“Tốt, rất đẹp!” Theo câu nói kết thúc vừa lòng của đạo diễn, lại thêm một cảnh quay kết thúc rất suông sẻ và thành công.
“Còn một cảnh quay phải thay trang phục, nhân viên công tác nhanh nhanh đưa diễn viên đi chuẩn bị.” Đạo diễn cầm lấy kịch bản, nhìn cảnh quay tiếp theo một chút, sau đó giơ loa lên phân phó.
Quần áo và giầy phần quay hôm nay của Kiều An Hảo sớm đã được chuẩn bị tốt, toàn bộ đều treo ở trong phòng thay đồ. Triệu Manh vừa nghe thấy lệnh chỉ đạo của đạo diễn, lập tức chạy lên trước, đưa Kiều An Hảo vào phòng thay quần áo.
Lúc Triệu Manh vươn tay định mở cửa phòng thay đồ, bất thình lình cửa lại bị người bên trong giành mở ra trước. Một cô gái trẻ vội vội vàng vàng từ bên trong đi ra, nhìn cũng không dám nhìn Kiều An Hảo lấy một cái, chỉ cúi thấp đầu hô một câu “Chào chị Kiều”, liền hấp tấp chạy đi.
Bởi vì thời gian cấp bách, Kiều An Hảo và Triệu Manh không ai suy nghĩ gì nhiều, vào phòng thay quần áo, rất nhanh thay xong quần áo và giầy cao gót, liền trở lại trường quay.
Ở cảnh này, nội dung quay là nam hai biết nữ hai phá hoại tình yêu của mình, liền đến tìm nữ hai tính sổ.
Trước ống kính, Kiều An Hảo đứng bên cạnh hồ bơi dưới ô che nắng, im lặng đọc sách.
Đây là một cảnh quay tĩnh, cho nên Kiều An Hảo chỉ cần cầm sách đã được chuẩn bị trước, ngồi yên một chỗ để cho các thợ nhiếp ảnh lựa chọn ống kính thích hợp.
Chờ cho đến khi lựa chọn được ống kính, theo chỉ đạo của đạo diễn, Lục Cẩn Niên ngồi trong xe thể thao đạp lên chân ga, xe nhanh chóng phóng vọt tới chỗ Kiều An Hảo. Sau khi tới gần bên cạnh Kiều An Hảo, xe thắng gấp một cái, liền dừng lại, Lục Cẩn Niên xuống xe, hung hăng đóng sầm cửa, tức giận đi tới chồ Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo nhìn thấy Lục Cẩn Niên, lập tức cười xán lạn, nhưng cô còn chưa kịp gọi tên nam hai, Lục Cẩn Niên đã giật lấy sách trong tay Kiều An Hảo, hung hăng ném xuống đất, sau đó liền mắng tới tấp vào mặt Kiều An Hảo.
Cảnh quay đến đây, tất cả đều rất thuận lợi, cũng rất tuyệt, tình tiết kế tiếp là Lục Cẩn Niên nói với Kiều An Hảo rằng không bao giờ muốn gặp lại cô nữa. Nhưng lúc xoay người rời đi, Kiều An Hảo có chút hoảng loạn vươn tay kéo Lục Cẩn Niên, kết quả lại bị Lục Cẩn Niên dùng sức hất ra, tiếp đó Kiều An Hảo bị sức lực như vậy hất té ngã trên đất.
Thật ra Lục Cẩn Niên cũng không phải thật sự dùng sức hất, mà chỉ làm ra tư thế như đang dùng sức, mà Kiều An Hảo lại rất phối hợp với cái vung tay của Lục Cẩn Niên, liền thuận thế ngã trên mặt đất.
Quả thật lúc Lục Cẩn Niên vung tay, Kiều An Hảo liền buông cánh tay Lục Cẩn Niên ra, chính là ở thời điểm cô đang chuẩn bị thuận thế ngã, chân mang giày cao gót, lại bởi vì cô dùng sức, nháy mắt liền gãy gót, sau đó cả người cô liền mất thăng bằng. Trong tình huống căn bản không kịp phản ứng, cả người liền “tõm” một tiếng, rơi vào trong hồ.