Cô tự nhận là trong cả đời này, người cô chân chính động tâm yêu thương là Lục Cẩn Niên, nhưng mà, Trình Dạng lại cho cô cái cảm giác mà Lục Cẩn Niên chưa từng có.
Lúc cô bị Lục Cẩn Niên cự tuyệt, đáy lòng có vẫn luôn không phục, cô cao ngạo không muốn hạ thấp mình.
Nhưng mà, tối nay cô bị Trình Dạng thờ ơ lạnh nhạt, như không có chuyện gì xảy ra, cô phát hiện mình hoảng sợ, yếu đuối.
Thậm chí, cô là nàng công chúa từ nhỏ được nâng niu trong lòng bàn tay còn có suy nghĩ muốn khom người đi xin lỗi Trình Dạng giảng hòa.
Nghĩ tới đây, lòng Kiều An Hạ chợt kinh ngạc, quên mất khóc thút thít, chẳng qua là nhắm mắt lại, trong đầu lặp lại suy nghĩ mình mới vừa hiện lên.
Trong phòng rất yên tĩnh, không khí như vậy rất thích hợp để một người thấy rõ nội tâm của mình.
Lúc ban đầu quen biết, là anh theo đuổi cô, cô cảm thấy anh thật đẹp trai, còn là một đại minh tinh, lại bị Lục Cẩn Niên từ chối lần thứ hai, đáy lòng đang không phục, quyết định quen Trình Dạng.
Anh đối với cô thật sự rất tốt, tính tình cô lại công kích, nhưng bất kể cô nóng nảy thế nào, anh vĩnh viễn đều là ôn tồn dỗ dành cô.
Có một lần nửa đêm tới kinh nguyệt, có thể uống nhiều rượu quá, đau bụng kinh, lăn lộn vì đau trên giường, là anh vội vội vàng vàng đem cô đi bệnh viện, đợi đến lúc cô đỡ đau, mới phát hiện, thậm chí ngay cả giầy anh cũng không mang.
Thật ra thì, lúccô xem những videokia, hâm mộ Lục Cẩn Niên đối với Kiều An Hảo tốt, bên người cô đã có một người đàn ông, đối với cô rất tốt… Không phải sao?
Nghĩ đến cuối cùng, Kiều An Hạ không còn có biện pháp, không thể tiếp tục đối mặt nữa, cô hết sức rõ ràng khẳng định, cô không thể rời bỏ Trình Dạng, cô không biết rốt cuộc lúc nào mình thích Trình Dạng, nhưng mà bây giờ, cô thật sự thích anh, hơn nữa cảm giác này, cũng không hề giống lúc cô thích Lục Cẩn Niên.
Một là cảm giác muốn chinh phục, một là quyết tâm muốn gần nhau.
–
Ngày hôm sau, là ngày cô dâu chú rể dâu phụ rể phụ mặc thử lễ phục.
Lễ phục là Lục Cẩn Niên nhờ Hôn Khánh hộithiết kế, đặc biệt mời nhà thiết kế người Pháp vẽ kiểu.
Không đơn thuần là cô dâu chú rể, ngay cả bạn lễ phục của cô dâu và chú rể cũng thiết kế đặc biệt, độc nhất vô nhị.
Nơi này có một tục lệ, gọi là “Bách niên hảo hợp”, phải là mười một giờ trưa mới mặc thử lễ phục.
Lúc Lục Cẩn Niên bà Kiều An Hảo đến, Triệu Manh Tống Tương Tưthân là dâu phụ, cùng với rể phụ Hứa Gia Mộc và Trình Dạng cũng đều chờ đợi đến lượt.
Bởi vì trợ lý đã kết hôn, cho nên Lục Cẩn Niên cố ý an bài anh đến hiện trường hôn lễ làm người dẫn chương trình, nhưng mà hôm nay trợ lý vẫn đến đây xem náo nhiệt, thuận tiện muốn thử âu phục mà Lục Cẩn Niên chuẩn bị cho mình.
Trước khi tới, trợ lý suy nghĩ nhất định là có người sẽ ăn uống trễ giờ, cố ý rẽ vào một cửa hàng bán cháomua mấy phần đem đến.
Nhà thiết kế và trợ lý đều ở đây sửa sang lại lễ phục, trợ lý đem đồ ăn mình mua đến gọi mọi người tới ăn.
Hứa Gia Mộc biết Tống Tương Tư thích cháo thịt trứng muối, cố ý kéo đến trước mặt một chén, dùng cái muỗng quấy hai lần, trước uống một hớp, cảm thấy mùi vị không tệ, liền múc một muỗng, đưa đến khóe miệng Tống Tương Tư ngồi một bên xem tạp chí.
Tống Tương Tư liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc đưa muỗng tới, lúc chuẩn bị mở ra miệng uống, lại phát hiện dạ dày có chút khó chịu, sau đó liền xoay đầu, đứng lên, cũng không để ý tới Hứa Gia Mộc, đi về phía phòng vệ sinh.