“Dù sao, cho dù là người xa lạ, lúc nguy hiểm tìm tôi hỗ trợ, tôi cũng sẽ giúp.”
Hứa Gia Mộc nói xong những lời này, đứng một lát, xác định bản thân không có gì muốn nói , liền đóng cửa phòng ngủ lại.
Anh ở trong phòng khách thay quần áo xong, không có chần chờ hoặc dừng lại cầm cái chìa khóa xe rời đi.
Sau khi thanh toán xong, đi ra khách sạn Bốn Mùa, mới chỉ chín giờ.
Trên đường phố rất náo nhiệt, thậm chí con đường phía lớn trước, còn có chút kẹt xe.
Hai tay Hứa Gia Mộc đút vào trong túi, ngẩng đầu, nhìn về phía cao ốc cao vút của khách sạn Bốn Mùa, như là đang nhìn thấy cô ở trong phòng của cao ốc vậy.
Hứa Gia Mộc nhìn hồi lâu, mới cúi thấp đầu xuống, sau đó lấy ra cái chìa khóa xe, mở cửa xe, lên xe, khởi động xe, rời đi.
Có một số người một khi bỏ qua, liền thật sự sẽ bỏ lỡ.
Tỷ như anh và cô.
Anh ở thành Bắc Kinh, canh cánh cô ở trong lòng 3 năm, vì cô lừa mình dối người 3 năm, hiện tại, chân tướng tất cả mọi chuyện đều rõ ràng trước mặt ânh, anh hẳn là hiểu được, anh và cô không thể nào .
Thật khó quá a…… Ngay cả cái lý do để lừa mình dối người đều không có .
Bất quá, từ giờ trở đi…… Anh tưởng, anh thật sự muốn học làm thế nào để quên đi cô.
–
Một đêm kia sau khi Hứa Gia Mộc rời khỏi, thật sự không có liên hệ với Tống Tương Tư.
Liền ngay cả vụ tìm Tống Tương Tư làm đại diện quảng cáo thương hiệu kia, anh cũng trả lại cho La tổng đi làm.
Anh trước sau như một đi làm tan tầm như cũ, họp nói chuyện hợp tác, một mình tăng ca, một mình ăn cơm, một mình về nhà, một mình ngủ, một mình mất ngủ, thoạt nhìn giống như trước không có gì khác nhau, nhưng mà không biết sao thế này, lại làm cho người ta cảm thấy anh thay đổi thành người khác, qua mấy ngày, mọi người mới dần dần phát hiện, mặc kệ đối với ai Hứa Gia Mộc luôn dùng một thái độ, thái độ thực ôn hòa, dường như không có nóng nảy, cũng giống như không có hỉ nộ ái ố.
Sau lại La tổng thuận lợi ký hợp đồng để Tống Tương Tư làm người phát ngôn, lúc anh ta cầm hợp đồng đến tìm Hứa Gia Mộc ký tên xác nhận, Hứa Gia Mộc cũng không có phản ứng quá lớn, chỉ là lật bản hợp đồng do La tổng mang đến, vẻ mặt thản nhiên cầm bút ký tên, ở bên dưới tên của Tống Tương Tư lưu loát viết tên của mình.
Ký hợp đồng xong, mọi người phụ trách hạng mục quảng cáo còn tụ tập cùng một chỗ, mở một cái hội thảo.
Ngày đó Tống Tương Tư cũng xuất hiện, an vị ở đối diện Hứa Gia Mộc, khoảng cách giữa hai người chỉ có một thước, một người ngẩng đầu, ánh mắt là có thể nhìn thẳng vào đối phương, nhưng mà toàn bộ hành trình Hứa Gia Mộc lại không liếc nhìn Tống Tương Tư một cái, anh nói rất ít, biểu tình trước sau như một, lúc hội nghị chấm dứt, La tổng đề nghị mọi người đi liên hoan, ngữ điệu của anh thản nhiên để lại một câu “Lúc hội nghị kết thúc tôi còn có việc”, sau đó liền ôm văn kiện cùng thư ký của mình trở về văn phòng.
Xế chiều hôm đó, Hứa Gia Mộc còn phải gặp một khách hàng chính, điều kiện của khách hàng kia có chút hà khắc, anh tính tình thập phần tốt cùng khách hàng kia phân tích khoảng hai giờ, cuối cùng vẫn không có đạt thành hiệp nghị, anh thế nhưng tính cách lại hoàn hảo tự mình đưa khách hàng kia vào thang máy.
Trở lại văn phòng, liền nhận được điện thoại của Lục Cẩn Niên: “Đêm nay có tiệc tối, ở khách sạn lớn Bắc Kinh……”
Lục Cẩn Niên còn chưa nói xong, Hứa Gia Mộc liền mở miệng nói: “Em đi.”
Lục Cẩn Niên ở bên kia điện thoại thật ra sợ run một chút: “Vì sao hôm nay đột nhiên thấy hứng thú?”
Hứa Gia Mộc nắm di động, nghiêng đầu một chút, nhìn chằm chằm ánh sang choi trang ngoài cửa sổ, nhìn thật lâu, sau đó mở miệng nói với Lục Cẩn Niên qua điện thoại, nhẹ nhàng chậm chạp một câu: “Em muốn kết hôn .”