Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Hôn Trộm 55 Lần

Chương 417: Anh âm thầm làm bạn (4)

Tác giả: Diệp Phi Dạ
Chọn tập

Nửa giờ trôi qua, trợ lý lại kéo kéo Lục Cẩn Niên, người đàn ông nhìn hợp đồng trước mặt không có chút phản ứng nào, nghiễm nhiên coi mọi thứ xung quanh trở thành không khí.

Hai đối tác ở phía đối diện, đã trở nên không hài lòng.

Trợ lý ho khan hai tiếng, nhìn thấy anh vẫn không nói lời nào, sau cùng liền xấu hổ cười, nhìn hai đối tác trước mặt nói: “Thật sự xin lỗi, nếu không như vậy đi, phương án này chúng tôi lấy một bản về xem, đợi đến khi nào có kết quả, sẽ liên hệ lại với hai vị, như vậy được không?

Hai người liếc mắt nhìn nhàu, gật đầu nói: “Được.”

Sau đó trợ lý vội vàng đứng dậy, khách khí đi theo tiễn đối tác, đến khi anh trở về, tầm mắt của Lục Cẩn Niên đã rời khỏi chỗ cũ, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng.

Nửa tháng rồi, Lục Cẩn Niên xuất hiện tình huống như thế này đã là lần thứ năm, rõ ràng hẹn phía đối tác hợp tác nói chuyện, kết quả sau khi gặp mặt, anh lại im lặng không nói lơi nào, mặc cho người kia nói gì, mặc cho trợ lý nhắc nhở, anh vẫn không thèm phản ứng.

Xác thực mà nói, từ khi cô Kiều và Lục tổng tách ra, Lục Cẩn Niên liền trở nên kín tiếng hơn, trước kia anh cũng không nói nhiều, nhưng hiện tại lại khiến người khác rất khó chịu, rất nhiều lúc công ty đang họp, toàn bộ cuộc họp đều không nói lấy một chữ, đôi lúc lại không dễ dàng mở miệng nói hai câu: “Họp”, “Tan họp.”

Tính tình của Lục tổng vẫn không được lòng mọi người, hiện tại lại càng khiến mọi người khó chịu, đôi khi bắt buộc phải tham gia bữa tiệc, anh sẽ đi, chỉ là đi, mỗi lần như thế đều cô đơn đứng tìm một chỗ đứng ngây ngốc.

Trong công ty không ít người thấy anh khác biệt, có người nói gần đây càng trở nên cao ngạo, cũng có người nói Lục tổng không coi ai ra gì, nhưng chỉ có trợ lý mới biết, là do Lục tổng không có người để nói, nên cũng không muốn nói nữa.

Trợ lý lắc đầu, đi lên phía trước, nhìn mấy tập hồ sơ bày ra trên bàn, thấy Lục Cẩn Niên ngẩn người , sau đó tầm mắt dừng lại trên chữ “Hảo”, quả nhiên là thế… Rõ ràng chỉ là một chữ rất phổ thông, nhưng nó lại nằm trong tên của người phụ nữ kia, cho nên mỗi lần anh nhìn thấy, đều như vậy…

Trợ lý nhẹ nhàng thở dài một hơi, thu lại hồ sơ, thấp giọng nói: “Lục tổng, thời gian không còn sớm, phải đi thôi?”

Lục Cẩn Niên im lặng, sau đó gật đầu, không nói gì, đứng lên, trợ lý vội vàng hô phục vụ tính tiền, đi theo anh ra ngoài.

Lên xe, Lục Cẩn Niên vẫn không nói lời nào, một mình ngồi ở ghế sau, lấy di động ra, không biết nhìn thấy gì, sững sờ chăm chú nhìn rất lâu, đột nhiên ngẩng đầu, âm thanh cực kỳ lạnh nhạt mở miệng nói: “Về Cẩm Tú Viên.”

Sau khi Kiều An Hảo chuyển đi, anh cũng chưa quay lại Cẩm Tú Viên, má Trần được mời đến cũng là vì muốn để bà chăm sóc cho Kiều An Hảo, hiện giờ cũng đã bị cho nghỉ việc.

Trợ lý sửng sốt một phen, không nói gì, dựa theo chỉ dẫn của Lục Cẩn Niên, thay đổi tuyến đường.

Chọn tập
Bình luận
× sticky