Thật ra Triệu Manh nói rất đúng, vì sao cô lại bị nhiều người trên mạng mắng như vậy, cô lại không nợ nần gì bọn họ.
Mà những lời Lâm Thi Ý nói thật sự khó nghe… Nếu có thể, cô thật sự muốn hung hăng phản kích lại cô ta.
Kiều An Hảo nghe đến Triệu manh nói chi tới bến, không phải cô không có cảm giác gì, cô không phải thánh nhân, cô cũng giống như muôn vàn những người phụ nữ khác, có một lòng hư vinh nho nhỏ, cũng sẽ bởi vì người khác chỉ trích mình mà trong lòng thấy mất mác.
“Kiều Kiều, cậu đừng nói với mình, cậu phải làm nữ thần.” Trong giọng nói của Triệu Manh kéo ra một chút đau thương.
Ai muốn làm nữ thần chứ.
Kiều An Hảo như có như không trừng mắt nhìn Triệu Manh một cái, tuy lần trước quay Nhất kiến chung tình hô Lục Cẩn Niên đến, tâm tình có chút không yên bất an, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Mình biết rõ.”
Triệu Manh liền cười lên, nhìn Kiều An Hảo chớp chớp mắt, có chút kích động nói: “Đêm nay, giới giải trí sẽ bùng nổ tin tức rồi.”
–
Tuy Kiều An Hảo đồng ý với đề nghị của Triệu Manh, nhưng lúc thật sự bước vào cửa hàng, chọn lựa mấy thứ, vẫn thấy có chút xấu hổ.
Cũng không phải cô già mồm cãi láo, mà là mỗi một người phụ nữ, nếu thật sự yêu một người đàn ông, cũng không muốn để cho anh dùng tiền bạc để gây dựng ấn tượng cho mình.
Cho nên trong thâm tâm cô thầm tính toán, Lục Cẩn Niên rất kiên nhẫn đi cùng đằng sau, chọn được một lúc, cuối cùng chỉ vào một chiếc túi xách.
Triệu Manh nhìn tên phóng viên trốn ở một nơi nào đó vỗ vỗ một cái, lại nhìn dáng vẻ mắc cỡ ngại ngùng của Kiều An Hảo, đáy lòng dâng lên một loại ưu thương.
Sau cùng, trong lòng Triệu Manh âm thầm đi như vậy, lại đột nhiên chỉ vào một chiếc túi đắt nhất: “Kiều Kiều, lúc trước không phải cậu nói là thích cái kia sao?”
Vốn dĩ Lục Cẩn Niên đang lấy ví ra chuẩn bị tính tiền, nghe được những lời này của Triệu Manh, lại cất ví lại, làm một động tác tay với người bán hàng, sau đó hơi cúi đầu, nhìn hôm nay cô đi giày đế bằng, mới đến bên cạnh Kiều An Hảo nói một câu: “Thích cái đó à?”
Kiều An Hảo cũng không nói gì, cũng không lắc đầu.
Nhưng là Lục Cẩn Niên dường như cũng không để ý đến ý kiến của cô, chỉ đưa ánh mắt cho trợ lý, sau đó trợ lý lập tức sáng tỏ nói với người bán hàng: “Làm phiền cô đem chiếc túi kia tính cùng.”
“Còn cái nào nữa không?”
Lần này Lục Cẩn Niên không vội tính tiền, lại hỏi.
Triệu Manh liền cướp lời: “Có, cái kia, cái kia, còn có cái kia…”
Đừng nói là túi đẹp, dường như chỉ cần vừa mắt, Triệu Manh liền chỉ tay vào, tốc độ cực kỳ nhanh, khiến từ đầu đến cuối Kiều An Hảo không nói nên lời: “Còn có cái kia… đúng rồi, cái đó Kiều Kiều cũng thích…”
Triệu Manh nói xong, mới phát hiện mình chì chiếc túi kia, nhưng là hôm nay Kiều An Hảo lại mang theo chính chiếc túi đó ra ngoài, ngay lúc Lục Cẩn Niên nhìn thấy, sau đó còn mặt không đỏ tim không đập giải thích một câu: “A… Cái túi kia Kiều Kiều rất thích, chiếc đang cầm có chút cũ rồi, cô ấy muốn đổi cái mới.”
Lục Cẩn Niên cực kỳ bình tĩnh “Ừhm” một tiếng, nhìn thoáng qua trợ lý, trợ lý liền mở miệng nói: “Làm phiền cô mang hết những thứ mà cô gái này vừa chỉ vào tính cùng, toàn bộ.”
Lục Cẩn Niên đi ra tính tiền, trợ lý ở nơi đó cùng người bán hàng kiểm hàng.