Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 607: Đã lâu không thấy người em yêu (17)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Editor: Xiu Xiu

Chỉ là lúc hai chiếc xe một trước một sau đi vào đường phố Bắc Kinh, lúc đi qua chỗ cầu vượt, Lục Cẩn Niên không hề cho Kiều An Hảo thời gian để phản ứng, đột nhiên liền tăng tốc độ, đợi xe của Kiều An Hảo rẽ ngoặt qua, ở ngã ba trống không đã không thấy xe của anh.

Kiều An Hảo đi chậm lại, dừng ở ven đường, cô nhìn con đường mờ mịt phía trước với ba ngã rẽ, không biết nên lựa chọn đường nào.

Cuối cùng, vẫn không theo kịp anh…

Kiều An Hảo ngồi trong xe rất lâu, mới cầm điện thoại nhìn thoáng qua thời gian, đã là mười hai giờ khuya, một năm mới đã đến, đầu tiên cô gọi điện cho bà lão, nói hiện tại đi xe bất tiện, ngày hôm sau cô mới có thể trở lại.

Kiều An Hảo cúp điện thoại, rầu rĩ không vui lái xe trở về nhà của mình.

Cô mệt mỏi ngồi trên ghế sofa, mới cảm giác được lòng bàn chân truyền đến đau đớn.

Cô cúi đầu, nhìn tất chân rướm máu, tủi thân bĩu môi, sau đó cẩn thận lột tất chân xuống, nhìn thấy lòng bàn chân đầy những vết xước rướm máu trên da thịt nõn nã, vô cùng chói mắt.

Kiều An Hảo thuận tay lấy ra gói bông, xé gói bên ngoài, chỉ đơn giản là bôi chút thuốc sát trùng, bởi vì đau đớn, lông mày của cô nhăn lại một phen.

Sau khi sát trùng xong, Kiều An Hảo giống như mất hết sức lực, trực tiếp ôm gối, nằm xuống trên sofa.

Không dễ gì mới tìm được anh, nhưng anh lại không muốn gặp cô.

Lúc trước kia, vẫn nghĩ rằng, ngày anh gặp lại cô, sẽ là ngày bắt đầu hạnh phúc của hai người, hiện giờ nghĩ lại, dường như là cô suy nghĩ quá đơn giản rồi.

Thật ra anh nổi giận cũng được, lạnh nhạt cũng được, cô đều có thể giải thích được.

Lúc trước anh vui sướng đợi cô suốt cả một đêm, trong đêm đó, với anh mà nói, khẳng định là hết lần này đến lần khác giống như bị hành hạ và lăng trì.

Cho nên mặc kệ hiện tại anh làm khó cô như thế nào, bây giờ cô cũng sẽ không lùi bước, sẽ không buông tay nữa.

Kiều An Hảo nghĩ đến đây, liền quay đầu, nhìn thấy một chiếc hộp thuốc lá và một tờ giấy, vươn tay, cầm lấy, như là hạ quyết tâm, ánh mắt liền trở nên kiên định.

Kiều An Hảo không hề buông tay, cũng không lùi bước, tuy nhiên sau tối hôm qua, Lục Cẩn Niên bỏ đi, cũng có nghĩa là từ nay về sau cô không thấy anh nữa rồi.

Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Kiều An Hảo đã lái xe đến Kiều gia, sau khi nếm qua điểm tâm, mới viện cớ rời đi, đến chỗ bà lão kia.

Kiều An Hảo cũng không sốt ruột rời đi, ngược lại còn ở trong nhà bà lão.

Đối với Lục Cẩn Niên mà nói, bà lão chính là một trong số ít những người lo lắng cho anh, anh mất tích lâu như vậy, ai cũng không liên hệ được, lại vẫn xuất hiện ở mộ của mẹ mình vào đêm qua, như thế khẳng định cũng sẽ đến thăm bà ấy.

Cho nên cô cần phải ở chỗ này ôm cây đợi thỏ.

Mỗi ngày cô đều đến chỗ này từ sáng sớm, đến tối muộn mới rời đi, vào buối chiều mùng bốn, rốt cuộc cũng được như ý, Lục Cẩn Niên xuất hiện rồi.

Chọn tập
Bình luận