Kiều An Hảo giơ tay lên, sờ soạng vết thương trên trán: “Chỉ là bị rách một lớp da thôi, hai ngày nữa sẽ ổn, sẽ không để lại sẹo, thật sự không cần đến bệnh viện.”
Đạo diễn không làm chủ được, chỉ có thể nhìn về phía Lục Cẩn Niên, chờ ý kiến.
Lục Cẩn Niên nhìn lướt qua chỗ bị thương của Kiều An Hảo, trên trán có một vết máu lớn, giọng nói mang theo vài phần cự tuyệt mở miệng nói:”Đến bệnh viện!”
“Thật sự không cần phiền toái như vậy…” Kiều An Hảo còn chưa nói dứt lời, Lục Cẩn Niên đã mở miệng lần nữa, giọng nói cứng rắn cắt đứt lời của cô: “Kiều tiểu thư, cô ở trong đoàn làm phim gặp sự cố, bây giờ cô nói cô không sao, không cần đến bệnh viện, nếu lát nữa, cô đến bệnh viện kiểm tra được vấn đề gì dọa dẫm đoàn làm phim thì sao?”
Kiều An Hảo mở miệng, muốn giải thích mình sẽ không, nhưng mà Lục Cẩn Niên cũng chưa cho cô cơ hội nói chuyện, giành trước một bước tự mình mở lời nói: “Còn nữa, cô đừng quên, cô là người ký hợp đồng với truyền thông Hoàn Ảnh của tôi, gặp tai nạn không đến bệnh viện, tôi không muốn sau này đồn đãi truyền ra ngoài là truyền thông Hoàn Ảnh ngược đãi nhân viên!”
Lục Cẩn Niên vừa nói, vừa lấy chìa khóa xe trong tay đạo diễn, trực tiếp nắm lấy tay Kiều An Hảo, bước về chiếc xe dừng cách đó không xa, chẳng qua mới đi hai bước, giống như bất chợt nhớ ra gì đó, dừng bước, quay đầu, tầm mắt lạnh lùng nhìn lướt qua đạo diễn, khiến đạo diễn bị dọa sợ, cả người run rẩy, giây kế tiếp, Lục Cẩn Niên nâng chìa khóa trong tay lên, chỉ vào đoạn dây bị đứt của xích đu, giọng nói cương quyết:”Trước khi tôi trở lại, tốt nhất ông nên giải thích rõ ràng cho tôi biết, tại sao sợi dây kia lại vô duyên vô cớ bị cắt đứt!”
Nói xong, Lục Cẩn Niên lạnh lùng quay đầu, kéo tay Kiều An Hảo, nghênh ngang đi.
–
Tốc độ lái xe của Lục Cẩn Niên rất nhanh, dọc theo đường đi hai người cũng không nói chuyện với nhau, từ chỗ quay phim đến nội thành, ít nhất phải mất 2 tiếng đi xe, chẳng qua mới nửa tiếng, anh đã tới bệnh viện nhân dân.
Lục Cẩn Niên đương nhiên sẽ không hỏi ý kiến Kiều An Hảo, trực tiếp kéo cô đến phòng cứu cấp của bệnh viện, bấm số, sau đó ném một câu về phía bác sĩ: “Kiểm tra tổng quát cho cô ấy!”
Cũng không nhìn lấy Kiều An Hảo, liền sải chân cất bước, rời đi.
–
Thời gian kiểm tra tổng quát hơi lâu, Lục Cẩn Niên đứng trong hành lang chờ có chút nhàm chán.
Anh thỉnh thoảng giơ tay lên, bấm từng đốt tay sau lưng, sau đó lại nhíu chặt mi tâm, cau mày, giống như đang ngầm chịu đựng điều gì.
Cuối cùng giống như không chịu đựng nổi, sờ lấy một hộp thuốc lá từ trong túi ra, muốn hút một điếu để tránh đi nhưng vừa mới chuẩn bị đốt thuốc thì thấy trên vách tường có mấy chữ to ‘Cấm hút thuốc’, sau đó buồn bực rút điếu thuốc trong miệng xuống nhét vào bao thuốc lá, bỏ vào trong túi lần nữa.