Tống Tương Tư “Vâng” một tiếng, đi qua ngồi xuống, ngay sau đó tay cô bị ba cô cầm lấy: “Tư tư, ba biết, thời gian của ba không còn nhiều, ba cũng đã nghe thầy thuốc nói, không muốn nhận trị liệu.”
Tống Tương Tư đột nhiên xúc động muốn rơi lệ.
“Ba biết con khẳng định sẽ khổ sở, nhưng mà con người, rồi cũng sẽ chết, mỗi ngày ba đều ngốc ở trong bệnh viện, cũng không vui vẻ, ba có việc muốn thương lượng với con, nếu hiện tại con không vội, có thể cùng trở về nhà với ta? Ta nghĩ trở về nhìn xem mẹ con……”
Nước mắt Tống Tương Tư liền mạnh rơi xuống, hoàn toàn không để ý tới lịch quay quảng cáo mấy ngày tới, nhắm mắt lắc lắc đầu, âm thanh mở miệng có chút nghẹn ngào: “Tốt, con cùng ba về nhà, ba muốn lúc nào thỉ quay về?”
“Nếu có thể, ba nghĩ đi ngay bây giờ.”
Tống Tương Tư đương nhiên biết những lời này của ba có hàm nghĩa gì, ông sợ nếu bây giờ bản thân không đi, sẽ chết ở Bắc Kinh.
Tống Tương Tư tiếp tục gật đầu, ngoan ngoãn nghe theo: “Tốt, chờ con đi đặt máy bay.”
“Hài tử tốt.” Tống phụ cong môi cười cười, đột nhiên mở miệng mang theo vài phần khẩn cầu: “Tư tư, con vẫn luôn nói với ta, con có bạn trai, lúc trước ba sinh bệnh tiền chữa trị, đều cậu ta đưa cho con, con nói cậu ta là ông chủ một công ty, rất nhiều tiền, rất tốt với con, các con cùng một chỗ đến nay, cũng sắp 11 năm đi…… Con đã ba mươi tuổi, cũng nên lo lắng chuyện kết hôn đi, cậu ta có nói muốn kết hôn với con hay không?”
Trong khoảng thời gian ngắn Tống Tương Tư không biết nên trả lời như thế nào.
“Tư tư, con sẽ không là đang lừa ba đi……” Mặt ba Tống lộ vẻ lo lắng: “Hay là cậu ta căn bản không có ý tứ muốn cưới con, con bị lừa nhiều năm như vậy?”
“Không có.” Tống Tương Tư cong môi cười cười, mở miệng trấn an ba mình: “Người trong thành đều kết hôn muộn, ba mươi tuổi không tính là gì, gần nhất anh ấy đang bận rất nhiều việc, anh ấy nói, chờ xử lý công việc xong, liền cùng con kết hôn.”
“Phải không? Vậy thì tốt quá.” Ba Tống cười, sau đó lại mang theo vài phần chờ mong hỏi: “Vậy con có thể để ba nhìn thấy cậu ta sao? Nếu cậu ta thực sẽ cưới con, sớm hay muộn gì cũng muốn gặp ba, có lẽ ba không thể sống đến lúc kia, ba chỉ thầm nghĩ nhìn thấy người mà sau này con sẽ lấy là hạng người gì, sau đó đến lúc ba đi gặp mẹ con, có thể nói cho bà ấy hình dung được.”
Tống Tương Tư nhắm mắt lại, trầm mặc một lát, sau đó liếc mắt nhìn Hứa Gia Mộc đang đứng bên ngoài hành lang không rời một cái, giống như là đã quyết định cái gì đó, nghiêng đầu cong môi cười cười với ba cô, nói: “Ba, anh ấy ngay tại bên ngoài, hiện tại con đi gọi anh ấy tiến vào.”
Ba Tống liên tục gật đầu, nói vài chữ “Tốt”.
–
Tống Tương Tư mở cửa phòng bệnh ra, Hứa Gia Mộc lập tức liền vòng thân, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm mắt của cô hỏi: “Em có khỏe không?”
Tống Tương Tư khẽ gật đầu, không nói chuyện, chỉ là đóng cửa lại, sau đó chỉ ra xa xa với Hứa Gia Mộc, sau đó liền mại bước chân đi về phía bản thân vừa chỉ.
Tống Tương Tư đi đến cửa toilet, mới ngừng lại, cô xoay người, chần chờ qua thật lâu, mới mở miệng nói với Hứa Gia Mộc đang đứng ở phía sau: “Tôi có thể xin anh giúp một việc hay không?”
Hứa Gia Mộc: “Em nói đi.”
“Em có thể…… giả làm bạn trai của tôi hay không?” Tống Tương Tư hơi cúi đầu xuống, âm thanh có chút yếu ớt nói :“Ba tôi ông ấy không sống được vài ngày nữa, nói muốn trông thấy bạn trai của tôi, cho nên, anh có thể hay không……”