Editor : Meitu
Kiều An Hảo không lên tiếng, chẳng qua là tìm từ “Nhà” trong điện thoại, rồi bấm gọi.
Đây là số máy riêng của Cẩm Tú viên.
Mặc dù đây là họa Triệu Manh gây ra, nhưng nguyên nhân cũng vì cô.
Huống chi, kịch bản kia thật sự cô không thể nào quay.
Lâm Thi Ý dùng tiền đổi kịch bản, rõ ràng muốn chỉnh cô, nếu như cô đồng ý quay, không biết sẽ bị Lâm Thi Ý làm khó ra sao!
Kiều An Hảo gọi cú điện thoại này, chủ yếu vì muốn thử vận khí một chút, cô cũng không xác định Lục Cẩn Niên có ở nhà hay không.
Nhưng mà sự thật chứng minh, vận khí của cô lại không tệ, điện thoại chỉ vang lên ba tiếng, liền được nhận nghe, bên trong truyền đến tiếng Lục Cẩn Niên: “Kiều Kiều?”
“Ừ.” Kiều An Hảo đáp một tiếng.
“Có chuyện?” Cách điện thoại, Kiều An Hảo mơ hồ nghe có tiếng ghế ma sát đất rất nhỏ.
Đáy lòng Kiều An Hảo không khỏi trở nên có chút khẩn trương nếu như cô nói cho Lục Cẩn Niên, mình khoe khoang chuyện của anh, anh có cảm thấy cô là cô gái ham hư danh, mà xem thường cô không?
Bên kia điện thoại đợi, cũng không đợi đến lúc Kiều An Hảo nói, Lục Cẩn Niên, lại một lần nữa mở miệng: “Tại sao không nói chuyện?”
“Em. . .” Kiều An Hảo chỉ nói một chữ rồi dừng lại.
Ngược lại Lục Cẩn Niên lại kiên nhẫn hơn cô tưởng tượng rất nhiều, để tỏ rõ mình đang nghe, còn nhẹ nhàng “Hả?” một tiếng.
Kiều An Hảo cắn cắn môi dưới, nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, dù thế nào, thành thật khai báo đi, Lục Cẩn Niên là chồng cô, cô bị người khác bắt nạt không tìm anh thì tìm ai? Chưa kể, anh cũng bị xem thường, còn bị cả đoàn phim xem thường, dù là mất mặt cũng phải nể mặt nhà mình.
Nghĩ tới đây, Kiều An Hảo liền mở ra miệng, rốt cuộc vẫn còn có chút phấn khích: “Bây giờ anh có rảnh không?”
“Ừ, có.” Lục Cẩn Niên dường như không dừng lại liền đáp lại lời của cô.
“Vậy anh . . có thể đến phim trường 1 chuyến không?” Kiều An Hảo sợ Lục Cẩn Niên không tới, dừng lại một lát, mới tiếp tục nói, kết quả ai ngờ Lục Cẩn Niên ở đầu dây bên kia lại đồng ý: “Được, chờ anh hai mươi phút.”
Sau đó Kiều An Hảo liền nghe trong điện thoại truyền đến tiếng thay đồ, cô đang bất an, nhất thời trở nên ấm áp, anh cũng không hỏi hỏi cô tại sao lại gọi anh đến sao?
Kiều An Hảo đang suy nghĩ lung tung, giọng Lục Cẩn Niên lại từ loa truyền đến: “Cúp máy đi, anh ra ngoài.”
“Ừ.” Kiều An Hảo khẽ lên tiếng, điện thoại liền bị Lục Cẩn Niên cắt.
Lục Cẩn Niên cầm chìa khóa xe, nhìn về hình ảnh cuộc gọi video trên máy tính, dùng tiếng anh lưu loát nói 1 câu: “Xin lỗi, chỗ bà xã tôi có chút việc, tôi phải sang xem một chút, về phần phương án bắt đầu công việc, buổi tối tôi trở về sẽ cẩn thận xem xét, nếu như có thể khi khác tôi sẽ nói chuyện tiếp với mọi người.”
Bên trong có một người đàn ông trung niên, vẻ mặt giật mình: “Lục tiên sinh, anh đã có vợ?”
“Đúng.” Lục Cẩn Niên cũng không ngờ lúc mình thừa nhận, gương mặt cũng dịu dàng đi: ” Lần sau mọi người tới Trung Quốc, tôi và bà xã sẽ mời mọi người.”
Kết thúc cuộc gọi video, Lục Cẩn Niên nhanh chóng đóng máy vi tính, rồi xoay người đi ra khỏi phòng đọc sách.
–
Cúp điện thoại, đại khái qua hồi lâu, đạo diễn tới thúc giục Kiều An Hảo và Lâm Thi Ý chuẩn bị hóa trang, bắt đầu quay phim.