới dừng lại, sau đó nghiêng đầu nhìn người hộ lý, hỏi: “Tại sao cô lại chuyển mấy thứ đó cho tôi?”
Dương như người hộ lý do dự rất lâu mới mở miệng nói, trước tiên nói một tiếng áy náy rồi mời tiếp tục: “Cô Kiều, thật sự xin lỗi, nhưng chắc chắn là cô đã làm giải phẫu, vì tôi là người làm trợ lý cho bác sĩ giải phẫu của cô trong đêm đó.”